Đinh Tẫn Dực thực sự không thể hiểu nổi Đinh Gia Hào gọi điện đến với mục đích là gì, chỉ để khoe khoang thành tích cua gái với anh thôi sao?
Tám ngày ư?
Anh mà chịu tấn công, một tuần Trầm Cửu Ly cô đã gục ngã!
Ngồi ở phía đối diện, Trầm Cửu Ly lo lắng khe khẽ hỏi:
“ Có chuyện gì vậy anh? ”
Đinh Tẫn Dực lắc đầu, sau đó lên tiếng hỏi lại người bên kia đầu dây:
“ Ruốc cuộc anh muốn nói gì? ”
“ Anh nghe trợ lý nói, Trầm Cửu Ly, cô gái mà mẹ, Mạn Nhu với vợ anh hay nhắc đang quen với Giản Bái Sơn! ”
“ Cái gì? ”
Đinh Tẫn Dực sững sỡ, bất giác đưa ánh nhìn vào thẳng nhân vật nữ chính trong câu nói của Đinh Gia Hào, chân mày chưa kịp giãn ra đã càng thêm chau chặt, sắc mặt vô cùng khó coi.
Trầm Cửu Ly vẫn hồn nhiên gấp miệng thịt bỏ vào trong miệng, vừa nhai vừa nhìn bạn trai bằng ánh mắt vô tư vô lo.
“ Trợ lý của anh nói thế sao? ”
“ Ừ, nhân viên trong tập đoàn đồn vậy, mà em cũng dở thật, anh chê! ”
“ Anh gặp chị hai chưa? ”
“ Chưa, anh đang trên xe về nhà, có việc gì sao? ”
“ Về gặp chị hai đi, xong rồi gọi lại nói chuyện với em sau! ”
Nói xong, Đinh Tẫn Dực dứt khoát cúp máy và đặt điện thoại xuống bàn, sau đó nghiêm túc nhìn ngắm cô gái đối diện, giọng điệu vẫn trầm bổng như bình thường, lên tiếng:
“ Nhân viên trong tập đoàn Đinh Thị đồn em và Giản Bái Sơn đang quen nhau, em giải thích với anh thế nào đây? ”
Biểu cảm trên khuôn mặt của Trầm Cửu Ly vô cùng bàng hoàng và ngạc nhiên, cầm lấy ly nước lên uống cho dễ nuốt trôi thức ăn trong miệng, nói:
“ Sao họ kiếm chuyện với em hoài vậy, lần trước còn bảo em giật chồng người ta, nhưng mà anh tin em không? ”. Bạn đang đọc tгu𝑦ện tại ⩵ t г ù m t г u 𝑦 ệ n﹒𝘷n ⩵
Để duy trì một mối quan hệ lâu dài, bền chặt, chắc chắn phải có niềm tin dành cho đối phương, Đinh Tẫn Dực dĩ nhiên biết rõ điều đó.
Thế nên, anh gật đầu đáp lại câu hỏi, cầm đũa gấp lên miếng thịt đưa về phía trước, nhướn mày ý bảo Trầm Cửu Ly há miệng.
Cô ăn lấy, nhưng vừa hỏi:
“ Vậy anh bảo em giải thích thế nào? ”
“ Không có lửa làm sao có khói, đúng không? ”
Trầm Cửu Ly lườm anh chán ghét, sau đó giận dỗi trả lời:
“ Sáng nay em có gặp Giản tổng ở sảnh tập đoàn, nói chuyện vài câu, có lẽ như thế mà mọi người đồn đoán. ”
Từ thời điểm đó đến hiện tại, khoảng tầm 40 phút, nhưng Trầm Cửu Ly không nói một lời, chẳng nhìn Đinh Tẫn Dực lấy một lần, khi chiếc xe dừng lại thì cô cũng vội vã mở cửa bước xuống bỏ đi.
