Chương 76: Xuất hiện lộng lẫy.

Có một số người phải cố gắng đến chết đi sống lại mới có thể đổi lại được một vài ánh mắt để ý. Nhưng có một số người... sinh ra là để làm tâm điểm.

Khi hai chiếc Maybach dừng lại trước cổng lớn của nhà hàng sang trọng, một nam nhân viên nhanh chóng chạy tới mở cửa xe.

Bước xuống từ phần ghế phụ lái của chiếc Maybach đầu tiên là Vương Thương Dạ với một bộ vest trắng nổi bật với chiếc sơ mi đen. Anh lạnh nhạt đưa mắt nhìn bao quát xung quanh. Rồi mới từ tốn mở cửa xe phía sau. Một người đàn ông lớn tuổi, tóc hoa râm bước xuống mang theo sự hiền từ và ấm áp. Ông chính là Lam Duật.

Trong cái giới kinh doanh đầy rẫy cạm bẫy, xô bồ này, Chủ tịch Lam Duật vẫn luôn giữ được cái tâm trong sạch và hiền lành. Vì vậy công ty Lam gia trước đây mới không thể phát triển và luôn bị kẻ xấu lợi dụng.

Ông cũng đã từng thật thà mà trả lời phỏng vấn như thế này:

"Bản thân tôi có đức với người nhưng không có tài làm ăn lớn. Từ khi công ty được thành lập cho đến tận thời điểm nó phát triển thành một tập đoàn lớn mạnh thì tôi nghĩ việc làm đúng đắn duy nhất của bản thân là đã nhận nuôi Lam Phong và Lam Dạ Minh"

Cùng lúc ấy, ở chiếc Maybach thứ hai, Lam Liễu cùng Lam Phong đồng nhất bước xuống.

Lam Phong không nổi bật trong những bộ vest chững chạc mà cậu lại chọn cho mình phong cách của một nghệ sĩ với chiếc quần jean mài gối cùng chiếc áo phông đen có hình đầu lâu lớn sau lưng. Gương mặt điển trai không mấy trưởng thành khiến bất kỳ ai phía đối diện cũng đều có cảm giác cậu là một chàng trai hư hỏng.

Nhưng tiếng thơm của cậu đã hoàn toàn đánh bại cái cảm giác trông mặt mà bắt hình dong ấy của mọi người. Cậu nổi tiếng là một chàng trai chăm chỉ, nghị lực, giỏi nhẫn nhịn và vô cùng ấm áp.

Từ năm 17 tuổi Lam Phong đã trở thành một hiện tượng trong giới nghệ sĩ nghiệp dư. Cậu có chất giọng trầm khàn lôi cuốn, có khả năng vũ đạo cực tốt và cậu chơi gi-ta thì đỉnh vô cùng. Cả bạn bè lẫn người hâm mộ của cậu đều khuyên cậu nên tham gia các cuộc thi lớn để khẳng định tài năng của bản thân. Nhưng cậu không nghe. Cậu nói cậu phải học kinh doanh, cậu phải tiếp nối sự nghiệp của cha nuôi.

Chỉ là đến hiện tại ai cũng thắc mắc... lĩnh vực kinh doanh của Lam gia đã có người tiếp quản và cũng đã đưa công ty trở thành một tập đoàn lớn mạnh như vậy rồi, tại sao cậu vẫn còn lao đầu vào lĩnh vực mà bản thân không có đủ năng lực?

Thực ra... cậu... là vì một cô gái.

Tất cả đều vì một cô gái vô cùng thánh thiện mang tên Lam Liễu. Cô là một người vô cùng dịu dàng, thân thiện và tốt bụng. Nhưng điều đó không có nghĩa là ai cũng có thể chà đạp lên cô. Cô bước ra ngoài xã hội, dùng tâm đối tâm. Ai thật lòng tốt với cô, cô liền không ngại khó khăn mà đáp lại bằng cả tấm chân tình. Nhưng ai lợi dụng cô, lừa lọc cô, cô liền trả lại họ một cái lễ thật xứng đáng.

Lam Liễu với bộ váy đuôi cá trắng muốt khẽ cúi đầu mỉm cười rồi nhẹ nhàng tiến tới đỡ lấy Lam Duật vào bên trong nhà hàng. Lam Phong cùng Vương Thương Dạ cũng điềm tĩnh đi theo phía sau.

Không lâu sau, một chiếc BMW đen bóng đỗ lại ngay trước thảm đỏ của nhà hàng. Đầu tiên là đôi giầy đen đầy mùi tiền, tiếp sau đó là cả một khối băng ngàn năm rời khỏi xe. Tả Mạc lạnh nhạt tháo chiếc kính đen bản to để lộ một đôi mắt màu hổ phách mang theo sự nguy hiểm lan tỏa khắp nơi. Hắn luôn như vậy, xuất hiện ở đâu là đóng băng mọi thứ ở đó.

Tả Mễ cũng không mấy cầu kỳ. Cô mang trên mình một bộ váy công sở caro kẻ vạt bên đùi trái với phong cách vest nữ trưởng thành thường ngày. Cùng với cách buộc tóc gọn gàng và nét trang điểm đậm khiến cô càng trở lên chuẩn mực là một nữ doanh nhân thành đạt

Tả Mễ và Tả Mạc là hai chị em quả không sai. So với Tả Mạc, Tả Mễ chỉ thiếu đi một xíu băng lãnh mang hơi hướng đáng sợ mà thôi. Chứ về cơ bản, đôi mắt sắc lạnh, khí thế tự tin không để tâm đến bất kì ai kia của cô cũng đủ để đè bẹp người khác rồi.

