Chương 49

Giang Ý Phỉ trong lòng ê ẩm, ngồi bên cạnh hắn, tay bị hắn nắm chặt, “Vì cái gì không thích ta? Ta có điểm nào không tốt chứ?”

Anh nói tựa hồ không cần cô trả lời, một mình anh tự nói tự mình trả lời, lải nhải, “Tôi thực thông minh, đi học chỉ cần tùy tiện nghe một chút, liền có thể thi được điểm cao nhất. Đừng nhìn tôi học Đại học ở một trường chẳng ra gì, lúc đó ta thi đại học điểm rất cao a. Ta có năng lực, có thể kiếm rất nhiều tiền.”

Giang Ý Phỉ vẫn luôn yên lặng lắng nghe, “Ai không thích anh? Giang tiểu thư sao?”

“Giang tiểu thư?” Anh tựa hồ không nhớ cái tên này, suy nghĩ một hồi lâu, “Nga, cô ấy cũng không thích tôi, cô ấy chỉ thích đệ đệ tôi, không ai thích tôi. Cha mẹ không thích tôi. Còn có… còn có cô cũng không thích tôi. Cô luôn muốn rời bỏ tôi. Tất cả đều muốn rời xa tôi.”

Giang Ý Phỉ đôi mắt đỏ lên, cô dùng tay xoa xoa khóe mắt, lại dẫn đến mắt càng đỏ hơn.

Lộ Diên nắm chặt tay cô, “Tôi có nơi nào không tốt?”

“Anh rất tốt. Là bọn họ không xứng với anh.

“Cô nói dối.”

“Thật sự, anh rất đáng giá, anh là một người tốt.”

Lộ Diên ném tay cô đi, “Cô cũng đâu thích ta, chỉ là tìm cớ rời đi thôi.”

Giang Ý Phỉ thần hồn phảng phất chấn động, “Tôi…”

Nhưng muốn mở miệng nói gì đó, nhưng chung quy vẫn là không thể nói ra.

“Đều không thích tôi, đều muốn đi, muốn đi.”

Hắn kéo chăn, đem mặt chính mình che lại.

Giang Ý Phỉ yên lặng ngồi đó, không biết nói cái gì, chỉ có thể thật cẩn thận chiếu cố anh. Anh khẳng định tâm tình đang không tốt, hôn sự thất bại, em mình đoạt vị hôn thê của mình, tương đương như phản bội.

Lại liên tưởng đến mình bị cha mẹ xem nhẹ, cảm xúc bi thương như sóng triều dâng lên.

Điều này làm cô phải suy nghĩ, có phải hay không cô nên nương theo anh một chút, không cần lúc nào cũng ở trước mặt hắn nói muốn rời đi.

….

Ngày hôm sau, Lộ Diên tỉnh lại, anh cau mày nhìn bốn phía, phảng phất hoàn toàn không nhớ rõ tối hôm qua đã thất thố.

“Tôi như thế nào ở chỗ này?”

“Anh uống say sau đó đến gõ cửa nhà tôi a.”

Lộ Diên xoa xoa huyệt thái dương của mình, “Tôi có nói cái gì không?”

Giang Ý Phỉ lắc đầu.

Lộ Diên nhìn cô một cái, như thể đang muốn từ mặt cô nghiên cứu xem có thật không, nhưng cuối cùng hắn vẫn là bước vào toilet, trước tắm một cái.

Lộ Diên đi ra sau, khí tràng cả người liền thay đổi, làm Giang Ý Phỉ cảm thấy, Lộ Diên ngày hôm qua như thể là do cô ảo tưởng ra vậy.

“Còn đang tìm công việc sao?” Lộ Diên không chút để ý nói.

“Đúng vậy.”

“Đến Hoàn Quang đi.”

Giang Ý Phỉ đột nhiên ngẩng đầu lên.

Lộ Diên tiếp tục nói, “Công ty chuẩn bị thành lập một tòa soạn nhỏ, tập trung vào vấn đề văn hóa công ty, nếu làm tốt có thể sẽ mở rộng quy mô.”

Giang Ý Phỉ tiếp tục trợn mắt há mồm, hoàn toàn không nghĩ đến anh sẽ đưa ra kiến nghị như vậy.

Lộ Diên cười cười, “Cô không phải muốn rời xa tôi sao?”

Giang Ý Phỉ không để ý ánh mắt anh đang nhìn mình, cô nghĩ đến bộ dáng hôm qua của anh. Cô cảm thấy giờ phút này anh đang tạo một lớp vỏ bọc bên ngoài để bảo vệ mình, để bản thân không cảm thấy khổ sở.

