Tiếng hút không khí kia nghe vào tai Nghê Ngạo Lam lại rất êm tai, thế là vặn tiếp.
Tuy tâm trạng phập phồng lên xuống, nhưng thân thể đã trúng xuân dược cũng không phải vì vậy mà mất đi cảm giác trống rỗng, dục hỏa trong cơ thể vẫn hừng hực thiêu đốt như trước.
Hiện tại, nam căn thô to của hắn đang chống đỡ ngay bắp đùi, nàng có thể thấy nó vểnh lên.
Sau khi đầu lưỡi liếʍ bờ môi, Nghê Ngạo Lam nói, “Giờ chúng ta huề nhau.”, rồi ngẩng đâu hôn môi hắn, cảm thấy đã nhịn đến cực hạn, không giải nhiệt nữa, nàng thực sự sẽ phát điên.
Nam Cung Lân ôm lấy thiên hạ, mặc cho nàng cọ xát, trong nụ hôn, mυ"ŧ lấy nàng không còn mang theo tức giận nữa, mà là dịu dàng, triền miên và thương tiếc.
Trong đầu hồi tưởng lại đêm trúng mê dược đó, hắn cực kỳ thô lỗ, đêm đầu tiên đã thế này, không biết có để lại ấn tượng xấu cho nàng không? Nghĩ vậy, hắn lại dịu dàng thêm vài phần.
Bàn tay vuốt ve sống lưng như ngọc của nàng, môi lưỡi hắn chuyển qua hôn bộ ngực đầy đặn của nàng, nhẹ nhàng chậm rãi quét từng tấc thịt nhũ, xúc cảm mịn màng khiến hắn nhịn không được một tay cầm một bên, há to mồm mυ"ŧ.
“Ưm… Hoàng thượng…” Mười ngón tay của Nghê Ngạo Lam luồn vào mái tóc đen tuyền của hắn, áp hắn lên bộ ngực sữa của mình.
“Bảo bối, gọi Lân ca ca nào…” Nam Cung Lân khẽ nói, tiếp tục đốt lửa trên người nàng.
Nghê Ngạo Lam run lên, thoáng ngượng ngùng mở miệng, “Lân… Lân… ca ca…”
Đối với nàng, đêm đầu tiên ấy, đầu óc Nam Cung Lân mơ mơ màng màng, nàng có kêu cũng không cảm thấy xấu hổ, mà lúc làm Hiểu Lam, lần đầu tiên gặp mặt đã xưng hô như thế, cũng không cảm thấy có thích hợp hay không.
Nhưng giờ, thân phận hắn là đế vương, mà nàng chỉ là một thần tử, cách gọi thân mật vậy đúng là làm nàng không thích ứng lắm.
“Rất bùi tai, gọi lại lần nữa nào.” Nam Cung Lân ngậm đầu v* hồng nhạt, ngước mắt nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng. Từ sớm hắn đã rất muốn nghe nàng gọi hắn như thế trên giường, trong lúc có ý thức, chứ không phải lúc ý thức không rõ ràng.
Giọng nói của thiếu nữ mềm mại yêu kiều vậy, mặc dù không hoàng oanh xuất cốc như những nữ nhi khác, mà mang theo chút khàn khàn, nhưng nghe vào tai lại cực kỳ dễ nghe, đặc biệt là lúc hoan ái, có một loại phong tình lười biếng, nũng nịu rất riêng.
“Lân ca ca… ưm…” Nghê Ngạo Lam hô, hai tay chống trên ngực hắn, dùng sức đẩy, thoáng chốc áp đảo hắn trên long sàng, tiện đà vắt qua hạ thể hắn.
Cũng bất chấp hai chữ rụt rè, toàn thân trên dưới nàng đều nóng bừng, nhuyễn huyệt dán lên đầu tròn, mật thủy dính trên ấy, “Lân ca ca… muội… muội không chờ được nữa…”
Cái eo nhỏ hơi trầm xuống, côn th*t to bị tiểu huyệt nuốt vào. Nam Cung Lân nhìn chằm chằm cử động của tiểu mỹ nhân một cách mê mẩn, bụng dưới bị bó chặt.
Nam căn thô to mới nhập vào ba phần, thiên hạ đã nóng ruột chịu không nổi nɧu͙© ɖu͙© thúc ép, chợt ngồi xuống, để côn th*t trực tiếp húc vào chỗ thịt mềm, cảm giác kí©h thí©ɧ khiến hai người đồng thời phát ra một tiếng rêи ɾỉ.
“A…”
“Ơ…”
Nghê Ngạo Lam có kiến thức về đông cung đồ, hơn nữa từng mây mưa rất nhiều lần, tư chất thông minh như nàng liền hiểu tư thế nữ trên nam dưới phải làm thế nào.
Cái tay nhỏ bé chống trên cơ bụng rắn chắc của thiếu niên, cái mông tròn đong đưa lên xuống, dị vật khổng lồ thâm nhập sâu vào mật huyệt hết lần này tới lần khác, d*m thủy theo côn th*t chảy xuống, làm ướt giữa hai chân hắn.
