Chương 51: Hoàn toàn làm lơ

Mặc dù trên cơ bản thì không Omega nào phải lo lắng về chuyện tiền bạc, nhưng có thể mở một tài khoản trên Thiên Đông tinh màu xám này, không chớp mắt lấy ra hơn 600 vạn, đây thật sự chính là một dấu hiệu quan trọng.

Chỉ là, cho dù là một Omega bình thường hay là nhân viên quân chức, những tin tức tỉ mỉ về thân phận của đối phương đều không phải là thứ mà với một người như Hoắc Nhàn Phong có thể điều tra ra được.

Những điều này cũng không có nghĩa là hắn không thể đoán ra được.

Hoắc Nhàn Phong nuốt một ngụm rượu cay, ngón trỏ di di trên một điểm của chai rượu, sau đó thông thả ung dung loại trừ những khả năng không thể trong đầu.

“Này, cậu......”

Giang Từ đột nhiên mở miệng, trong giọng nói của y bình thản không chút gợn sóng.

“—— Tên cậu là gì?”

Thời điểm hỏi câu này, Giang Từ mới đột nhiên nhớ ra tối hôm qua, mình đã bị một tên Alpha xa lạ ngay cả tên cũng không biết đánh dấu.

Thậm chí hiện tại, máu toàn thân từ trên xuống dưới của y, đều đang chảy xuôi tin tức tố của đối phương.

Nghĩ như vậy, đúng thật là.......

Giang Từ cảm thấy thẹn đến mức đầu ngón chân cũng không nhịn được mà cuộn tròn lại.

Nhưng Hoắc Nhàn Phong lại không chú ý đến những suy nghĩ cùng tâm tư loạn như tơ của Giang Từ.

Hắn vẫn chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, tùy ý để cho những sợi tóc trên đầu mình bị gió đêm thổi bay nhè nhẹ.

Một lát sau, thiếu niên mới lười nhác mở miệng đáp.

“—— Hoắc Nhàn Phong.”

Hoắc Nhàn Phong?

Mặc dù hắn không nói cụ thể là những chữ nào, nhưng trong khoảnh khắc, trong đầu Giang Từ đã xuất hiện chính xác những chữ này.

“Là...... Hoắc Triều nguyên soái Hoắc......”

“Nhàn Phong...... Nhàn vân gió mạnh?”

“Ừm.”

Thiếu niên ngửa đầu nuốt một ngụm rượu, tùy ý lên tiếng.

Ngày đó, sau khi Hoắc Nhàn Phong tỉnh lại, đại não trống rỗng, không có bất kỳ ký ức nào, nhưng sau khi hắn thoát khỏi địa cầu, giữa vũ trụ mênh mang, hắn chạy đến Thiên Đông tinh này.

Ngay thời khắc hắn rơi xuống, muôn vàn gió lạnh phất qua, trong chớp mắt, thiếu niên cảm thấy, dường như tên của mình là như vậy.

Giang Từ cũng cảm thấy, tên này rất thích hợp với hắn.

Bởi vì quanh năm suốt tháng sống trong trường quân đội, sau đó y lại vào quân đội, Giang Từ đã từng gặp qua rất nhiều Alpha, bọn họ đều tương tự lẫn nhau, đều có cuồng vọng cùng tự đại trời sinh của một Alpha, đều là những tên đầu óc đơn giản tứ chi phát triển.

Nhưng cái tên Hoắc Nhàn Phong này hoàn toàn khác với những Alpha mà Giang Từ từng gặp trước đây.

Bình tĩnh, lý trí, thần bí, cùng với, cực kì giảo hoạt.

Giang Từ hoàn toàn không thể đoán ra được, trong lòng tên Alpha này đang nghĩ gì, cũng không chú ý đến lòng hiếu kỳ của y đối với tên thiếu niên Alpha này đang điên cuồng bành trướng.

