Chương 25

Dạ Hi chạy xe lao nhanh trên đường, thậm chí đã vượt vài cái đèn đỏ, không chỉ có vậy, cô còn chạy ngược chiểu, làm cho Thiên Ái chạy theo phía sau mà run rẫy, may mắn hiện tại trên đường không có nhiều xe, nhưng nàng vẫn lo lắng đi theo sau xe Dạ Hi, mới vừa rồi Dạ Hi còn muốn tự chỉa súng vào đầu, nếu không phải A Long đúng lúc ngăn cản, chỉ sợ… Nàng không dám nghĩ tiếp, đem ý tưởng đáng sợ trong đầu dìm xuống, theo sát sau xe Dạ Hi, lo lắng mất dấu của cô.

Một đường bão táp, khiến cho những chiếc xe gần đó chú ý, chạy theo Dạ Hi, mà Dạ Hi lại tăng tốc độ, bỏ xa đoàn xe đuổi theo cô, Thiên Ái nhìn xe Dạ Hi dần dần biến mất

“Chết tiệt”

.

.

Thiên Ái nghiến răng nghiến lợi tức giận mắng, đều do tên khốn đáng giận kia, hại nàng mất dấu, lại không biết chính sắc đẹp của nàng lại khiến cho những người đó chú ý, đoàn xe dần dần đem nàng vây ở bên trong, chậm lại tốc độ, cuối cùng bức nàng không thể không đem xe ngừng lại, ở giữa một đám nam nhân không thể động đậy.

“Cô bé! Lái xe không tồi, có muốn kết bạn với bọn anh không, chúng ta cùng nhau đi chơi”

Nam nhân tóc vàng gõ vào cửa kính xe của nàng, vẻ mặt ái muội cười dâʍ đãиɠ, những người còn lại đứng ở bốn phía, thỉnh thoảng nhìn nàng huýt sáo.

Thiên Ái đảo cặp mắt trắng dã, lấy ra di động trong giỏ, nhưng di động lại không có tín hiệu, Thiên Ái ở trong lòng thầm mắng, chỗ quỷ quái này không biết là chỗ nào nữa, đem điện thoại di động ném vào trong giỏ trở lại, mở nhạc trong xe thật lớn, đem mọi thứ bên ngoài làm như không tồn tại, dù sao chỉ cần nàng không xuống xe, những người đó cũng không làm gì được nàng.

“Đại ca! Cô nàng này thực láo, căn bản không đem chúng ta ra gì”

Nhóm người bên ngoài tức giận với phản ứng của Thiên Ái, cảm thấy thực khó chịu, một đám bắt đầu kêu gào đứng lên, có tên bắt đầu đập vào cửa xe, muốn nàng mở cửa

“Hừ, có cầu xin thì tôi cũng không xuống xe, cho mấy người đập đó, tiếc là xe này không phải xe tầm thường…”

Tên ngời cửa xe, được gọi là đại ca, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh, nam nhân tóc vàng nghe xong lời nói, lập tức từ trên xe của hắn xuất ra một cái gậy.

Nhìn ra bên ngoài, Thiên Ái thầm kêu hỏng rồi, nên làm cái gì bây giờ?! Di động lại không có tín hiệu, tuy rằng nàng đã học Dạ Hi không ít chiêu phòng thân, nhưng một lần đối phó nhiều người như vậy, căn bản không có khả năng …

“Đại ca, kẻ lái chiếc Ferrari đã quay lại”

Đang lúc Thiên Ái suy nghĩ, nam nhân tóc vàng bỗng nhiên nói nhỏ, một đám người quay đầu lại nhìn, có gì đó hấp dẫn bọn họ, Thiên Ái không rõ cho nên, cũng nhìn theo tầm mắt của những người đó.

Xe của Dạ Hi!

Thiên Ái có cảm giác được cứu vớt, nhưng một loại cảm giác sợ hãi khác lập tức thay thế, đối phương ít nhất có 20 tên, Dạ Hi có lợi hại thế nào cũng không đối phó nổi.

