Dươиɠ ѵậŧ liên tục ra vào kéo theo không ít dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngoài hai cánh hoa, theo động tác của hai người chảy xuôi xuống khăn trải giường, làm ướt một mảng lớn.
Toàn bộ căn phòng trống trải tràn ngập tiếng nước “ róc rách” hòa cùng tiếng thở dốc, và tiếng thét của người phụ nữ.
“Mộ Trừng Dục chậm một chút, quá nhanh.”
Bất cứ chuyện gì Mộ Trừng Dục đều tương đối ngoan ngoãn phục tùng lời nói của cô, anh chính là tên ngốc biết nghe lời, duy chỉ có chuyện này anh tựa như bị trúng tà, rất khó thức tỉnh ý thức.
“Âʍ đa͙σ em ngậm dươиɠ ѵậŧ của anh quá chặt, phải nhanh chóng ra vào mới có thể mở ra.”
“Bạch bạch bạch” tiếng giao nhau của hai thân thể, hai túi lớn bên dưới va chạm với miệng hoa huyệt tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cô. Thời điểm rút dươиɠ ѵậŧ ra anh còn có thể nhìn thấy thịt non bên trong bị kéo ra, sau đó lại hung hăng đi vào, hai cánh môi âʍ ɦộ theo động tác này nhìn giống như đang nhấp miệng, dính sát vào côn ŧᏂịŧ to lớn, tạo thành một cái lỗ nhỏ.
“A…”
Chỉ trong chốc lát, Nghê Thi Đinh đã bị đẩy lên cao trào, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra ngoài, tưới ướt đẫm côn ŧᏂịŧ của Mộ Trừng Dục. Cuối cùng bắn khắp nơi trên khăn trải giường, giống như một đứa trẻ đang tùy tiện đi tiểu.
Mà mệnh căn của người đàn ông bị âʍ đa͙σ đột nhiên co chặt ôm lấy, khiến anh không thể thọc vào rút ra mà phải giữ nguyên tư thế, tuy nhiên anh vẫn không có một chút dấu hiệu muốn xuất tinh.
Cúi người xuống hôn lên môi người phụ nữ vừa trải qua cao trào, anh không ngừng truyền nước bọt của mình sang cho cô, ngón tay vuốt ve hạt đậu nhỏ đang run rẩy, thời điểm cảm nhận được tử ©υиɠ Nghê Thi Đinh hơi thả lỏng, không quá mức thít chặt, anh mới bắt đầu gia tăng tốc độ.
Người đàn ông giống như cái máy đóng cọc thọc vào rút ra mấy trăm lần, siêng năng làm việc không biết mệt mỏi. Thời điểm Nghê Thi Đinh nghênh đón đợt sóng cao trào thứ năm, rốt cuộc một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tựa như con mãnh thú trong cơn đại hồng thủy mới vọt vào âʍ đa͙σ của cô, đẩy cô đỉnh rồi giằng co hồi lâu.
Hai người làʍ t̠ìиɦ suốt một buổi chiều, khăn trải giường cũng ướt đẫm, không cần phải nói Nghê Thi Đinh chắc chắn phải mang về nhà mình giặt sạch sẽ.
Lần đầu tiên phá thân, bởi vì cả hai người đều chưa có kinh nghiệm, kiến thức lý thuyết thì rất nhiều nhưng kỹ thuật lại vô cùng ngây ngô, huống chi Mộ Trừng Dục căn bản không có một chút lý thuyết, chỉ biết thô bạo đi vào, khiến cô chảy khá nhiều máu. Tên ngốc bị dọa sợ, vội vội vàng vàng muốn ôm cô đi tìm bác sĩ, thiếu chút nữa lấy di động gọi 120, cuối cùng vẫn là Nghê Thi Đinh dịu dàng trấn an anh mới có thể hoàn thành sự nghiệp phá thân vô cùng gian nan này.
Xong việc, tên ngốc chủ động xung phong giặt khăn trải giường, không biết hiện tại chiếc khăn trải giường đó bị anh nhét vào xó xỉnh nào rồi, quả nhiên Mộ Trừng Dục không đáng tin cậy. Hơn nữa, mấy ngày tiếp theo Nghê Thi Đinh cực kỳ khó chịu, cô cũng không đi tìm Mộ Trừng Dục, nếu đã hoàn thành tâm nguyện trong suốt nhiều năm, hơn nữa xong việc còn bị tội như vậy, Mộ Trừng Dục đối với Nghê Thi Đinh mà nói đã trở nên vô dụng, anh có thể được “giải phóng”.
Tuy nhiên Mộ Trừng Dục lại bứt dứt không yên, cô không tới tìm anh, anh liền tự mình đi tìm cô, hừ! Kết quả thời điểm Nghê Thi Đinh trở về nhìn thấy Mộ Trừng Dục trần như nhộng hiên ngang nằm trên giường thì bị dọa cho hoảng sợ. Sau đó Mộ Trừng Dục nhào lên, kể lể các loại ủy khuất và chua xót của mình, có thể là gương mặt đáng thương này kết hợp với bộ dáng thống thổ khiến người ta không nhịn được mà đau lòng, Nghê Thi Đinh không hiểu vì sao lại mơ mơ màng màng làʍ t̠ìиɦ với anh một lần nữa.
Ngày hôm đó, Mộ Trừng Dục tiến bộ một cách đáng kinh ngạc, anh khiến Nghê Thi Đinh rất thoải mái, vô cùng thoải mái, tất cả những chiếc áo mưa chuẩn bị từ mấy ngày hôm trước đều được sử dụng hết trong buổi tối ngày hôm đó.
Ngày hôm sau, thời điểm tỉnh lại, Nghê Thi Đinh hoàn toàn rơi vào bẫy tình của…cây gậy lớn.