Chương 20

Ngồi trong xe, hai người trầm mặc không nói gì, Tử Tình nhìn phong cảnh ngoài cửa xe, vẫn không nghĩ ra vì sao Dạ Hi lại xuất hiện ở trường học, kỳ thật điều này cũng không phải trọng yếu, tại thời điểm khó xử kia, Dạ Hi xuất hiện, làm nàng có cảm giác được cứu giúp, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tử Tình, Dạ Hi có khát vọng ôm nàng vào trong lòng, hôm nay Tử Tình chính là tình nhân của cô, một ngày được gần gũi với Tử Tình, nghĩ tới đây thôi cũng đủ làm trong lòng Dạ Hi nhảy nhót vui sướиɠ.

“Suy nghĩ cái gì?”

“Ân… Không có gì! Đại tiểu thư… Cám ơn chị!”

“Tại sao lại cảm ơn?”

“Vì khoản đấu giá vừa rồi”

“Nếu vì vậy thì không cần nói lời cảm ơn, vì hôm nay em chính là tình nhân một ngày của tôi”

Tình nhân một ngày! Đúng vậy! Nàng đã quên, người thắng đấu giá sẽ là tình nhân một ngày với nàng, như vậy hôm nay nàng chính là tình nhân một ngày của đại tiểu thư, nhìn hai gò má ửng đỏ của Tử Tình, Dạ Hi cười khẽ lên, không báo trước, Dạ Hi kéo Tử Tình vào lòng, hôn lên hai cánh hoa mềm mại, nụ hôn giống như muốn làm thời gian ngừng trôi, chỉ còn có cảm giác ngọt ngào và thỏa mãn.

“Đại tiểu thư…”

Hành động bất thình lình của Dạ Hi, làm Tử Tình hô hấp không thông, hai lần muốn rời khỏi nụ hôn nhưng không được, Tử Tình ấp úng gọi khẽ Dạ Hi, hơi thở nóng rực trước ngực như thử thách Dạ Hi.

“Em đói không? Tôi biết một nhà hàng món Nhật rất ngon, chúng ta vào đó ăn nha?”

Làm cho cả hai có một khoảng cách an toàn, bởi vì cô biết nếu cô không làm như vậy thì sẽ không thể kiềm chế nổi du͙© vọиɠ của mình với Tử Tình.

Không bao lâu xe ngừng lại trước cửa một nhà hàng món Nhật, vừa xuống xe, Tử Tình liền thấy Trần Kỳ ở trước cửa nhà nàng nhìn nàng ngoắc tay, Tử Tình quay đầu nhìn Dạ Hi, đã thấy cô hướng chính mình cười thần bí, Tử Tình hiểu đại khái là Trần Kỳ do đại tiểu thư mời tới.

“Tiểu Kỳ… mình hỏi cậu, chuyện đấu giá hôm nay là cậu nói với đại tiểu thư?”

“Bingo!”

Trần Kỳ cười khẽ nháy mắt mấy cái, lúc này phục vụ vừa vặn đưa lên một bàn đồ ăn sushi, hai mắt Trần Kỳ sáng lên, gắp một miếng bỏ vào miệng, cá thật tươi, thật ngọt, vừa cho vào miệng đã làm Trần Kỳ cảm động vạn phần, nàng lần đầu tiên ăn sushi cao cấp như vậy.

.

“Minh Nghi và mọi người không tới?”

“Hôm nay Yến Đình có trận đấu bóng rổ hữu nghị, mấy người đó đi cổ vũ hết rồi”

Nhìn Trần Kỳ ăn ngon miệng, Tử Tình bỗng nhiên nhớ tới nhóm người Minh Nghi, theo lý thuyết thì đại tiểu thư sẽ không chỉ mời có một mình Trần Kỳ, vừa nghe chuyện đấu bóng hữu nghị, Tử Tình mới sực nhớ, sao nàng lại quên mất chuyện này chứ. Nhưng mà hôm nay là ngày tình nhân của nàng và đại tiểu thư, làm sao đi cổ vũ cho Yến Đình đây?

“Ăn xong chúng ta sẽ đi cổ vũ cho họ”

Dạ Hi gồi ở một bên nghe họ nói chuyện, làm sao bỏ qua được khả năng Tử Tình sẽ cảm thấy áy náy, nếu hôm nay là ngày tình nhân của cô và Tử Tình thì phải làm nàng vui vẻ hạnh phúc mới đúng, nghe thấy Dạ Hi muốn dẫn nàng đi cổ vũ cho Yến Đình, hai mắt Tử Tình sáng lên, bộ dạng vui vẻ như một chú cún được chủ khen.

