Chương 44: Anh Không Làm Được!

Sau khi tắm rửa, dưỡng da xong xuôi thì Trầm Cửu Ly lên giường đắp chăn ôm gấu. Mặc dù không cười thành tiếng, nhưng sắc mặt hạnh phúc vô vàn, của một cô gái đang yêu.

Ting…ting…

Điện thoại bên giường vang lên âm thanh thông báo tin nhắn, mặc dù chưa cầm lên xem nhưng cô đã đoán chắc là Đinh Tẫn Dực, anh luôn chủ động như thế.

Quả nhiên không sai, chính là anh!

“ Anh về đến nhà rồi.

- Nghỉ ngơi sớm nhé!

- Sáng mai anh đến đón đi làm!

- Phải khóa kín cửa phòng ngủ lại, có điều gì lạ lập tức gọi cho anh ngay! ”

“ Vâng, anh cũng vậy ạ, đừng thức khuya làm việc! ”

Lúc này, Đinh Tẫn Dực vừa mở khuy áo sơ mi vừa đọc tin nhắn của Trầm Cửu Ly gửi đến, tự nhiên lại bật cười.

Soạn tin gửi lại:

“ Có phải cô Trầm không vậy?

- Sao lạ thế? ”

Ngẫm nghĩ thấy lạ, chẳng lẽ Trầm Cửu Ly cô thích cái thói lưu manh, cà chớn này của anh sao?

Cô thùy mị, dịu dàng, nói chuyện ngọt ngào thì không chịu, chính anh đã ép cô phải cáu kỉnh và hung dữ.

“ Đúng, không phải cô Trầm! ”

Cái này là anh không hề gài bẫy nhé, là cô tự giăng tự dính.

Sắc mặt Đinh Tẫn Dực vui như vừa ký được hợp đồng ngàn đô, ngón tay nhanh nhẹn thao tác trên màn hình điện thoại, gửi đến cho Trầm Cửu Ly.

“ Thì ra là cô Đinh, xin chào! ”

Trầm Cửu Ly gào thét lớn lên trong lòng, sao cô bị Đinh Tẫn Dực anh gài hết lần này đến lần khác thế?

Anh có ma lực đặc biệt gì sao?

Từ lúc vào phòng tắm đến khi ra ngoài, hơn 20 phút nhưng Trầm Cửu Ly không hề phản hồi tin nhắn, điều này Đinh Tẫn Dực xác định phần nào cô đã giận dỗi mình.

Lần này anh không nhắn tin nữa, chủ động bấm gọi FaceTime cho cô, nhưng phải đến khi cuộc gọi sắp tắt thì Cửu Ly mới chịu bấm nghe.

Khuôn mặt ụ xuống, hậm hực hiện lên trên màn hình của Đinh Tẫn Dực.

Anh hỏi:

“ Giận rồi à? ”

“ Cũng biết người ta giận sao? ”

Đinh Tẫn Dực bật cười, dáng vẻ vui tươi của người đang yêu, vừa đi xuống nhà vừa hỏi:

“ Anh nói có chỗ nào không đúng? ”

“ Anh không được ức hϊếp, trêu chọc em, làm được không? ”

Hình như điều kiện này khá muộn màng, Trầm Cửu Ly đã gật đầu nhận lời làm bạn gái thì Đinh Tẫn Dực ngu lắm mới đồng ý.

“ Anh không làm được! ”

“ A ~ ”

Trầm Cửu Ly hét vào điện thoại, nhưng sau đó thông qua màn hình, cô thấy Đinh Tẫn Dực vào bếp, lên tiếng:

“ Anh chưa ăn tối hả? ”

“ Anh chưa! Định đi ăn với cô gái mẹ giới thiệu, ai ngờ em gọi tới! ”

Cô còn đang ghim chuyện đó đấy, Đinh Tẫn Dực anh còn dám nhắc đến nữa sao?

Giọng điệu hờn dỗi vang lên:

“ Vậy thì nhắn tin cho người ta đi, hẹn ăn uống đêm khuya, cũng đâu quá trễ! ”

Đinh Tẫn Dực cong môi cười nhẹ, đôi mắt nhìn thẳng vào màn hình điện thoại, xem cô gái của anh đang ghen tuông, dáng vẻ lúc này thật muốn trêu chọc thêm nữa.

“ Nói thật không đó? ”

“ Thật, em đâu có như anh! ”

“ Thôi! Anh đi, bạn gái anh sẽ buồn! ”

…----------------…

Sáng hôm sau…

Trầm Cửu Ly tung tăng đi vào tập đoàn Đinh Thị, sắc mặt vô cùng hớn hở, trên tay còn đang ôm ấp một bó hoa hồng đỏ rực, lần này cô đã thoải mái công khai mình có bạn trai.

Nhiều nhân viên nhìn cô rồi xì xầm, vốn dĩ khi nãy có thấy cô bước xuống từ một chiếc siêu xe, đoán chắc người đó địa vị cũng không phải dạng tầm thường.

“ Cửu Ly, bạn trai tặng hoa sao? ”

“ Phải! ”

Trầm Cửu Ly mỉm cười xả giao, thành thật gật đầu thừa nhận.

Cô đồng nghiệp đó lại hỏi tiếp:

“ Bạn trai em làm nghề gì? ”

Trầm Cửu Ly ái ngại trả lời:

“ Nghề nghiệp cũng bình thường thôi chị ạ! ”

Biết Trầm Cửu Ly cố tình không nói, nên điều tra từ cô là điều không thể, nên mấy người họ bỏ cuộc.

Thế nhưng, có một manh mối khá quan trọng. Trùng hợp lúc này Giản Bái Sơn và trợ lý bước vào sảnh tập đoàn, ánh mắt cứ dán lên người của Trầm Cửu Ly, tình ý đã quá rõ ràng.

Đi siêu xe, Trầm Cửu Ly vừa bước vào chưa được năm phút thì anh ta cũng đến, khả năng rất cao cả hai đang quen nhau, và đó là điều họ nghĩ đến!

Đã thế, Giản Bái Sơn còn tiến lại gần cô, chủ động trò chuyện, nói nhỏ chỉ anh ta, trợ lý và Cửu Ly có thể nghe được.

“ Em luôn tránh né tôi nhé! ”

“ Không có! ”

“ Vậy thì hãy chứng minh đi, lần này đồng ý nhận lời mời ăn tối của tôi! ”

Trầm Cửu Ly hắng giọng một cái, đưa mắt quan sát xung quanh, ai ai cũng đang tò mò nhìn không chớp mắt.

“ Để tôi hỏi bạn trai tôi thử xem, sau đó mới trả lời anh được! ”

Hai hàng chân mày của Giản Bái Sơn chau lại, sắc mặt dĩ nhiên thay đổi, nhìn xuống bó hoa trên tay cô hỏi lại:

“ Em có bạn trai rồi? ”

“ Ừ! ”

Giản Bái Sơn chỉ bất ngờ một chút, vốn dĩ từ lâu đã đoán được Trầm Cửu Ly có người trong lòng, nên thời gian qua luôn tránh né những cuộc hẹn, nhắn tin tuy có trả lời nhưng rất nhạt và lâu.

“ Người đó có hơn tôi không? ”

“ Mỗi người mỗi ưu điểm khác nhau, tôi không thích so sánh bạn trai mình với người nào cả, và một phần vì trong mắt tôi anh ấy luôn tuyệt vời nhất, nên tôi mới thích anh ấy! ”