Chương 41: Cậu Thật Sự Muốn Theo Đuổi Tớ Sao?

Diệp Thành nhìn sang Kỳ Lưu Hỏa hỏi, “Sao cậu lại mang vẻ mặt như này?”

“Không có gì…… Trước kia tớ không nên cười nhạo cậu mời giáo viên dạy thêm địa lý về vô nghĩa. Hình như bài thi địa lý của tớ rất kém……” Kỳ Lưu Hỏa rầu rĩ.

Diệp Thành cười, “Ha ha ha, vậy chia nhỏ số lần ra để tớ cười nhạo trả lại cậu là được. Nhưng mà bài chính trị với lịch sử của tớ vẫn như cũ không có hy vọng. Thôi tớ chỉ so đáp án địa lý vậy.”

“Ừ.”

Lúc Diệp Thành đang so đáp án địa lý, Kỳ Lưu Hỏa bắt đầu so đáp án tiếng Anh trong lo sợ.

Phải biết rằng với môn tiếng Anh, Diệp Thành có thể vượt qua cô tận 50 điểm là ít. Đây là một sự chênh lệch vô cùng đáng sợ. Chỉ cần sơ ý một chút, Kỳ Lưu Hỏa sẽ lập tức bị xếp sau Diệp Thành.

Nơm nớp lo sợ so hết toàn bộ đáp án tiếng Anh, Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy trình độ tiếng Anh của đã tiến bộ hơn nhiều so với trước kia. Bởi vì Diệp Thành rất giỏi tiếng Anh, bình thường tan học anh đều sẽ dạy cho Kỳ Lưu Hỏa, giúp đỡ cô, còn thường xuyên khoe khoang nói nếu Kỳ Lưu Hỏa bái anh làm thầy dạy tiếng Anh thì nhất định có thể tiến bộ vượt bậc.

Tính ra, Kỳ Lưu Hỏa nên cảm ơn Diệp Thành vì chuyện này.

Hai người bọn họ còn đang so đáp án, các môn thi buổi sáng đã bắt đầu phát bài thi.

Diệp Thành kinh sợ, “Trời má…… Chấm nhanh vậy sao…… Tớ không dám xem đâu.”

Kỳ Lưu Hỏa trợn mắt nhìn anh, “Không dám xem cái gì, cũng đâu phải lấy hạng nhất, làm như căng thẳng lắm vậy.”

Kỳ thật trong lòng cô cũng đang vô cùng căng thẳng, không dám đưa mắt nhìn đến điểm số đỏ chói trên bài thi.

“Không lấy hạng nhất đứng đầu, hạng nhất đếm ngược…… Cũng rất căng thẳng…… Dù sao hai người chúng ta còn có hiệp ước hẹn hò nữa.” Gần đây Diệp Thành chăm học hơn một chút, hơn nữa tiếng Anh lại siêu giỏi, muốn tiến bộ hẳn là không khó.

Kỳ Lưu Hỏa: “……” Vừa nghĩ đến hiệp ước, cảm giác lại càng thêm căng thẳng.

Cuối cùng hai người ngạc nhiên phát hiện, tiếng Anh, toán học và địa lý của Diệp Thành không tồi chút nào, nhưng ngữ văn, lịch sử và chính trị lại nát đến rối tinh rối mù.

Mà ba môn Kỳ Lưu Hỏa thi được điểm cao nhất, lại trùng hợp chính là ba môn nát nhất kia của Diệp Thành.

Diệp Thành nhìn bài thi của cả hai người, trịnh trọng giật nhẹ cánh tay của Kỳ Lưu Hỏa.

Kỳ Lưu Hỏa: “Hả?”

Diệp Thành: “Cậu xem đi, có phải hai ta vừa hay bổ sung cho nhau hay không? Ý trời đã định là một đôi nha.”

“……” Thi kém như vậy còn có tâm trạng trêu chọc người khác, đúng là không thể cứu chữa nổi.

Còn một tiết nữa mới hết giờ, hai người đều sửa xong các bài làm sai, bây giờ bắt đầu chép lại đề bài và đáp án các bài sai vào vở.

Kỳ Lưu Hỏa mắc nghẹn thật lâu, cuối cùng vẫn không kìm được nhỏ giọng hỏi anh, “Tối hôm qua cậu…… Làm gì vậy?”