♀.

Ăn xong cơm trưa, Dạ Hi liền tự mình lái xe đem Tử Tình cùng Trần Kỳ đưa đến địa điểm trận đấu, cách sân bóng không xa, Tử Tình thấy Yến Đình đang khởi động, nàng nhìn liền phát hiện ra Yến Đình, không phải bởi vì Yến Đình đặc biệt, là vì chung quanh Yến Đình là nhóm bạn của nàng, đang dùng âm thanh to lớn cổ vũ Yến Đình.

“Hi… mình tới cổ vũ cậu, cậu nhất định phải thắng đó nha”

Tử Tình chạy tới trước mặt Yến Đình, nhẹ nhàng vỗ bả vai Yến Đình, không chỉ có Yến Đình, Minh Nghi cùng Tĩnh Văn, Úc Dĩnh tất cả đều kinh ngạc khi Tử Tình đến, không phải đã đi hẹn hò rồi sao?!

“Sao nhìn mình như vậy… mình tới cùng đại tiểu thư, còn có Trần Kỳ nữa”

Mọi người nhìn theo hướng Tử Tình chỉ, quả nhiên thấy Dạ Hi cùng Trần Kỳ đang tiêu sái đi lại, quần áo so với lúc trước không giống nhau, Dạ Hi mặc áo polo màu đen cùng với quần bò, mang kính râm cùng mũ lưỡi trai che khuất mặt, nhưng trông vẫn rất lóa mắt

“Yến Đình chuẩn bị vào sân kìa!”

Một đồng đội nhắc Yến Đình, hối nàng chuẩn bị vào sân đấu, Yến Đình vội chào Dạ Hi rồi chạy vào sân đấu

Hiệp thứ nhất bắt đầu, đồng đội của Yến Đình cướp được bóng, sau đó truyền cho hậu vệ Yến Đình, nhanh chóng ném vào rổ, thuận lợi ghi điểm đầu tiên…

Trận đấu vẫn rất thuận lợi, tuy rằng đối thủ cũng không yếu, ở có qua có lại, đội Yến Đình vẫn duy trỳ khoảng cách 4 điểm, mãi cho gần cuối trận đấu, đối phương hô tạm dừng, nghỉ ngơi một chút, trận đấu lại hừng hực khí thế triển khai, lúc này đối thủ lấy hai người bao vây, làm yến thế tiến công của Yến Đình, Yến Đình tuy cướp được bóng nhưng vẫn rơi về phía sau, nhìn thấy đối thủ đuổi theo, thậm chí chỉ cách nàng một chút, Yến Đình nôn nòng bật dậy, mạnh mẽ đột phá hai người vây quanh, lại bị phạm quy, cuối cùng vô ý xoay người làm bị thương mắt cá chân, sau đó bất đắc dĩ thay đổi người vào sân.

“Nửa trận đầu đội chúng ta vẫn đấu rất tốt”

Nửa trận sau đúng là có sáu phần thua, làm Yến Đình vô cùng ảo não, vì sao lại để chân bị thương, bằng không cũng không có xảy ra như vậy, Yến Đình không nghe lời mọi người phản đối, muốn vào sân giành lại tỷ số.

“Không được, chân cậu bị thương. Không được vào sân nữa”

.

Cầm túi chườm đá, Minh Nghi vừa nghe Yến Đình muốn vào sân đấu, đột nhiên nổi giận đứng lên, ngón tay nhéo hai má Yến Đình, tức giận nói

“Đúng đó! Cậu nên nghỉ ngơi cho tốt đi Yến Đình à!”

Úc Dĩnh tiếp lời, muốn thay Minh Nghi thuyết phục Yến Đình, Tĩnh Văn cũng một bên gật đầu.

“Nhưng… nhất định mình vào thi đấu mới được”

Yến Đình hít một hơi, trận này là trận đấu nàng thắng không thể thua, tuy rằng chỉ là đấu hữ nghị, nhưng nàng không nghĩ sẽ để thua.

“Yến Đình, nghe lời bọn mình đi… Bằng không chân của cậu phải làm sao”

Tử Tình thấy Yến Đình cương quyết nên cũng gia nhập vào hàng ngũ khyên nhủ.