“Ưm… bảo bối cưỡi ngựa giỏi thật… Lần sau dẫn muội đi cưỡi ngựa, thuận tiện thử xem trên ngựa thế nào?” Nam Cung Lân cười xấu xa nói, hai tay vịn cái eo nhỏ của nàng, giúp nàng lên xuống với biên độ càng lớn càng nhanh.
“Ưm… Lân ca ca bại hoại… á…” Thiếu nữ vừa nghĩ tới tư thế hai người dâʍ ɭσạи trên ngựa, cảm thấy vừa thẹn vừa chờ mong, nộn huyệt kẹp một cái, thoải mái đến mức khuôn mặt tuấn mỹ của hắn hơi vặn vẹo.
Trong nháy mắt nàng ngồi xuống, phần mông dùng sức húc lên, “Tiểu da^ʍ oa, nghĩ tới trên ngựa bị ta làm, tiểu huyệt lập tức kẹp chặt hửm?”
Thiên hạ bị chọc run run một trận, trực tiếp kêu, “Á… kí©h thí©ɧ quá… ưm ưm…”
“Bảo bối thích không? Không thích ta lại nhẹ tí.” Hắn dịu dàng hỏi, mặc dù đáy lòng rất muốn thô lỗ hung hăng điều khiển nàng, song lại sợ thân thể nàng chịu không nổi, sợ nàng bị dọa. hai người hoan ái là một chuyện tốt đẹp, hắn không muốn nàng có bất kỳ khó chịu nào, quá khứ không thể thay đỏi, vậy hiện tại bắt đầu yêu thương nàng thôi.
Nghê Ngạo Lam bắt đầu, bị va chạm đến độ cái miệng nhỏ chỉ có thể phát ra tiếng kêu phóng đãng. Nàng không trả lời, nhưng động tác của nàng đã nói cho hắn biết, nàng thích kí©h thí©ɧ thêm một chút.
Thân thể yêu kiều bị thiếu niên điều khiển, càng không ngừng hất lên đè xuống, côn th*t chọc sâu vào da^ʍ huyệt nhiều lần, ma sát bên trong huyệt thịt non mịn mẫn cảm nhất.
Tốc độ nhanh khiến mật thủy còn chưa kịp tràn ra đã bị chắn trở về tiểu huyệt, vừa căng chặt, ướŧ áŧ vừa mềm mại, mịn màng, làm Nam Cung Lân không kiềm nổi mãnh liệt đâm vào.
“Lân… a… Lân ca ca… ưm… tuyệt vời… Lam Nhi thích…” Nghê Ngạo Lam xuôi theo khát vọng nguyên thủy trong người, phối hợp với động tác rút ra đâm vào của hắn, nuốt trọn côn th*t to vào thịt huyệt, hai mảnh thịt đáng thương bị chen tới áp lui.
“Da^ʍ oa… bảo bối, thoải mái không? Có muốn ca ca làm muội liên tục không?” Giọng nói của thiếu niên mang theo sự gợi cảm nồng hậu, đôi mắt đen như mực nhìn tiểu mỹ nhân vui sướиɠ ngồi trên người mình, mái tóc dài lay động, gương mặt tinh xảo thoáng hiện vẻ dâʍ đãиɠ xinh đẹp, bộ ngực sữa đầy đặn lắc lư không ngừng.
Da^ʍ huyệt kẹp chặt côn th*t to, kɧoáı ©ảʍ tích góp trong người nhanh chóng bùng nổ, thiên hạ ra sức rong đuổi, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, cao trào gọi, “A a… rất thoải mái, muốn ca ca a…”
Sau khi cao trào, nàng nằm trên người hắn, thở hổn hển, hơi thở còn chưa thuận, bụng dưới lại tuôn ra du͙© vọиɠ.
“Bảo bối còn muốn không?” Ngón tay thon dài của Nam Cung Lân vuốt sợ tóc trơn trượt của nàng, nam căn giữa hai chân vẫn còn dựng thẳng, nhưng nếu nàng không muốn, hắn có thể đi tắm nước lạnh, chẳng qua không ăn được quả thật đau khổ.
Đầu ngón tay Nghê Ngạo Lam điểm chóp mũi hắn, lại trượt xuống vẽ lên hai làn môi, thăm dò trong miệng hắn trêu đùa đầu lưỡi, nàng xinh đẹp chống người dậy, “Muốn… có điều Lân ca ca vẫn bị muội đè.”
Nghe câu trả lời của tiểu mỹ nhân, khóe miệng Nam Cung Lân hơi co quắp, làm gì mà bị nàng đè, hẳn là hắn đè nàng mới đúng. Khi trong lòng đang bất bình suy nghĩ, Nghê Ngạo Lam đã xoay người, đưa lưng về phía hắn, vểnh mông lên, đem côn th*t thô to lần nữa xâm nhập nhuyễn huyệt.