Nhưng sau câu hỏi đó, căn phòng lại bắt đầu chìm vào trầm mặc.

Hoắc Nhàn Phong đang suy nghĩ về kế hoạch của hắn.

Những thông tin cá nhân của hắn, hắn đã nhờ người khác làm xong, về tư liệu của trùng tộc thì hắn vẫn đang thu thập từng chút một, nhưng còn trận chiến khiến cho địa cầu bị thất thủ kia, tư liệu mà hắn có được thật sự rất ít.

Còn đối với cơ giáp, chuyện ngày hôm qua đã náo loạn đến như vậy rồi, nếu muốn vào đó thêm một lần nữa, chắc chắn sẽ rất khó khăn.

Nhưng thu hoạch duy nhất của hắn, có lẽ chính là Omega xinh đẹp trên giường kia, mặc dù chuyện đánh dấu tạm thời đối phương nằm ngoài kế hoạch của hắn, nhưng cũng có một chút chỗ tốt.

Đó chính là, bây giờ đối phương không thể không ở lại bên cạnh hắn.

Hoắc Nhàn Phong vẫn rất để ý đến cổ mùi hoa kỳ quái kia, hắn cũng đã trực tiếp hỏi bốn phương rồi, lần này không thể hỏi trực tiếp nữa, chỉ có thể đổi cách hỏi khác thôi…

Ví dụ như tìm ra thân phận của đối phương, tìm ra loại thuốc đã ngụy trang y thành Beta, loại thuốc ức chế mà y đã dùng để tiêm, thậm chí là tất cả những loại thuốc mà y đã từng dùng qua.

Cùng với ——

Mục đích mà đối phương đến Đông tinh là gì.

Cùng lúc đó, Giang Từ cũng không biết đối phương đang đánh chủ ý lên y, trong lòng y còn đang rối rắm, lỡ đâu Hoắc Nhàn Phong hỏi tên y, liệu y có nên nói sự thật với hắn không.

Thật ra thì Giang Từ cũng không tín nhiệm cái tên Alpha vừa mới quen biết này, nhưng đối phương lại có một phần ân tình đối với y.

Cho nên… Nếu như lát nữa đối phương hỏi tên y.

—— Y có nên nói thật với đối phương hay không?

Thiếu tướng tóc bạc ôm đầu gối ngồi ở một góc trên đầu giường, y cúi đầu, ngón tay vô thức xoắn lại với nhau, lập đi lập lại như thế, mãi cho đến khi trong lòng y đã rối rắm hồi lâu, lúc này y mới đột nhiên phản ứng lại ——

Dường như đối phương… Cũng không có ý hỏi tên y.

“...”

Thân hình Omega xinh đẹp hơi cứng đờ, y ngẩng đầu lên, có chút không thể tin được mà liếc mắt nhìn lại đối phương một cái, chỉ thấy, thiếu niên tóc đen vẫn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ cái gì đó, hình dáng sườn mặt dưới ánh đèn ngả vàng nhìn cực kỳ thâm thúy mà tuấn mỹ.

Chỉ là không biết, giờ phút này, đối phương đang suy nghĩ cái gì.

Nhưng cho dù tên Alpha này đang suy nghĩ cái gì, nhưng có một điều Giang Từ dám chắc ——

Đối phương thật sự hoàn toàn làm lơ y.

Cho nên, đối phương thật sự không có ý định hỏi tên y.

Giang · tự mình đa tình · Từ: “…”

Thiếu niên lười nhác dựa trên thành cửa sổ, ngẫu nhiên nhấp một ngụm rượu, cứ như những núi rác chồng chất hỗn độn bên ngoài còn hấp dẫn hơn cả Omega xinh đẹp đang nằm trên giường kia.

“...”

Có lẽ vì ánh mắt khϊếp sợ lại đầy oán niệm của đối phương quá mức nóng rực, khiến cho Hoắc Nhàn Phong không thể không quay đầu lại nhìn.