“ Cửu Ly! ”
Đinh Tẫn Dực bước theo, nắm tay giữ lại, tiếp tục lên tiếng:
“ Giận anh rồi? ”
“ Chỉ mới bắt đầu anh đã không tin tưởng em, như thế làm sao lâu dài? ”
“ Bạn gái bị đồn đang quen người khác, anh không thể biết lý do tại sao xuất hiện thông tin đó sao? ”
Bị Đinh Tẫn Dực hỏi lại, Trầm Cửu Ly nhất thời im lặng, nhưng ánh mắt kiêu căng vẫn kiên quyết không nhìn đối phương.
Anh nhẹ nhàng xoay mặt cô lại, kiên nhẫn nói tiếp:
“ Anh biết, để đến được bến bờ hạnh phúc thì sẽ gặp không ít sóng gió, chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi, chẳng lẽ em muốn bỏ cuộc sao? ”
Trầm Cửu Ly cúi mặt, không còn sự bướng bỉnh và ngang ngạnh, dường như nhận ra điểm chưa thấu đáo của mình.
Đinh Tẫn Dực giữ đúng lời hứa, yêu chiều xoa xoa khuôn mặt của cô, sau đó lại lên tiếng:
“ Là anh sai, được chưa? ”
Trầm Cửu Ly chúm chím ngẩng lên, nói:
“ Thái độ như thế là nhận lỗi đấy à? ”
Đinh Tẫn Dực bật cười, choàng tay qua bả vai của Trầm Cửu Ly âu yếm ôm lấy, sau đó bước chân cả hai dần dần đồng điệu đi vào chung cư, đưa cô lên căn hộ.
Ngồi xuống sofa tỉ mỉ quan sát xung quanh trong lúc chờ đợi Trầm Cửu Ly đi tắm, anh trở nên trầm ngâm, đôi lúc còn nhíu mày.
Lúc này, cô từ phòng tắm chạy ra vào thẳng chỗ bếp, lập tức pha trà.
Thế nhưng, Trầm Cửu Ly vẫn cảm nhận được mùi hương đặc trưng và âm thanh bước chân của Đinh Tẫn Dực đang dần đến gần, sau đó bàn tay to lớn ấy chạm vào chiếc eo thon thả của cô rồi chậm rãi lấn lướt tới trước.
“ Cửu Ly! ”
Trầm Cửu Ly hoảng hốt xoay người trở lại, hai tay đặt lên vòm ngực của anh tức khắc ngăn cản, da mặt xanh lét vô cùng sợ hãi, lắp bắp lên tiếng:
“ Tẫn Dực à…em nghĩ chuyện đó chưa thích hợp! ”
“ Chuyện gì chưa thích hợp? ”
“ Chúng ta chỉ mới bắt đầu yêu nhau thôi, em không phải kiểu con gái dễ dãi đâu! ”
Đinh Tẫn Dực bỗng dưng bật cười, vỗ yêu vào trán của cô cho tỉnh táo đừng suy nghĩ điều đen tối bậy bạ, lên tiếng:
“ Anh chỉ muốn ôm thôi mà, hay em đang mong đợi nên gợi ý? ”
“ Em không có! ”
Trầm Cửu Ly sượng sùng quay lại, xấu hổ nên đôi mắt cứ chớp, với tay lấy ly và bỏ trà vào đó.
Lúc này, Đinh Tẫn Dực nhích người cách xa cô một đoạn, nhưng anh càng làm thì cô càng ngượng, thực sự cực kỳ hối hận.
“ Khoảng cách thế này được chưa? ”
“ Anh cố tình gài em đúng không? ”
Đinh Tẫn Dực bất lực mỉm cười, sau đó trả lời:
“ Là em tự nói, sao lại đổ thừa cho anh? ”
“ Em mà không nói, thì chắc chắn anh sẽ được nước lấn tới! ”
Trầm Cửu Ly cô đã quá hiểu những suy nghĩ của đàn ông, lúc quen Tống Nhất Hàn cũng vậy, trước khi đi du học dụ dỗ vào khách sạn, may mắn cô thông minh kiên quyết từ chối.
“ Không nói, thì bật đèn xanh rồi còn gì! ”
…----------------…