Diệp Thành: “Sao hả, tớ còn tưởng cậu cao ngạo lắm, không thèm quan tâm đ ến tớ cơ đấy.”

“Cái gì chứ……” Kỳ Lưu Hỏa đỏ mặt. Hình như đúng là cô rất cao ngạo. Cô cũng sẽ không nói cho Diệp Thành biết chuyện di động của cô hết pin, không mượn được di động của người khác để liên lạc với anh cho nên cô lo lắng đến quá nửa đêm vẫn không ngủ được. Mãi cho đến tiết tự học buổi sớm nhìn thấy anh ngồi đó mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Diệp Thành giống như một vị khách qua đường sáng chói nhất. Ngày anh xuất hiện như có ánh nắng ấm áp chiếu tới thế giới tẻ nhạt của cô, thế nhưng lại trầm lặng không tiếng động. Giống như tương lai sẽ có một ngày, anh cũng sẽ biến mất như vậy, lặng yên không một tiếng động.

Kỳ Lưu Hỏa bắt đầu sợ hãi sẽ mất đi anh.

“Sao lại đỏ mặt thế,” Diệp Thành cười vô cùng xấu xa, “Tối hôm qua tớ gửi cho cậu nhiều tin nhắn như vậy, cậu lại chẳng trả lời tớ một tin nào. Tớ thật sự đã cho rằng cậu không quan tâm tớ.”

Kỳ Lưu Hỏa: “Sao có thể chứ…… Hôm qua di động của tớ hết pin……”

Sao lại dễ dàng nói ra như vậy…… Kỳ Lưu Hỏa, cao ngạo của mày đâu rồi?

Diệp Thành điên cuồng bật cười, làm ra vẻ bừng tỉnh, còn thiếu đòn bày trò trêu cô, “Ồ ---- tớ nói mà, cậu còn chưa chúc tớ ngủ ngon nữa.”

Kỳ Lưu Hỏa: “……”

Làm như chỉ có cô đơn phương chúc anh ngủ ngon vậy, rõ ràng là hai người cùng nói với nhau mà.

“Vậy lần thi này của cậu có bị chuyện tối hôm ảnh hưởng đến tinh thần hay không?” Kỳ Lưu Hỏa hỏi.

Cô không hỏi tối qua Diệp Thành đi làm gì, nhưng Kỳ Lưu Hỏa biết, Diệp Thành nhất định sẽ không vui.

Anh không vui liền không đi học, cũng không biết sẽ đi đâu.

Kỳ Lưu Hỏa đã bắt đầu dần dần hiểu biết thêm về anh.

“Có chứ,” Diệp Thành nói, “Lúc trước có bị ảnh hưởng, cảm thấy học tập chẳng có ý nghĩa gì. Nhưng sau khi đến trường học nhìn thấy cậu, lại cảm thấy vẫn là nên học. Cho dù không phải vì thi đại học, chỉ là để theo đuổi cậu, cũng phải nỗ lực hết mình, đúng không?”

Kỳ Lưu Hỏa: “Vậy sao chính trị của cậu chỉ được 30 điểm hả? Cậu thật sự muốn theo đuổi tớ sao?”

“……”

Diệp Thành lắp bắp giải thích, “Trời ạ, đây gọi là học lệch, học lệch đó cậu có hiểu không. Giống như môn địa lý của cậu ý, thi được 28 điểm. Haha, tớ nói cậu có khác gì tớ đâu, làm bài kém như vậy, có phải cố tình muốn được tớ theo đuổi không hả?”

“……”

Diệp Thành: “Hả? Sao còn đỏ mặt nữa, cậu mau nói cho tớ biết có phải hay không hả. Tớ học địa lý phải tìm giáo viên dạy thêm về, chẳng lẽ lúc cậu học bài trong đầu chỉ nghĩ đến tớ thôi sao.”

Kỳ Lưu Hỏa đỏ mặt bừng bừng, cảm thấy ngượng vô cùng. Rõ ràng ý của cô không phải như vậy, nhưng lúc Diệp Thành nói ra những lời này, không hiểu sao lại có cảm giác như bị người khác vạch trần. Nhưng mà cô thực sự đã cố gắng hết sức với môn địa lý rồi……

Sáng sớm hôm sau sẽ công bố điểm. Trong bốn tiết tự học buổi tối giáo viên vẫn giảng bài trong đề thi. Hôm nay Diệp Thành phá lệ không quấy rầy Kỳ Lưu Hỏa, bản thân anh còn chữa bài rất nghiêm túc.

