Chương 47

Lộ Diên vừa trở về liền đến công ty xử lý các công việc tồn động mấy ngày nay, sau đó mới về nhà.

Diệp Tình cùng ông Lộ sắc mặt vô cùng khó coi.

Lộ Diên vẻ mặt mệt mỏi, có chút mờ mịt nhìn cha mẹ mình. Anh dùng ánh mắt dò hỏi, này rốt cuộc là làm sao vậy?

Ông Lộ nhìn đứa con trai thứ 2 của mình, “Con có cùng Giang Tri Ngữ liên lạc không?”

Lộ Diên sửng sốt, “Mấy ngày nay con đi công tác xử lý một số việc, hơn nữa công việc vốn bận rộn, trở về lại quay về công ty, cho nên…”

Lộ Diên dừng một chút, “Cô ấy phát giận sao? Con về còn muốn mời cô ấy đi xem phim.”

Diệp Tình cau mày, “Không cần nữa.”

Lộ Diên nhướng mày, “Cùng em dâu mình đi xem phim còn ra thể thống gì nữa.”

“Là sao?”

Diệp Tình sắc mặt càng không tốt. Vợ chồng bà đều không thích người trong giới giải trí, nếu không phải Giang Tri Ngữ thân phận đặc thù, thì bà cũng không muốn để cô ta bước vào Lộ gia.

Vì vậy bà mới trò chuyện cùng Giang Tri Ngữ, hy vọng sau khi kết hôn có thể rời xa cái vòng kia, ở nhà an tâm giúp chồng dạy con.

Kết quả Giang Tri Ngữ thế nhưng lại làm ra loại sự tình này, trực tiếp cùng Diệc Cảnh ở bên nhau, quả thật như đánh vào mặt bà đây mà.

Lộ Diên trên mặt là vẻ nghi hoặc, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, Giang Tri Ngữ chung quy vẫn là bắt được cơ hội lần này, không uổng công anh cho cô tự sáng tạo ra một lý do tuyệt hảo.

Ông Lộ thở dài một hơi, “Giang Tri Ngữ cùng em họ ngươi ở bên nhau.”

Lộ Diên ở Lộ Gia đứng thứ ba, có thể là em họ thì chỉ có thể là Lộ Diệc Cảnh.

Lộ Diên kinh ngạc qua đi, đi theo sau cười nói, “Con cùng Giang tiểu thư ở chung, cô ấy vẫn luôn không nóng không lạnh. Con còn tưởng rằng biểu hiện của mình chưa đủ tốt, nguyên lai mình không phải là người cô ấy thích. Cẩn thận ngẫm lại, Giang Tri Ngữ cùng Lộ Diệc Cảnh cũng xứng đôi a.”

Diệp Tình cười lạnh, “Đến chân tường của anh mình cũng đào.”

“Mẹ, chuyện tình cảm chúng ta không làm chủ được, bọn họ có thể ở bên nhau, đây cũng là duyên phận.”

Diệp tình nghe vậy không hề nhiều lời thêm, việc đã đến nước này, nhiều lời cũng vô ích. Mặt khác Lộ Diên và Lộ Diệc Cảnh tình cảm vẫn luôn không tồi, Lộ Diên trước sau đều sẽ đứng về phía Lộ Diệc Cảnh.

Ông Lộ nhìn con mình, ông cũng không nói gì, nhưng theo bản năng ông lại càng tín nhiệm Lộ Diên thêm một chút.

Từ thái độ Lộ Diên liền có thể biết, anh đối với Giang Tri Ngữ không có cảm tình gì. Nhưng anh vẫn vì cha mẹ như ông yêu cầu mà cùng Giang Tri Ngữ lui tới.

Nếu Lộ Diên biết suy nghĩ của ông Lộ, chắc hẳn sẽ cười thật to a.

….

Lộ Diệc cảnh là con của chú ba, hắn từ nhỏ đã mồ côi từ trong bụng mẹ. Bởi vì ba ngoài ý mất sớm, người ngoài nhìn vào nghĩ là nhà chú ba nhất định suy thoái. Hơn nữa từ nhỏ hắn không ngoan ngoãn hiểu chuyện như Lộ Quân Thịnh, cũng không giỏi giang, là con nhà người ta như Lộ Thiếu Hành.