“Nếu cô rất muốn thắng, thì dùng năng lực lớn nhất của mình mà chơi trận này, nhất định sẽ thắng”

Dạ Hi trầm mặt một bên từ nảy giờ đã mở miệng, mở miệng liền phát ra ngữ khí kinh người, làm tất cả đều quay lại nhìn Dạ Hi, nhất là Minh Nghi một bộ dạng muốn đến bóp chết Dạ Hi, người này tới làm loạn sao?! Ai cũng khuyên Yến Đình không được vào sân đấu… chỉ có cô ấy! Vạch áo cho người xem lưng!

“Không được! Cậu không được chơi nữa, cậu không nghe lời mình chúng ta tuyệt giao đi!”

Lần này Minh Nghi kích động, xuất ra lời lẽ uy hϊếp Yến Đình, thật làm dọa đến Yến Đình, nàng không muốn thua trận này đâu!

“Tôi hỏi em! Em rất muốn thắng?”

Đêm Hi không nhìn Minh Nghi đang phát điên, tiếp tục truy vấn Yến Đình, Tử Tình thấy tình hình không ổn, vội vàng lôi kéo tay Dạ Hi, ám chỉ nàng không cần nói thêm gì đi nữa .

“Muốn thì muốn, nhưng mà…”

Yến Đình nói tới đó liền dừng lại, liếc mắt sang nhìn Minh Nghi, không dám nói thêm gì nữa

“Tốt lắm! Tôi sẽ thay em thắng trận này”

Dạ Hi lấy đồ thi đấu của Yến Đình, hướng phòng thay quần áo đi, rất nhanh sau đó Dạ Hi mặc bộ trang phục thi đấu màu trắng xuất hiện, anh khí toả ra cả sân bóng, sau khi nghe Yến Đình giải thích, đồng đội chấp nhận cho Dạ Hi tham gia, tiếp nhận vị trí hậu vệ của Yến Đình.

Trận đấu bắt đầu, Dạ Hi lập tức theo sát phía sao đối thủ, qua trung tuyến, hai người đối mặt nhau, Dạ Hi cuối xuống, xoay người làm động tác giả, xoay người từ phải sang trái giành lấy bóng, một cú bật liền ném bóng vào rổ, bóng liên tục vào rổ đối phương, Tử Tình ở bên ngoài sân bóng, chưa bao giờ biết Dạ Hi cũng biết chơi bóng rổ, tư thế oai hung, tỏa sáng làm nàng phải hô thật to cổ vũ.

Dạ Hi liên tục ghi điểm làm đối thủ vô cùng khẩn trương, một lần liền có ba người vây quanh Dạ Hi, thấy các nàng hy vọng vào mình rất nhiều, Dạ Hi cũng không để các nàng thất vọng, Dạ Hi thực hiện ba động tác giả liên tục, đã lừa gạt kia ba người, truyền bóng cho đồng đội phía sau lưng, tiến vào cấm khu, thoải mái ném vào rổ.

Yến Đình thấy bảng điểm các con số gia tang liên tục, liền cao hứng cực kỳ, cơ hồ muốn hét phá yết hầu, lúc này Hàn Kiệt ở phía bên kia sân bóng, thấy Tử Tình đang cổ vũ cho Yến Đình, hắn liền đi tới chỗ Tử Tình, lúc này Tử Tình đang chuyên tâm cổ vũ Dạ Hi, nhìn thấy Hàn Kiệt cũng không để ý, mặc cho Hàn Kiệt nắm tay nàng, nàng cũng không có phản ứng.

.

Trên sân bóng, Dạ Hi chuyên chú thi đấu, nhưng thỉnh thoảng cũng quay đầu lại, tìm kiếm thân ảnh Tử Tình, cô thích nhìn thấy bọ dáng Tử Tình vì nàng mà cổ vũ, làm cô nhớ tới kỷ niệm lúc còn là sinh viên, khi đó Lan cũng như vậy, đứng ở bên ngoài sân bóng vì cô hô to ‘cố lên’.

Hàn Kiệt… người đứng bên cạnh Tử Tình… Dạ Hi dừng lại động tác, bỏ lại đối thủ sau lưng, từ bên cạnh lướt qua, nhắm cái rổ, con ngươi tối đen nhìn thẳng, xoay người tiếp nhận bóng, đôi mắt lạnh lẽo, bễ nghễ trước phòng thủ của cô, người nọ sửng sốt, cảm thấy toàn thân lạnh như băng sợ hãi, Dạ Hi lập tức vượt qua nàng, đối thủ nghênh đón, nhưng vẫn ngăn không được Dạ Hi, ném một cái, bóng rơi vào rổ, xoay hai vòng, lọt thẳng xuống đất, thắng trận đấu vô ùng đẹp mắt, làm cả khan đài hét to hoan hô, trận đấu cũng kết thúc.