Không cần xuống xe… Không cần lại đây…

Thiên Ái cầu nguyện, nàng không muốn Dạ Hi bị thương tổn gì, nhưng người này lại xuống xe, thân ảnh thon dài chậm rãi tiêu sái lại đây, gương mặt tinh xảo do đèn xe chiếu vào dần dần rõ ràng, một đám to con không tự chủ tránh ra, tránh cho Dạ Hi đi qua

“Đại ca! Em biết con nhỏ đó, lần trước chính nó bẻ gãy tay em”

Nam nhân tóc vàng liếc mắt một cái liền nhận ra Dạ Hi, không sai ! Hắn, nam nhân tóc vàng chọc ghẹo Tử Tình lần trước.

“Câm miệng!” Lão đại đè thấp tiếng nói, hung tợn nói xong, trên trán đổ đầy mồ hôi.

“Chúng ta có nhiều ngươi như vậy sao lại sợ cô ta?”

Nam nhân tóc vàng còn chưa có nói hết thì nghe một tiếng ‘ba’, vẻ mặt kinh hãi nhìn đại ca hắn

“Đại tiểu thư!”

.

.

.

Tên lão đại vẻ mặt nịnh nọt cười, khóe miệng hơi hơi run run, trên trán không ngừng chảy mồ hôi.

“Anh là thủ hạ của Dạ Diệc?”

“Đúng vậy! Không nghĩ tới đại tiểu thư cư nhiên còn nhớ tôi”

Hắn chỉ thấy đại tiểu thư có một lần, chính là ngày đại tiểu thư tiếp quản Mẫn bang, nhìn một cái, hắn lưu luyến dung mạo kia, cho nên hắn vẫn cố gắng thăng chức, hy vọng có một ngày có thể trở thành tùy thân hộ vệ của đại tiểu thư, nhưng muốn làm tùy thân hộ vệ cho đại tiểu thư không phải đơn giản như vậy , trừ bỏ thân thủ tốt, cảnh giác tính cũng phải hơn người, có cả nhóm người bảo vệ cho đại tiểu thư, nhưng việc này từ trước đến nay đều do Long đường chủ đảm nhiệm, những người còn lại căn bản chỉ là trên danh nghĩa thôi !

“Tôi nhớ rõ từng chọn cho tôi một người hộ vệ tên là Lưu Quân?”

“Dạ đúng”

“Tốt! Như vậy ngày mai đến văn phòng tôi báo danh”

“A! Là… thật sao!”

Vẻ mặt Lưu Quân bất khả tư nghị nhìn Dạ Hi trước mắt, có thể nhớ rõ tên của hắn… Đại tiểu thư nhớ rõ hắn, trong lòng một trận bay bổng, gương mặt ngăm đen lại đỏ lên.

“Hiện tại thay tôi đưa Vệ tiểu thư trở về…”

Dạ Hi nhìn Thiên Ái ngồi trong xe, đồng tử màu đen không có một tia cảm xúc, quay đầu nhìn tên tóc vàng kia, hắn nhìn Dạ Hi, trong lòng cả kinh, nhanh chóng thu hồi tầm mắt của mình sau đó cúi đầu, không nghĩ tới mình lại chọc giận nhân vật như vậy, xem ra hắn sống không nổi nữa…

Vệ tiểu thư! Lưu Quân nhìn cô gái xinh đẹp bên trong xe, thì ra cô ta là Vệ Thiên Ái! Nữ nhân của Đại tiểu thư…

“Dạ Hi”

Thiên Ái xuống xe gọi tên Dạ Hi, nhưng Dạ Hi đã lên xe, chỉ chốc lát liền không thấy đâu nữa

“Vệ tiểu thư! Vừa mới rồi thật sự là rất xin lỗi!”

“Vậy còn không kêu người của anh tránh ra”

Thiên Ái tức giận, mấy người này đã cản đường nàng mà còn làm cho nàng không đuổi kịp Dạ Hi nữa

“Đại tiểu thư phân phó tôi đưa cô trở về”

Lưu Quân hướng thủ phất tay, làm bọn họ nhường đường, sau đó cúi đầu đối nói với Thiên Ái, nhưng Thiên Ái không thèm để ý đến hắn, chân ga giẫm mạnh, rất nhanh đi theo hướng Dạ Hi.

p/s:Chương này ngắn quá!