Chương 22

Từ cái đêm Dạ Hi nói ra tình cảm mãnh liệt trong lòng với nàng, nói cũng kỳ quái, Hàn Kiệt không tới tìm nàng nữa, cho dù là ở trường học, hay là sau khi tan học, có khi nàng chủ động đi tìm hắn, cũng đều không thấy được người đâu, gọi điện thoại đến hẹn nàng ra ngoài nhưng lại thất hứa, hắn đến tột cùng đang làm cái gì?!

“Tử Tình tiểu thư!”

Chưa kịp bước ra khỏi cửa hàng, một người đàn ông mặc tây trang đen đã đứng trước mặt nàng, cuối đầu cung kính chào Tử Tình, lại đến nữa… Giống như âm hồn không tan, sao lại đi theo mình hoài vậy, mặc kệ là đến trường, tan học, hay là cùng Minh Nghi các nàng đi ra ngoài chơi, đều đi theo mình, nếu như chỉ là đưa đón bình thường thì không nói, cái này chẳng khác nào là theo dõi nàng! Tử Tình xoay người, quay qua hướng khác mà đi.

“Tử Tình tiểu thư! Đại tiểu thư ra lệnh cho tôi đón cô về nhà!”

Đã biết! Lúc nào cũng đem đại tiểu thư ra?! Tử Tình thở ra một hơi, xoay người lại, đối mặt với người mặc tây trang đen lễ phép cười, tính đi theo lên xe, nhưng thoáng nhìn cách đó không xa, rất giống Hàn Kiệtđang cùng ai cãi cọ gì đó, nhìn kỹ lại, người nọ quả nhiên là Hàn Kiệt, người cản đường Hàn Kiệt lại là một người mặc tây trang màu đen, giống như người đến đón Tử Tình.

“Tử Tình tiểu thư! Xin đừng làm khó tôi”

Tử Tình đi lướt qua tài xế nhưng bị ngăn lại

“Tôi cùng bạn nói mấy câu không được sao?”

Tử Tình có chút không kiên nhẫn nói, thừa dịp lái xe không chú ý, hướng Hàn Kiệt chạy tới.

“Anh tránh ra..”

Rõ ràng Tử Tình đã chạy được một đoạn, nhưng lại bị một người cản trở, dám không cho chính mình đi

Tử Tình hiểu rõ vấn đề, thì ra Hàn Kiệt hẹn nàng nhưng lại không đi gặp nàng là do bị người ta ngăn cản…

“Từ nay cậu không được quấy rầy cuộc sống của Tử Tình tiểu thư”

Người mặc đồ đen không có ý nhường Hàn Kiệt, khuôn mặt lạnh lùng nhìn Hàn Kiệt nói

“Là Mẫn Dạ Hi sai mấy người làm vậy phải không? Về nói cho Dạ Hi biết, không cần tốn công sức, tôi nhất định sẽ không buông tha Tử Tình đâu”

Đối mặt với nam nhân áo đen hung thần ác sát, Hàn Kiệt thái độ khác thường, vô cùng đàn ông lớn tiếng noi

“Tên của đại tiểu thư để cho cậu tự tiện gọi sao? Cậu tốt nhất nên tự giác một chút, tránh xa Tử Tình tiểu thư xa một chút, con giun con như cậu, đại tiểu thư không cần ra tay cũng có thể đem cậu bóp chết, không có gì đại tiểu thư muốn mà không đạt được”

Hàn Kiệt bị nói làm cho tức giận, mặt run run, ánh mắt nồng đậm sát ý

.

.

“Tử Tình không phải đồ vật cũng không phải con rối”

“Hừ! Nếu mày còn muốn sống lâu thì thức thời chút đi” hắn nhìn Hàn Kiệt nói nhưng vô cùng khinh thường,

.

“Là đại tiểu thư sai các người làm?”

