Chương 6: Cẩu nam nữ

Đi ra khỏi phòng bệnh, cảm xúc Giang Ý Phỉ dần hạ xuống.

Đi dọc theo hành lang là có thể nhìn thấy hàng dài người nhà cùng bệnh nhân đợi trước phòng CT, nhân viên y tế vội vàng lui tới.

Một đoạn nữa là phòng khám bệnh thường, đối với những người này mà nói, người ở trên tầng VIP kia đều thuộc tầng lớp thượng lưu, có tiền.

Nhưng chỉ có cô hiểu rõ, người Lộ gia đều sẽ không bước vào bệnh viện, bọn họ hoặc ở nhà chờ bác sĩ gia đình đến, hoặc liền đầu tư vào bệnh viện gia tộc, như vậy sẽ được phục vụ bằng các thiết bị cao cấp nhất và nhân viên y tế ưu tú nhất.

Người kia an bài mẹ cô ở đây, trừ bỏ chính cô yêu cầu, thì chỉ sợ hắn cũng có cân nhắc của chính mình. An bài ở chỗ này, người khác sẽ không phát hiện hắn cùng cô có quen hệ. Nếu đổi thành nơi khác, người nhà của hắn sẽ nhanh chóng có tin tức.

Quan hệ của bọn họ, có thể công khai cho thiên hạ sao?

Giang Ý Phỉ kéo kéo khóe miệng, lộ ra tia cười khổ, miệng đầy chua xót. Bây giờ chính cô cũng không biết mình phải làm gì, đi đường nào cho tốt đây!

Trước cửa bệnh viện dừng lại đủ loại kiểu dáng xe, cô vòng qua những chiếc xe ấy, muốn đi dọc theo đường này đi ra ngoài. Bên ngoài đường lớn có trạm giao thông công cộng, đến đó đón xe là tốt rồi!

Lại không nghĩ rằng, cô sẽ gặp được một màn xấu hổ như vậy.

Hai nữ một nam giằng co, chính xác mà nói là một nữ cùng một nam một nữ giằng co.

Một cô thật xinh đẹp có khí chất, khẽ cắn môi, nhìn đôi nam nữ trước mắt, cô hô hấp trầm trọng, “Hiện tại hai người có quan hệ gì, tới bệnh viện làm cái gì?”

Người nữ kia có diện mạo giống nữ sinh, tay ôm cánh tay người đàn ông bên cạnh, mà người nam kia tựa hồ muốn thoát cánh tay ra khỏi cô ấy. Nhưng không biết nhớ đến cái gì, hắn liền từ bỏ chống cự, tùy ý để nữ sinh kia kéo cánh tay mình làm ra tư thế thân mật, còn hắn căn bản không dám nhìn cô gái xinh đẹp đối diện.

Cái nữ sinh kia dường như muốn tuyên bố quyền sở hữu:

“Chính là như cô thấy đó, bị cô bắt gặp cũng tốt, miễn cho phiền toái. Hắn đã sớm muốn cùng cô chia tay, chỉ là tính cách hắn tốt, sợ tổn thương cô, cho nên chậm chạp không nói. Từ giờ trở đi, hắn chính là bạn trai của tôi, hy vọng cô không quấn lấy hắn nữa."

" À... Cô muốn biết chúng tôi đến bệnh viện làm gì sao, cô muốn biết thì tôi nói cô biết. Tôi đến bệnh viện kiểm tra xem có mang thai không đó.”

Cô gái xinh đẹp kia cũng không nói chuyện cùng cô nữ sinh, chỉ nhìn người đàn ông kia, “Cô ta nói là sự thật sao?”

Người đàn ông lấy hết can đảm nói, “Là sự thật.”

Người qua đường như Giang Ý Phỉ đều cảm thấy hình ảnh này quá sức tương tượng, cô bước nhanh rời đi, trong đầu cuối cùng là hình ảnh cô gái xinh đẹp kia hốc mắt ửng đỏ.

Nói thật, người đàn ông cùng cô nữ sinh bình thường kia rất xứng đôi, diện mạo cùng ăn mặc đều biểu hiện bọn họ là cùng một loại người. Mà cô gái xinh đẹp đó, điều kiện gia đình hiển nhiên không phú cũng quý, cô ấy nên cùng người đàn ông càng tốt ở bên nhau.

Xem đi, mỗi người đều có thống khổ và bất đắc dĩ, rất nhiều thứ không phải nhìn qua tướng mạo là có thể quyết định.

....

Xe bus Giang Ý Phỉ chờ đã đến, xe bus dừng lại, cô lên xe, quét thẻ và đi vào bên trong xe. Cô nắm lấy vòng treo trước mặt, ánh mắt nhìn về phía bên ngoài cửa sổ xe, bên ngoài là dòng xe cộ tấp nập và các cửa hàng bán đủ loại đồ vật, thật náo hiệt.

Cô không thể nào khống chế nghĩ đến cô gái xinh đẹp có khí chất kia cùng đôi nam nữ diện mạo bình thường.

Một người nɠɵạı ŧìиɧ, một người biết rõ đối phương đã có bạn gái nhưng vẫn chọn cho đối phương tình cảm, mà cô gái xinh đẹp kia là người vô tội nhất, cũng là người duy nhất bị tổn thương trong 3 người.

Cô không có nhiều lòng thương hại vì một người xa lạ mà cảm thấy ưu thương, cô chỉ là suy nghĩ, trong quan hệ nam nữ, có hay không chỉ là người tài giỏi cùng trình độ, tầng lớp mới có thể đi xa hơn, 4 chữ môn đăng hộ đối này, đúng là ông bà ta nói không sai mà.

Con người nên tự mình hiểu lấy, thời khắc nhớ rõ thân phận chính mình, như vậy mới sẽ không làm sai, tự đưa mình vào bước đường cùng.