Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chúng Ta Là Đại Gia Đình

Chương 2: Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ánh nắng ban mai khẽ chiếu vào căn phòng, Ngọc Như từ từ mở mắt, vươn vai uể oải mệt mỏi vì hôm qua đã phải dầm mưa lâu để tìm nó.

-HOÀNG NGỌC NHƯ!!!- Nó lấy hết sức bình sinh hét thật to ấy vậy mà… -Oaaa, bùn ngủ ghê, tiếng gì nghe chói tai ấy nhỉ, mà lạ nha, sao hôm nay cái giường của mình êm ái hơn hẳn mọi ngày vậy ta?!- Nhỏ ngồi dậy, mơ hồ nhún nhún vài cái.

-Á! Ừng ún ữa on ỉ, uống ỏi ười ao ay!!! (Á! Đừng nhún nữa con quỉ, xuống khỏi người tao ngay!!!) Như giật mình nhìn xuống, thì ra cô nàng ngủ như nào mà sáng ra lại đè bẹp lên nhỏ bạn của mình -Ối! Xin lỗi nha, tao không biết mày nằm dưới hì ! -Mày muốn tao ngộp thở chết sao, hic hic, mày nặng như heo ấy!- Nó nhăn mặt, hét vào mặt Như -Thôi mà, Kim đẹp gái, cho xin lỗi mà- Như làm mặt nũng nịu dễ thương, năn nỉ con bạn -Tha cho mày đấy, dậy đi, chuẩn bị về VN thôi, trễ chuyến bay bây giờ-Nó béo má con bạn, ra vẻ người lớn nói.

-Ok, let go thôi nào!! ------Việt Nam—Tại sân bay Nội Bài--- “Có biết khi em bảo anh đi đi Là chỉ mong anh sẽ ở lại

Là để nghe rằng thiếu vắng em anh sẽ buồn lo ra sao

Nước mắt rơi để làm gì anh ơi

Là để thay níu kéo bằng lời

Và để anh biết người con gái anh yêu rất yếu đuối.

“ -Aloo?! Quỳnh My nghe đây, ai vậy?!!-Quỳnh My bước vào khoang máy bay hạng nhất chuẩn bị về Sài Gòn sau chuyến công tác ở Hà Nội, gương mặt nở nụ cười rạng ngời, dịu dàng trả lời điện thoại.

-Tao đây, còn nhớ tao không?!- Nó nói cộc lốc, nham nhở cười trong điện thoại.

-Nhớ lắm, nhớ mày nhớ cả Ngọc Như nữa kìa..-My cười tươi, cô nhận ra được giọng nói quen thuộc.

-3g chiều nay, tụi tao sẽ về Vn, về chơi với mày, chịu không?!- Như chụp lấy điện thoại của nó, giọng niềm nở -Ba giờ tao phải họp rồi, xui quá! Tụi bay về thì tao không đón được, huhu! – My mếu máo trong điện thoại.

-Không sao, tụi tao về ổn định chỗ sau đó sẽ thăm mày sau, hihi-Nó -Ừ cũng được -Ok cưng, bye bye bạn yêu!!- Nó và Như.

----New York--- -Bộ mày không cần về lấy đồ sao?!- Như lo lắng hỏi nó, sợ nó nhớ lại chuyện hôm qua -Không đâu! Trong giỏ tao có thẻ vàng, pát po, giấy tờ và điện thoại dầy đủ rồi, những thứ không cần thiết thì không nên mang theo làm gì.- Nó gượng cười -Ừ, vậy thì mình đi thôi.!- Như yên tâm vào xe, nó cũng đi theo.

-----Việt Nam--- Bar Diamon---- -Chào mấy đứa, mấy đứa đến sớm nhỉ?!-Khánh Nam bước vào căn phòng Vip riêng biệt, hai tay ôm hai cô nàng chân dài, nham nhở chào mấy người ngồi nhìn chằm chằm vào mình đầy sát khí.

-Mày đến sớm nhỉ?! Mang theo cái gì nữa vậy, bộ tính làm xiếc rắn hả??-Thái Phong cười nửa miệng trách thằng bạn, liếc mắt xem thường nhìn hai cô nàng đang õng ẽo trên người Khánh Nam.

-Sao, được không?! -Biến đi giùm?!-Thiên Minh đứng dậy, gương mặt không cảm xúc nhìn thẳng vào người hai cô gái, khinh bỉ đe doạ.

-Ấy ấy, mày sao vậy, tao mất công lắm mới cua được mấy em này vậy mà mày lại- Khánh Nam luyến tiếc nhìn hai cô nàng xinh đẹp khϊếp vía chạy đi.

-Cho mày chừa- Thiên Minh gỡ bỏ bộ mặt lạnh lẽo nham nhở cười đáp -Hahahahahahaaa!!...!Eris từ ngoài cửa bước vào, ôm bụng cười nắc nẻ, tiếp đó là Thiên Minh sau là Thái Phong, cả ba hùa nhau chọc quê Khánh Nam khiến anh tức đỏ mặt, bèn tóm lấy Thiên Minh thúc vài đấm vào lưng.

-Hôm nay mày gọi tụi tao đến chi đông dủ vậy?! Bộ có ai tranh hợp đồng với mày nhờ tụi tao xử lý sao?!- Eris cười cười nói, khoác vai Thái Phong, còn hắn thì ra vẻ đồng nghiệp.

-Không, chiều nay em gái tao và bạn của nó về, gia đình tao lại gây áp lực cho nó, tao muốn em tao đến biệt thự ở cùng mình với lại tụi mình đi học lại để cho nó vui đó mà!- Thiên Minh buồn buồn nói.

-Hả?!- Đi học sao?!!- Khánh Nam và Thái Phong hét lên- Thôi thôi, chán chết, tụi mình tốt nghiệp hết rồi mà.

Mà thằng kia, bộ m muốn đi học với nó à sao không nói gì hết vậy????- Thái Phong huých vào tay Eris.

-Tao sẽ đi với thằng Minh- Nói rồi để lại hai khuôn mặt méo xệch vì khó hiểu của Phong và Nam, quay sang Minh- Tụi mình học trường Đại học Ngôi Sao của tập đoàn Star đi! -Sao mày lại muốn học trường đó, à mà hình như trường đó cũng là trường mà em gái tao muốn vào, ok cũng được thôi?!- Thiên Minh ngạc nhiên - Bạn gái tao học trường đó -What?!!- Cả ba đồng thanh - Mày có bạn gái từ khi nào vậy?- Vẫn đồng thanh, ba người ngạc nhiên hết sức khi Eris nói hai chữ “bạn gái.” -Bộ có gì sao?! Cũng thường mà..

hì hì Nói rồi Eris chuồn mất trước khi bị níu lại tra hỏi, để lại phía sau ba bức tường bị đứng hình.
« Chương TrướcChương Tiếp »