Tử Tình đứng phía sau một tên mặc đồ đen, hay tay nắm chặt, không thẻ ngờ là mình lại nghe được sự thật này

Nguyên lai là đại tiểu thư phái người âm thầm ngăn cản Hàn Kiệt, đây là đại tiểu thư mà nàng biết sao?! Nhớ lại lúc đại tiểu thư nói ra câu nói bá đạo kia, thì ra là muốn tách nàng cùng Hàn Kiệt ra

“Tử Tình tiểu thư?!” Nam nhân bên cạnh nghe Tử Tình hỏi liền quay sang nhìn nàng không dám trả lời,

“A Kiệt, chút nữa em gọi cho anh!”

“Đi thôi! Đưa tôi tới công ty, tôi muốngặp đại tiểu thư!”

Tử Tình nhẹ giọng nói vớiHàn Kiệt xong, quay người lại, hướng xe đi đến, lái xe vội vàng theo đi lên, trên trán đổ mồ hôi lạnh, cái này xong rồi, không biết đại tiểu thư xử trí mình thất trách thế nào đây…

♀.

“Tử Tình? Sao lại tới đây, em không về nhà nghỉ ngơi?” Dạ Hi đang vùi đầu vào đống tài liệu, nghe thấy tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy thiên hạ trước mặt liền mỉm cười thực ôn nhu, ánh mắt mang theo đầy sự cưng chiều.

“Chị cho người theo dõi tôi và A Kiệt? Không cho chúng tôi gặp mặt nhau?”

DạHi đứng lên, hướng Tử Tình đi đến, hai tay ôm Tử Tình vào lòng, gò má dán vào cần cổ trắng nõn của Tử Tình

Nhưng Tử Tình lại đẩy cô ra, tức giận đẩy Dạ Hi ra, nhìn Dạ Hi chất vấn

“Em đã biết”

Dạ Hi không phủ nhận, nhẹ nhàng nói, Tử Tình đối với phản ứng của Dạ Hi cảm thấy bất khả tư nghị, nàng như thế nào có thể như vậy … Như vậy… Tử Tình không biết nên hình dung cảm giác lúc này như thế nào, ích kỷ, ngang ngược, bá đạo, chuyên chế,.Liên tiếp chữ hiện lên ở trong đầu Tử Tình, người tài giỏi trước mắt có phải Mẫn Dạ Hi mà nàng biết không? Hay là người mà Minh Nghi đã nói!

Thật sự đúng vậy, đại tiểu thư không phải giống như bề ngoài mà nàng nhìn thấy, mà chính nàng cũng chưa bao giờ chân chính hiểu đại tiểu thư.

“Giận sao?

.

.

Nhìn mặt Tử Tình lúc trắng lúc hồng, hay tay nắm chặt lại, Dạ Hi biết nàng không thông cảm cho hành động của cô.

“Đại tiểu thư! Xin đừng làm như vậy nữa, đừng làm cho tôi chán ghét chị”

Tử Tình bình tĩnh cố gắng khống chế cảm xúc của mình lại, một phen nói ra suy nghĩ trong lòng,

Tử Tình không biết lời nàng nói giống như hàng vạn mũi kim đâm vào trái tim Dạ Hi, Dạ Hi cười cứng ngắt, ánh mắt cưng chìu được thay bằng ánh mắt đầy bi thương…

Tử Tình biết mình nói ra những lời này sẽ làm tổn thương Dạ Hi, nhưng lời nói ra rồi cũng không rút lại được, huống chi nàng cũng không nói sai.

“Em thích Hàn Kiệt đến thế sao?”

Lời vừa nói ra làm Dạ Hi lập tức ân hận, cô nói ra như vậy chẳng khác gì tự chui đầu vào rọ?

“Không chỉ thích… Tôi… yêu anh ấy!” Nếu đại tiểu thư hỏi, vậy thì nên nói rõ ràng, nàng không thể lại cho đại tiểu thư chờ đợi .

“Em nói dối!”

“Tôi không có…”

Dạ Hi không tin những lời Tử Tình vừa nói, nếu Tử Tình nói như vậy, thì trong lòng Tử Tình cô là gì chứ?

Một đêm triền miên kia có nghĩa lý gì?