Lộ Diên tay cài cài lại nút áo, “Cô nếu muốn học thêm một chút kinh nghiệm, về sau thời điểm mới có thể ở trong vòng xã hội cạnh tranh. Trước kia cô ở tạp chí xã cũng không học được gì nhiều. Hiện tại thành lập một tòa soạn bên trong công ty, cô có thể nhân cơ hội này học nhiều một chút, tích lũy kinh nghiệm. Về sau nếu muốn rời xa tôi, cô cũng có thể mạnh mẽ dựa vào chính mình.”

Giang Ý Phỉ im lặng nửa ngày không nói.

Lộ Diên cau mày, “Đến nỗi cô muốn rời đi, chúng ta có thể kí một ước định chính thức.”

“Cái gì?”

“Nếu là tôi muốn kết hôn, hoặc là cô tìm được người mình thích, chúng ta liền tách ra.”

Lộ Diên nghĩ nghĩ, “Nga, tôi có phải hay không quên nói, Lộ gia vẫn cùng Giang gia liên hôn như cũ, chỉ là người được chọn từ tôi đổi thành đệ đệ tôi.”

“Vì. Vì cái gì?”

Giang Ý Phỉ hít sâu một hơi, cảm thấy mình không nên hỏi việc này.

“Tôi tiến vào Hoàn Quang thật sự tốt sao?”

“Kìa, đến cô cũng cảm thấy mình không có năng lực.”

Giang Ý Phỉ bị hắn kích, làm cô sinh ra một chút ý chí chiến đấu, sự cạnh tranh ở Hoàn Quang có bao nhiêu gay gắt, cô có thể hiểu được, nhưng ở đó nhất định cô cũng có thể học được không ít điểm tốt.

Lộ Diên nhẹ nhàng kéo kéo khóe miệng, mà lúc này đây Giang Ý Phỉ đang mải mê suy nghĩ không chú ý đến.

Giang Ý Phỉ sau khi suy nghĩ cặn kẽ, vẫn là quyết định nghe theo Lộ Diên kiến nghị, đến Hoàn Quang làm việc một thời gian.

Lộ Diên nói tích lũy kinh nghiệm, điểm này, cô hoàn toàn không thể cự tuyệt. Cô làm việc ở tạp chí xã lâu như vậy, điều học hỏi được ít ỏi đến đáng thương.

Haiz, suy cho cùng cũng không liên quan đến người khác, vấn đề là ở cô, bởi vì cách cô làm việc không tốt để người khác không dám đem trọng trách giao cho mình.

Cô vốn dĩ muốn thay đổi lĩnh vực xem sao, nhưng cô đối với lĩnh vực khác dốt đặc cán mai, hơn nữa cô không phải sinh viên mới ra trường, sẽ không có nhiều công ty nguyện ý tiêu phí thời gian chỉ dạy cho cô. Lấy cái tuổi của cô bây giờ mà nói, không có kinh nghiệm làm việc, thật là vô cùng xấu hổ.

Sau khi Giang Ý Phỉ đáp ứng vào Hoàn Quang làm việc, Lộ Diên cũng chi bảo cô làm sơ yêu lí lịch, cũng không nói gì thêm, cũng không có ý tứ nhúng tay vào. Thái độ của anh như vậy làm Giang Ý Phỉ thả lỏng lại.

Một tòa soạn nằm bên trong Hoàn Quang, cái đề nghị này từ Lộ Diên đưa ra, hắn đã đưa ví dụ rất nhiều xí nghiệp lớn, đều đem văn hóa công ty phi thường xem trọng. Mỗi năm đều sẽ dẫn dắt cũng như mày dũa ý chí, tăng cường hợp tác nội bộ, nâng cao tinh thần làm việc.

Đây là việc Hoàn Quang nên học hỏi, lại có thể thông qua phương thức tạp chí, hướng đến văn hóa công ty, làm nhân viên làm việc ở Hoàn Quang thấy tự hào, đồng thời đây được xem như phương thức quảng cáo công ty đến với bên ngoài.

Lộ Diên tự mình đề nghị, nêu ra lý do hợp tình hợp lí, vì thế liền nhất trí thông qua. Lập tức thành lập một bộ phận toàn soạn, cũng bắt đầu thông báo tuyển dụng. Mà Tỉnh Y Hàm chịu trách nhiệm quản lí việc này, cô cũng xem như Tổng biên.

Tỉnh Y Hàm đối với an bài này không có ý kiến gì, Hạ thư kí vừa sinh hài tử xong, liền sẽ lập tức quay trở lại làm việc. Đến lúc đó nếu Tỉnh Y Hàm muốn tiếp tục làm công việc của cô ấy cũng không được nữa.

Sau khi Hạ thư kí quay trở lại, cô liền có khả năng bị điều đến toàn soạn mới này, quản lý công việc của tòa soạn. Cô cảm thấy đại khái Lộ Diên cũng nghĩ như thế này.

Cho nên khi Tỉnh Y Hàm nhìn thấy hồ sơ của Giang Ý Phỉ, cô trợn mắt há hốc mồm thật lâu.