Kể từ đó nhà chú ba xuống dốc dần, nhưng nếu có người tinh tế phân tích, liền sẽ biết, Lộ Diệc Cảnh là người thừa kế sản nghiệp gia tộc của mẹ mình, điều này hẳn sẽ làm mọi người điên cuồng.

Lộ Diệc Cảnh nhìn Lộ Diên, đôi mắt mị mị, mỉm cười về phía anh.

Lộ Diên nghiêng đầu, đạm bạc nhìn người em duy nhất trước mắt mình.

Lộ Diệc Cảnh tấm tắc hai tiếng, “Có phải hay không anh đã cao hứng đến mức dùng biểu tình nghiêm túc này ngăn chặn kích động trong lòng?”

Lộ Diên cười lạnh một tiếng.

Bọn họ đều là con cháu Lộ gia nhưng khác ở chỗ, một người từ nhỏ bị cha mẹ ngó lơ, một người mồ côi từ nhỏ. Từ nhỏ đã tốn không ít khí lực bồi dưỡng, cố tình dưỡng ra một người thích phong hoa tuyết nguyệt cùng rượu ngon, gái đẹp, đối với các khác không có hứng thú.

Lộ Diên ngồi xuống, không thèm để ý đến hắn.

“Muố hay không đây?” Lộ Diệc Cảnh liếc mắt đa tình, “Ít nhất nên biểu đạt một ít kích động đi chứ.”

Lộ Diên đôi mắt nhìn về phía sau biệt thự, “Lời này ngươi hẳn nên nói với cha mẹ ta đi.”

“Ta sợ bác trai bác gái sẽ đánh gãy chân ta mất.”

Lộ Diệc Cảnh ngồi đối diện, “Anh không muốn cưới Giang Tri Ngữ, nhưng lại không thể đắc tội với Giang gia. Nếu không phải là ta, anh hiện tại khẳng định sẽ lâm vào phiền toái nha. Muốn anh nói một tiếng cảm ơn, không phải là đương nhiên sao?”

“Ta khi nào nói qua không muốn cưới Giang tiểu thư?”

“Thôi đi, nếu anh có ý tứ kia, sẽ như vậy vắng vẻ người ta sao? Biết tin cô ấy quen người khác một chút phản ứng đều không có.”

Lộ Diên cười như không cười, “Nga, cho nên vì ta, ngươi liền đem chung thân đại sự của mình hy sinh sao?”

Lộ Diệc Cảnh sờ sờ cánh mũi của mình, “ Đúng vậy, có hay không đặc biệt cảm động?”

“Cảm động? Là rất cảm động, vì chỉ số thông minh của ngươi mà cảm động, liền một cái bị Giang Tri Ngữ bắt lấy. Nói đi, ngươi đã không làm thất vọng trước mỹ danh phong lưu người ngoài đặc cho.”

“Anh chế nhạo ta.” Lộ Diệc Cảnh nhấp nhấp môi, không tiếp tục mạnh miệng nữa.

“Mặc kệ quá trình như thế nào, lấy kết quả là được, ta vì anh giải quyết một cái đại phiền toái như vậy, điểm này anh không thể phủ nhận a.”

“Cho nên?”

Lộ Diệc Cảnh vẻ mặt nghiêm túc, “Nói cho ta, anh đến tột cùng là thích con gái hay con trai? Hoặc anh lãnh cảm đi?”

Lộ Diên trực tiếp đá một chân của Lộ Diệc Cảnh.

Lộ Diệc Cảnh nhanh chóng né sang một bên tiếp tục nói, “Ai da, anh mang đến cho ta nhìn một cái đi, xem là thần thánh phương nào có thể bắt lấy anh trai cấm dục của ta. Ta phải hướng người đó cúi đầu biểu đạt lòng kính nể với người đó.”

“Ngươi lo quản tốt chính mình đi.”

“Thật keo kiệt mà.”

“Là không bằng ngươi hào phóng, uống vài ly rượu, liền trực tiếp lấy thân báo đáp với người ta. Đúng rồi, ngươi cùng Giang tiểu thư, là ai đối với ai phụ trách?”

Lộ Diệc Cảnh trợn mắt tức giận nhìn người anh đang hả hê kia, một lời cũng đều không thốt lên được.

….