Tuy rằng tư thế giống nhau, nhưng thay đổi hướng nhìn, cảm giác cũng hoàn toàn khác biệt.
Mông mẩy trắng như tuyết trước mắt liên tục đong đưa, có thể nhìn thấy côn th*t to đỏ tía rút ra biến mất giữa hai đùi một cách rõ rệt, hắn hơi híp mắt lại, bị tư thế dâʍ đãиɠ của nàng trêu chọc đến hoa mắt.
Nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn, khóe mắt quyến rũ phóng điện, Nghê Ngạo Lam khẽ cười, “Ưm a… Lân ca ca… thích không?... Thích muội… ưm… cưỡi huynh như vậy không?”
“Ơ… chết tiệt… thích nàng phóng túng thế… tiểu da^ʍ oa ưm…” Nam Cung Lân nhịn không được chen vào thịt huyệt, thở hổn hển ngồi dậy, nhìn chằm chằm nàng đong đưa cái mông tròn, trong lúc rút ra cắm vào phát ra âm thanh xịt nước rất nhỏ.
Có thể nắm vai trò chủ đạo, đối với nữ tử mà nói, là một chuyện rất có cảm giác thành công.
Nhưng, trời sinh thể năng khác biệt, Nghê Ngạo Lam có sức khỏe đi nữa, dù sao cũng mảnh mai, huống chi nàng đã cao trào một lần, không bao lâu sau bèn không còn sức.
Nàng dứt khoát rút côn th*t ra, nằm nhoài về phía trước, vểnh cái mông trắng hồng lên thật cao, sau đó ngoái đầu nhìn lại, dụ dỗ hắn, “Lân ca ca… chỗ này của Lam Nhi nóng quá… rất ngứa… tới đây nào”
Nam Cung Lân gầm gừ, “Tiểu dâʍ đãиɠ, là nàng tự tìm đấy, lập tức khiến nàng kêu liên tục.”, kế đó nhanh chóng quỳ dậy, bàn tay to nắm mông thịt tách ra, tàn nhẫn vọt vào.
Thịt huyệt ướŧ áŧ vô cùng, dễ dàng tiếp nhận côn th*t to chen vào, khi nó xâm nhập, thịt mềm liền đói khát kẹp chặt.
“A… to quá… ưm ưm…”
“Bảo bối, chặt quá… hận không thể làm chết nàng.”
“Ơ ưm… Lân ca ca ưm… làm chết Lam Nhi đi… thật thoải mái…” Nghê Ngạo Lam liều mạng nâng mông lên, để côn th*t to hoàn toàn cắm đến tận cùng, ma sát tới độ gãi ngứa thịt huyệt, thoải mái cực kỳ.
Mỗi lần chỉ cần ở tư thế phía sau, thiếu niên sẽ phát cuồng rút ra cắm vào da^ʍ huyệt, bởi vì có thể xâm nhập chỗ sâu, chọc tới miệng tử ©υиɠ, nên Nam Cung Lân cảm thấy đặc biệt mất hồn.
Giờ lại có thêm lời nói dâʍ đãиɠ của tiểu mỹ nhân, càng kí©h thí©ɧ thú tính của hắn, sức lực vừa điên cuồng vừa nặng nề đâm vào nàng, nhất thời trong tẩm cung quanh quẩn âm thanh thân thể giao hợp rõ rệt.
Bịch bịch bịch bịch ---
Nghê Ngạo Lam túm cái gối, hai gò má dán lên trên, “A a… Lân… ưm… ca ca…”, nàng hoàn toàn không kiềm nén tiếng kêu dâʍ đãиɠ chút nào, từng tiếng truyền thẳng vào tai Kim Phúc, thị vệ và cung nữ bên ngoài, làm ai cũng đỏ mặt.
“Ưm… bảo bối… thế này sẽ ăn long căn của ta… ơ… sắp rồi…” Nam Cung Lân nhìn mông thịt trắng như tuyết bị hắn bấm đến mức vết hồng tím xen kẽ, trông cực kỳ ướŧ áŧ, hắn cắm càng hăng say hơn, sắp bẻ gãy cái eo nhỏ nhắn của nàng.
“Lại dùng sức nào… Lân ca ca… ưm…”
Dưới tiếng thét mềm mại của thiếu nữ, hai người đồng thời đạt cao trào.
côn th*t chọc tới tận miệng tử ©υиɠ, Nam Cung lân phun dịch trắng, mấy ngày không giải tỏa du͙© vọиɠ khiến bụng dưới nàng bị bắn tới hơi gồ lên, mà Nghê Ngạo Lam thì sung sướиɠ bật khóc.
Hắn không rút nam căn đã mềm xuống ra, cừ vùi vào da^ʍ huyệt của nàng, ôm nàng mệt mỏi nghỉ ngơi.
Bên trong tầm điện nhộn nhạo, nhu tình như nước, một đôi giai nhân thân mật gối lên nhau ngủ.