“Ưm ——”
Tiến vào, tiến vào…
Qυყ đầυ tách từng tầng da thịt, chậm rãi thâm nhập… Nhưng chỉ mới mấy ngày không làʍ t̠ìиɦ, giờ phút này âʍ đa͙σ của cô lại khít chặt như lần đầu tiên, rất khó để thâm nhập.
Anh chỉ có thể xoa nắn hoa huyệt đã cương lên vì động tình của cô, đặt đầu ngón tay vào phía dưới xoay vòng vòng, đáng thương cho hạt châu nhỏ bị anh xoa tới xoa lui, càng thêm đứng thẳng.
“Ư a…”
Trận kí©h thí©ɧ này khiến hai chân người phụ nữ run rẩy khép chặt lại, thậm chí còn kẹp chặt eo người đàn ông, cô cảm giác bụng dưới của mình loáng thoáng chảy ra một dòng nước.
Côn ŧᏂịŧ đang chôn trong hoa huyệt cảm giác được bên trong có một lượng chất lỏng rất nhỏ lướt qua thân gậy, khiến bức tường thịt đang kẹp chặt nó mềm xốp đi vài phần, Mộ Trừng Dục thừa cơ xâm nhập, dựa vào lực đạo ngày trước, bắt đầu luật động.
“A a…”
Thân thể mang thai mẫn cảm vô cùng, chỉ với vài chiêu này Nghê Thi Đinh đã cảm giác nướ© ŧıểυ của mình muốn thoát khỏi sự khống chế.
“Em muốn đi tiểu… Chậm một chút…”
Đôi tay cô quấn chặt lấy phía sau lưng người đàn ông, tầm mắt bị vỡ tan thành những mảnh nhỏ, cảm giác như không chịu nổi những kí©h thí©ɧ từ các giác quan mang lại, nhưng lại dường như muốn càng nhiều hơn nữa, cô chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng.
Hoa huyệt bị va chạm, dâʍ ŧᏂủy̠ giàn giụa khắp nơi như bị mất khống chế, càng lúc càng nhiều…
Tiết tấu của anh giống như sóng nước mềm mại, cảm giác tê dại xâm nhập vào tận cốt tủy, toàn thân xụi lơ chỉ có thể phát ra vài tiếng rêи ɾỉ yếu ớt như mèo cào khiến lòng người ngứa ngày.
Mộ Trừng Dục khắc chế suy nghĩ xúc động trong đầu, qυყ đầυ liên tục cắm sâu vào vách động non mềm, mỗi một tế bào đều tê dại tới mức rối tinh rối mù.
Anh thâm nhập sâu hơn, tiến thẳng về phía hoa tâm.
“Ư…” Kéo theo là tiếng thở gấp của người phụ nữ, cô cảm giác toàn bộ hoa huyệt đã được lấp đầy, nhưng lại không biết một phần ba du͙© vọиɠ của anh vẫn đang ở bên ngoài, hứng chịu sự lạnh lùng của không khí.
Tuy nhiên Mộ Trừng Dục cũng biết không thể tiến sâu hơn, chỉ thâm nhập tới đây, nông nông sâu sâu chọc vào hoa tâm đang không ngừng tiết ra nước.
Hiện giờ Nghê Thi Đinh sao có thể chịu được kí©h thí©ɧ như vậy, mỗi một phút qua đi, cảm giác muốn đi tiểu càng thêm mãnh liệt, cảm giác quen thuộc này nói cho cô biết cô sắp tới rồi.
“Mộ, Mộ Trừng Dục…”
Cô ôm chặt lấy tấm lưng người đàn ông, lúc này toàn bộ cảm giác căng chặt được phóng thích, một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ phun trào ra, thật sự giống như bị mất khống chế “Ào ào” tuôn ra ngoài.
Bản thân người phụ nữ từ trước đến nay luôn nhiều nước, hiện tại cách mấy ngày không giao hoan, trong lúc nhất thời nước chảy dài không dứt làm ướt nhẹp chỗ giao hợp của hai người và chăn đệm bốn phía.
Sau khi hoa huyệt chật hẹp được anh kí©h thí©ɧ thả lỏng ra, lúc này nó lại lần thứ hai kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, gắt gao cắn chặt lấy gân xanh trên thân gậy, khiến anh không có cách nào luật động.
Đợi Nghê Thi Đinh dần dần bình tĩnh lại sau cao trào, côn ŧᏂịŧ chưa được phóng thích “Ba” một tiếng rút ra, một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ lại lần nữa sôi nổi trào ra ngoài.
Tuy nhiên chỉ sau vài giây, anh đỡ cặp mông mềm mại trắng muốt của cô, lật người cô lại thành tư thế quỳ ghé vào trên giường, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ sưng to chậm rãi tiến vào từ phía sau.
“Ưm…”
Khác với sự gian nan lúc vừa rồi, cái miệng nhỏ sau cao trào đã được tưới đủ ẩm, cánh môi âʍ ɦộ mở ra thành một khe nhỏ, lần này Mộ Trừng Dục tiến vào tương đối nhẹ nhàng, theo sự trơn trượt của dâʍ ŧᏂủy̠, trực tiếp đánh thẳng vào hoa tâm.
“Ưm ——”
Bởi vì lần này tiến vào từ phía sau, không có sự ngăn trở từ cái bụng tròn vo kia nên động tác tương đối thuận lợi. Anh nhẹ nhàng cúi người, vuốt ve hai bầu ngực sữa đang rũ xuống theo trọng lực.