“Mặc kệ trong lòng em tôi là người thế nào, Từ Tình, cả đời này em chỉ thuộc về một mình tôi”

Dạ Hi thật sự tức giận , cuồng vọng bá đạo đem Tử Tình ôm vào trong lòng, hôn lên môi Tử Tình, đầu lưỡi linh hoạt tiến vào khoang miệng, khi thì mυ"ŧ lấy, khi thì cắn nhẹ môi Tử Tình. Giống như đang tuyên bố chủ quyền của mình

Đừng nói là khí lực thua kém Dạ Hi, ngay cả tự mình hô hấp Tử Tình còn thấy khó khăn, nàng để mặc kệ Dạ Hi cưỡng đoạt

Nước bọt trong suốt từ khóe miệng chảy ra, tăng thêm du͙© vọиɠ ướŧ áŧ của Dạ Hi

Dạ Hi đẩy chồng tài liệu xuống đất, đem Tử Tình đặt lên bàn, cởi bỏ quần áo cửa Tử Tình, từng nút áo, thắt lưng cứ như vậy rơi xuống trên mặt đất, bàn tay ấm áp chui vào nội y của nàng, tiếp xúc với da thịt lạnh lẽo .

Dạ Hi hôn xuống dưới, để lạiấn ký trên cái gáy trắng nõn của Tử Tình, đầu lưỡi lướt trên da thịt mềm mại.

Tử Tình nghiêng mặt cắn môi dưới, không thể phát ra thanh âm vào lúc này, nhưng Dạ Hi hôn lại làm cho nàng nổi lên từng trận xúc cảm du͙© vọиɠ. Trái tim run rẩy không ngừng, một trận nhiệt lưu từ bụng hướng lên, giống như có dòng điện kí©h thí©ɧ tứ chi

Ma sát điên cuồn làm nàng đã quên giãy dụa, thậm chí thần phục dưới kɧoáı ©ảʍ mà Dạ Hi mang đến…

“Đại tiểu thư!? Thực xin lỗi!”

Sau tiếng đập cửa, Từ Nghị mở cửa ra, Dạ Hi qui định mỗi ngày vào năm giờ hắn tới công ty đón cô về nhà, nhưng hôm nay hắn chờ thật lâu cũng chưa thấy đại tiểu thư, không nghĩ khi đi vào lại thấy được cảnh này,

Từ Nghị vội vàng đóng cửa lại

.

Nghe thấy tiếng Từ Nghị, Dạ Hi mới thanh tỉnh lại, nàng làm cái gì với Tử Tình vậy?!

Giúp Tử Tình sửa sang lại y phục, sau đó để Tử Tình ra khỏi phòng, lúc này Tử Tình thất kinh hồn vía, anh nàng đã nhìn thấy hết, phải làm sao đây… Hiện tại Tử Tình quên luôn lời hứa gọi điện cho Hàn Kiệt

“Vào đi!”

Tử Tình đi rồi, Dạ Hi mở cửa ra, gọi Từ Nghị tiến vào, chỉ thấy Từ Nghị cúi đầu, tai hồng lên, một câu cũng không dám nói

“Anh thấy?”

“Xin lỗi! Tôi không biết đại tiểu thư đang…”

Dạ Hi nghi vấn, nửa hỏi nửa khẳng định bởi vì cô cũng không biết Từ Nghị có nhìn thấy Tử Tình hay không

Thấy Từ Nghị hưởng ứng, cô khẳng định Từ Nghị không nhìnthấy mặt Tử Tình, nếu không hắn sẽ không giải thích với nàng



Trong lòng Từ Nghị không thể tin được những gì mình vừa thấy, không ngờ đại tiểu thư lại thích nữ nhân, như vậy thì hy vọng của mình cũng mất luôn…mà nếu như đại tiểu thư thích nam nhân thì cũng thích người như Long ca, vậy mới xứng với đại tiểu thư!

p/s: Bó tay hai anh em nhà này,

Hi yêu mình Lan là đủ rồi, mặc kệ Tử Tình đi, yêu một người không yêu mình là tự gϊếŧ chết bản thân đó biết không!