Về phần Kỳ Lưu Hỏa lại nhịn không được nhìn lén anh vài lần.

Tiết tự học buổi tối kết thúc, Kỳ Lưu Hỏa thu dọn sách vở, Diệp Thành cũng vậy.

“Còn muốn ăn bữa khuya không?” Diệp Thành hỏi.

Kỳ Lưu Hỏa lắc đầu, “Không ăn, điểm thi lần này quá kém, không có mặt mũi há miệng ăn.”

“…… Thế thì tớ cũng không ăn…… Vẫn là thôi đi, tớ ăn hai phần, ăn luôn cả phần của cậu.”

“……”

Đến lúc gần về ký túc xá Kỳ Lưu Hỏa lại xoay người đi đến quầy bán quà vặt, trong tay cầm theo pin di động.

Một lần nạp điện mất 1 tệ, may mà pin của cô khá ổn, nạp một lần có thể dùng trong bốn ngày. Kỳ Lưu Hỏa bắt đầu suy nghĩ về việc chuẩn bị hai cục pin thay phiên dùng như những người khác.

Kỳ Lưu Hỏa đưa bảng số cho bà chủ quán, lúc đang thay pin đột nhiên nghe thấy một giọng nói tràn đầy kinh ngạc ở bên cạnh, “Cậu cũng cầm theo di động a?”

Kỳ Lưu Hỏa hoảng sợ, còn tưởng là bị giáo viên bắt được, quay đầu lại thì thấy người tới Cố Sướиɠ, “À…… Đúng vậy……”

“Biết làm bài đó chưa?” Cố Sướиɠ đang mua đồ ăn, nhét lòng nướng, que cay, sữa chua gì đó vào trong túi ni lông.

Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Biết rồi, cảm ơn nhé.”

“Ừ, không có việc gì, cùng nhau tiến bộ. Tớ nghe chủ nhiệm nói lần này cậu và Diệp Thành đều tiến bộ rất nhanh, khen hai cậu nhiều lắm, tiếp tục cố lên nhé.”

“Tớ biết rồi,” Kỳ Lưu Hỏa cố gắng kìm nén xúc động muốn nhảy lên hò hét vì vui sướиɠ, lập tức cầm pin gấp gáp chạy đi muốn kể cho Diệp Thành nghe, “Cố Sướиɠ, tớ về trước đây.”

“Ừ.” Cố Sướиɠ gật đầu, thuận tiện xé mở một túi que cay.

Sau khi trở lại ký túc xá, Kỳ Lưu Hỏa nhanh chóng chạy đi rửa mặt, ở trong phòng rửa mặt lại nghe thấy Thẩm Nhã cố tình mỉa mai cô là bạch liên hoa, nói cái gì mà trong tình bạn ba người nhất định sẽ có một kẻ đê tiện châm ngòi ly gián ở giữa. Có một số nữ sinh chính là như vậy, luôn thích làm người khác cảm thấy cô ta cùng ai cũng đều rất tốt.

Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ, Thẩm Nhã nghĩ bản thân như vậy thật sự là đúng sao?

Cô không thèm để ý tới cô ta đang dùng ánh mắt tràn đầy công kích nhìn mình, rửa mặt xong liền chui vào ổ chăn trên giường.

Vừa mới mở WeChat ra, quả nhiên nhìn thấy một loạt tin nhắn tối hôm qua Diệp Thành gửi đến.

【 Diệp Thành: Đồ ngốc, ngủ rồi sao? 】

【 Diệp Thành: Ngủ sớm như vậy hả, không giống cậu chút nào. 】

【 Diệp Thành: Hôm nay ngủ đủ rồi để ngày mai đến phòng thi tập trung làm đề hả? 】

【 Diệp Thành: Wow, thật sự không thèm đáp lại lời nào luôn. Bỏ công sức nhiều vậy sao? Nếu bây giờ tớ gọi video cho cậu, cậu có nhận không? 】