Tả Mễ điềm nhiên khoác tay Tả Mạc, cùng bước trên thảm đỏ tiến vào nhà hàng. Hình ảnh này rất nhanh chóng được các tay phóng viên, nhà báo chụp lại thật rõ ràng.

Ngay khi chiếc BMW của Tả Mạc rời đi thi chiếc Ferrari đỏ rực như lửa cũng chầm chậm thay vị trí.

Đầu tiên vẫn là cái hình ảnh playboy quen thuộc của Ngô Duy. Cậu hôm nay lại không chú trọng hình tượng như mọi khi mà dường như chỉ qua loa chọn đại một chiếc áo phông trắng đơn điệu cùng với chiếc quần bò xanh tươi trẻ với những phần rách lớn. Mái đầu đỏ rực như lửa cũng không theo nếp mà tùy ý loăn xoăn trước trán.

Tuy rằng gương mặt sở khanh ngày nào của cậu cũng đã có thêm phần chững chạc và nam tính nhưng túm cái quần lại thì nhìn nó vẫn vô cùng sở khanh. Bảo sao một cô gái gia cảnh bình thường, nhan sắc bình thường mà cậu tán tỉnh suốt hơn bảy năm vẫn không đổ.

Cuộc sống của Ngô Duy suốt bảy năm qua vô cùng thú vị. Ngày nào cũng kịch tính không khác gì phim hành động Hollywood. Bảy năm qua, cậu chính xác đã nhận thức được rõ ràng câu nói "Phụ nữ là loài sinh vật khó hiểu nhất hành tinh". Tại sao? Tại sao tán gái lại khó như vậy chứ???

Ngô Duy khẽ mỉm cười, mang theo một sự ranh ma khó đoán. Cậu quay người, mở cửa xe.

Ngay khi một đôi guốc đen lấp lánh nhẹ nhàng bước xuống mọi người đã gần như nín thở. Phần chân lộ ra vừa nhỏ nhắn lại trắng nõn mịn màng khiến không ít các cánh nhà báo nam ở đây chết đứng. Vương Thiện nhanh chóng xuất hiện.

Có người bất ngờ hô to:

"Là Vương Thiện kìa... Là tình nhân trong lời đồn của Đồng Chủ tịch Lam Dạ Minh kìa."

Lúc này, mọi người mới nhận thức được là ai đang xuất hiện trước mắt và đưa chiếc máy ảnh kĩ thuật cao của mình lên chụp lia lịa.

Vương Thiện hôm nay chọn cho mình một bộ váy đen sεメy mang đậm chất phương tây. Chân váy được thiết kế xẻ vạt cao phía bên phải làm tôn lên đôi chân dài quyến rũ của cô. Tuy nhiên, nhìn từ đằng trước thì chiếc váy lại không có mấy điểm nổi bật ngoài sự sεメy nhưng điểm nhấn của chiếc váy lại nằm ở sau lưng.

Khi Vương Thiện quay người để đỡ Vương Mộng Thương đi ra thì cánh nhà báo đã được một phen kinh diễm. Phần sống lưng trắng nõn, thẳng tắp của cô đã được bộ váy này khéo léo tôn lên một cách đáng ngưỡng mộ. Phần lưng váy không quá kín cũng không quá hở mà đó là những đường vải ren nhỏ xen kẽ nhau đan thành hình một khẩu súng nằm nghiêng vô cùng khí chất.

Phần tóc hung đỏ highlight phong cách ombre được cô búi rối phía sau vừa tạo điều kiện cho điểm nhấn của bộ váy phát huy hết tác dụng vừa giúp cô khoe được phần cổ trắng ngần. Nhưng nếu ai nhìn kĩ thì sẽ phát hiện ra vết sẹo hình răng người mờ mờ.

Gương mặt vốn sắc sảo của Vương Thiện nay lại được cô chọn cách trang điểm đậm và cứng khiến cô càng trở lên kiêu kì và khó gần. Chỉ là hình ảnh cô mỉm cười nắm tay bé gái kia đã khiến họ nghi ngờ về sự khó gần mà chính bản thân họ vừa đặt ra cho cô trước đó vài phút.

Lại nói, Vương Mộng Thương tuy là một bé gái mới gần 7 tuổi thôi nhưng lại có một loại khí chất trưởng thành mà không phải người lớn nào cũng có được. Hôm nay, cô bé được Vương Thiện chọn cho một bộ vest nhí vô cùng nổi bật với họa tiết caro sáng màu cùng với chiếc áo phông trắng. Và để mọi việc có thể diễn ra suôn sẻ hơn, Vương Thiện đã đeo cho Vương Mộng Thương một cặp kính tối màu.

Như vậy thì mọi người sẽ không quá chú ý đến đôi mắt của con gái cô nữa. Bé cũng sẽ cảm thấy tốt hơn.

Vương Thiện sau khi chỉnh lại mái tóc đen dài được uốn cong xinh đẹp của Vương Mộng Thương thì mới bắt đầu ngước đôi mắt nâu sắc lạnh của mình lên. Ngay lúc ấy, đối diện với cô là đôi mắt không mấy thiện cảm của Tả Mạc khiến cô có chút không đề phòng mà hốt hoảng.

Vốn dĩ Tả Mạc cùng Tả Mễ chưa vào tới bên trong nhà hàng thì đã thấy tiếng người la hét gọi Vương Thiện nên hắn đã đột ngột dừng bước mà quay lại. Thật sự là cô... Cô xuất hiện lộng lẫy ở đây với tư cách gì? Chẳng lẽ tên kia thật sự công khai mối quan hệ với cô? Đứa bé kia... thật sự???