Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chút Chấn Động Nhỏ Của Nữ Quỷ Tinh Tế Gửi Đến Người Chơi

Chương 11: Đêm vườn trường kinh hoàng 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thơi điểm thần kinh của anh ta căng chặt, một trận gió lạnh thổi tới, trong chốc lát đã thổi tắt tất cả các ngọn nến.

Đoạn đường này chỉ có hai ngọn đèn đường nhưng vì cây cối xung quanh quá cao, che khuất nhiều ánh sáng, vốn đã khá tối.

Khi nến tắt, ngay lập tức trở nên tối đen hơn, hầu như chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng từ đèn pin.

“Chỉ là gió thôi, mọi người đừng hoảng hốt.” Một giọng nam khác vang lên.

Nhưng Lý Hà không những không thả lỏng mà ngược lại cảm thấy tim mình thắt lại.

Rốt cuộc là chuyện gì đây? Rõ ràng không có gì xuất hiện, tại sao...

“Chờ, chờ một chút!” Giọng nữ NPC lạnh lùng pha chút run rẩy vang lên: “...Đó là cái gì?”

Lý Hà theo bản năng chiếu đèn pin theo hướng cô ta chỉ là hướng bậc thềm đối diện với hướng họ tới.

Vừa rồi anh ta đã chiếu đèn pin qua vài lần, nơi đó không có gì nhưng bây giờ dưới ánh sáng mờ mờ, lại xuất hiện bóng dáng của một người phụ nữ!

Tim Lý Hà lập tức đập mạnh.

Đó là ai? Rõ ràng một giây trước không có ở đó, tại sao lại xuất hiện nhanh như vậy? Là do góc nhìn sao?

Có lẽ cô ta chính là kẻ gϊếŧ người trong trò chơi này? Nhưng tại sao cô ta vẫn đứng yên ở đó? Theo kịch bản, không phải cô ta nên lấy vũ khí ra và đuổi theo sao?

Khi trong đầu anh ta vừa hiện lên một loạt suy nghĩ. Bên tai đột nhiên vang lên tiếng "đinh linh linh" dữ dội.

Lý Hà lập tức quay đầu lại, phát hiện cái lục lạc treo trên sợi tơ đỏ đang điên cuồng rung lên. Nhưng thật kỳ lạ, lúc nãy khi gió thổi tắt ngọn nến, chúng không kêu, bây giờ lại tự động rung lên mà không có gió!

Lý Hà rõ ràng nghe thấy âm thanh Thu Tử nuốt nước miếng bên cạnh.

“Không xong rồi, truyền thuyết đó là thật…”

Truyền thuyết gì?

Lý Hà lại quay đầu lại, vừa định hỏi thì kinh ngạc phát hiện, bóng dáng đứng trên bậc thềm ban đầu chập chờn như hình ảnh bị nhiễu, khi ngưng lại, trông còn lớn hơn so với lúc trước!

Không đúng, không phải là lớn lên mà trong nháy mắt đó, như thể cô ta đã dịch chuyển tức thời xuống vài bậc thang, gần họ hơn!

Chuyện quái gì thế này?!

Lý Hà cảm thấy da đầu mình tê dại.

Anh ta từng thấy những kẻ gϊếŧ người sải bước dài, cũng từng thấy những con tang thi với dáng đi kỳ dị nhưng chưa từng thấy ai có thể dịch chuyển tức thời.

Anh ta vừa định tìm xem có vũ khí nào bên người không, thì nghe thấy giọng lạnh lùng của nữ NPC bên cạnh quyết định hét lớn: “Chạy mau!”

Sau đó, khi anh ta quay đầu lại, bốn NPC bên cạnh đã chạy mất dạng, bóng dáng cũng không còn thấy nữa.

Lý Hà: “……”

Người chơi thật sự thích thốt lên một câu: A?

Không phải, sao các người lại bỏ rơi tôi mà chạy trốn? Không suy nghĩ đến việc mang tôi theo cùng sao?

Quang não lại lần nữa tự động bật lên, tự động chuyển đến công việc tiếp theo.

Công việc cố định trên đầu đã được làm mới, biến thành “Thoát khỏi nữ quỷ học tỷ”.

Nữ quỷ học tỷ… Nữ quỷ? Đây là cái gì? Tên người? Hay là biệt danh mới của kẻ gϊếŧ người?

Anh ta nhìn quanh một vòng, thật sự không có gì có thể dùng làm vũ khí, lại nhìn thoáng qua bóng dáng càng lúc càng gần, cắn răng quay đầu chạy đi.

Nhưng mà vừa mới lao lên phía sau bậc thềm, anh ta liền trợn tròn mắt.

Từ từ, anh ta vừa rồi có đi ngược hướng không? Tại sao phía trước lại có một bóng dáng phụ nữ mờ mờ vặn vẹo thế này?!

Không chỉ Lý Hà, mà ngay cả những học sinh luôn giữ cái nhìn của kẻ thứ ba cũng sợ đến ngây người.

“Lý Hà có thể định hướng tệ đến mức này sao? Chạy mà cũng chạy nhầm à?”

“Không, anh ta không có chạy nhầm.” Nữ sinh đeo kính nhăn mày, “Phía sau cũng có kẻ địch.”

Diệp Dư Hi cười mà không nói.

Không phải nói truy đuổi đơn giản quá sao? Cho bọn họ cảm nhận bản nâng cấp của truy đuổi hai đầu đi!

Trong trò chơi, Lý Hà thật sự không nhận ra mình đã xoay nhầm hướng, không chút do dự mà xoay người lại, tiếp tục cắm đầu chạy như điên nhưng khi sắp bước lên bậc thềm, anh ta đột nhiên dừng lại.

Trước mặt bậc thềm đầu tiên, đột nhiên xuất hiện một phụ nữ mặc váy xanh lam, thân hình vặn vẹo quái dị!

Thấy người phụ nữ đang dùng một tư thế cực kỳ kỳ lạ tiến về phía anh ta, Lý Hà cảm thấy một luồng hơi bị nhấc lên, vội vàng quay đầu lại chỉ để phát hiện rằng phía đối diện cũng có một bóng dáng đang chậm rãi tiến về phía anh ta.

“Khốn kiếp! Cả hai phía đều bị bao vây, trò chơi này căn bản không có cách nào giúp tôi vượt qua được!”

Chỉ chậm trễ một giây đồng hồ như vậy, Lý Hà đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh buốt.

Có một bàn tay lạnh lẽo, nhẹ nhàng vỗ vào vai anh ta.

Anh ta cảm thấy toàn thân cứng lại.

Đừng quay đầu lại, đừng quay đầu lại… Đáng chết, phải nhanh chân chạy trốn đi!

Nhưng chân anh ta như thể mọc rễ dưới đất không thể cử động.

Bàn tay lạnh lẽo đó dùng một chút lực, cưỡng ép xoay người anh ta lại ——

Anh ta thấy một gương mặt quái dị không thể dùng ngôn từ để miêu tả, gần như dán vào trước mặt.

Đó là một gương mặt của một người phụ nữ rất xinh đẹp, lông mày thanh tú, mắt hạnh, khuôn mặt quyến rũ.

Vấn đề là, các nét đẹp tinh xảo đó hoàn toàn giống như được vẽ bằng bút, không phải là mặt người thật!

Người phụ nữ xinh đẹp đó cười về phía anh ta nhưng miệng của cô ta, vốn có thể thấy được nét vẽ gỗ, lại bị nứt ra, lộ ra hàm răng trắng bệch và một cái miệng đầy máu…

“A a a a a!”
« Chương TrướcChương Tiếp »