Tin tức về Lộ Diên, cuối cùng cũng đến tai vợ chồng Diệp Tình. Bọn họ lập tức gọi Lộ Diên về nhà.
Ông Lộ tức giận ném tờ báo kia trước mặt Lộ Diên, “Đây là có chuyện gì?”
Lộ Diên cũng không nhìn đến tờ báo kia, anh cởϊ áσ khoác ngồi xuống, “Giang lão gia tử cũng các người cáo trạng?”
Ông Lộ cùng Diệp Tình đều không nói gì.
Lộ Diên lắc đầu, “Đây đều là hiểu lầm, con chỉ đơn thuần ăn bữa cơm, các cánh truyền thông đã quá mức khoa trương.”
Ông Lộ ngồi đánh giá đứa con trai này cảu mình hồi lâu, hắn tựa hồ thực sự không để trong lòng, “Vậy người trên đây là ai?”
“Một thư kí trưởng mới.”
Diệp Tình nhíu nhíu mày, “Trẻ tuổi như vậy sao?”
“Này mẹ nên đi hỏi Hạ Hàn, là cô ta đề cửa người, nếu hai người không hài lòng, có thể tự mình đến chọn người phù hợp hơn.” Lộ Diên ra vẻ không sao cả.
Diệp Tình vẫn cảm thấy có vấn đề, “Các ngươi như thế nào cùng nhau ăn cơm?”
“Bạn gái hiện tại của bạn trai cũ cô ta đến công ty gây sự, cho nên cô ta mời khách tỏ vẻ áy náy.”
Lộ Diên xoa trán, đại khái cảm thấy việc này thực khôi hài.
Ông bà Lộ ra vẻ đã hiểu, Lộ Diên cũng tán thưởng năng lực của cô gái ấy, nên không hy vọng việc nhỏ đó làm ảnh hưởng đến công tác, vì thế ra tay giúp đỡ.”
Diệp Tình, “Về sau vẫn nên chú ý một chút.”
Lộ Diên nhíu nhíu mày, “Giang Tri Ngữ, cô ta vẫn luôn ở giới giải trí hỗn loạn, có phải hay không cũng không tốt lắm?”
Này là cố ý nói cho vợ chồng ông bà Lộ nghe, giới giải trí có bao nhiêu hỗn loạn, mọi người đều đã minh bạch.
Lộ Diên mỉm cười nhẹ, ngay sau đó hỏi, “Khi nào anh trai trở về?”
Nghe vậy sắc mặt hai vợ chồng Diệp tình cũng không quá đẹp.
Lộ Diên thở dài một hơi, “Cô gái kia, hai người định giải quyết như thế nào?”
Ông Lộ lên tiếng, “Anh biết được cái gì?”
“Nga, nghe nói cô ta mang thai.”
….
Lộ Diên lại một lần nữa xuất hiện ở bệnh viện.
Lâm Thu Yến nhìn thấy hắn tới, lộ vẻ kinh hỉ, ngay sau đó nhìn đến sau lưng hắn có Tiểu Phỉ không. Thần sắc bà trở nên hoang mang, sau lại thấp thỏm, sợ hãi Lộ Diên cùng con gái xuất hiện biến cố, hoặc hai người có chuyện gì gạt bà.
Lớn tuổi là như thế, sẽ lo lắng cho con cái, gặp vấn đề gì liền suốt đêm không ngủ, trằn trọc lo lắng.
“A di.” Lộ Diên đi đến bên giường ngồi xuống, thấy Lâm Thu Yến muốn ngồi dậy, lập tức dùng gối lót sau lưng, đem giường nâng lên một chút, giúp bà thoải mái.
“A Diên, con như thế nào lại đến giờ này?”
“Là con lặng lẽ đến, không cho Tiểu Phỉ biết, người cũng đừng nói cho cô ấy biết.” Lộ Diên chớp chớp mắt, phảng phất đây là bí mật nhỏ của hai người họ.
Lâm Thu Yến lập tức gật gật đầu.
Lộ Diên thuận miệng hỏi một chút tình hình của bà, nghe xong Lâm Thu Yến oán giận, cuối cùng mới lên tiếng, “A di, con muốn đi thành phố A công tác, con muốn mang Tiểu Phỉ đi cùng.”
Lâm Thu Yến nghe được thì sửng sốt một chút.
Lộ Diên giải thích, “Tiểu Phỉ ở tạp chí xã công tác không mấy vui vẻ, hiện tại đã từ chức, con muốn mang co ấy đi ra ngoài chơi, thuận tiện thả lỏng một chút tâm tình. Nhưng với tính cách cô ấy, hiện tại sẽ không muốn đi cùng con, một là lo lắng thân thể người, hai là muốn nhanh chống tìm công việc mới.”
Lúc này Lâm Thu Yến mới minh bạch, “Con muốn ta đi khuyên Tiểu Phỉ?”
Lộ Diên mỉm cười.
Lâm Thu Yến cảm thấy không sao cả,”Thân thể ta đã không có chuyện gì, sớm nên xuất viện, đâu cần ở bệnh viện cho phí thêm tiền. Đến nỗi Tiểu Phỉ, ta thực không biết con bé đã từ chức.” Bà thở dài một hơi.
“Cô ấy cũng là sợ người lo lắng.”
“Ai, hài tử trưởng thành rồi, không như lúc như lúc nhỏ là áo bông của cha mẹ, cùng thân mật, chia sẻ.”
“A di nói gì vậy, người vĩnh viễn là quan trọng nhất trong lòng Tiểu Phỉ, đến con còn phải ngoan ngoãn xếp sau một bậc.”
Lâm Thu Yến cố ý trừng mắt nhìn Lộ Diên, “Cái đứa nhỏ này!”
“Người xem, con còn không phải đến cầu người khuyên cô ấy sao?”
“Ta sẽ khuyên nó, con cứ yên tâm đi.”
Lâm Thu Yến nhìn thái độ của Lộ Diên, trong lòng giảm bớt một chút lo lắng, có thể quan tâm bà như thế, nghĩa là hắn rất coi trọng con gái bà a.
Cho nên lúc Giang Ý Phỉ đến, Lâm Thu Yến hỏi tình hình công việc của cô, Giang Ý Phỉ cũng không giấu giếm bà.
Lâm Thu Yến nghĩ nghĩ, “Tiểu Phỉ, ta nghĩ con hiện tại tạm thời đừng vội tìm công việc mới.”
“Tại sao ạ?” Giang Ý Phỉ vẻ mặt hoang mang.
Lâm Thu Yến liếc nhìn Giang Ý Phỉ một cái, “Ta xem trên TV, những người trẻ tuổi vì ra ngoài du lịch đều trực tiếp từ chức, hoặc là đi ra ngoài chơi trước khi tìm công việc khác. Con cùng ta sống nhiều năm như vậy, trước kia mẹ không có mang con ra ngoài chơi, hiện tại con có năng lực cùng cơ hội, nên đi ra ngoài nhìn đất nhìn trời đi.”
Giang Ý Phỉ nhìn tivi phía trước, trầm mặt không nói, ngày mai cô còn có hai cuộc phỏng vấn.
Lâm Thu Yến, “Con cùng Lộ Diên đi ra ngoài chơi đi, ta nghe nói cùng nhau ra ngoài du lịch mới có thể biết đối phương có thích hợp với mình không. Có người đường ai nấy đi, cũng có người bởi vậy mà tình cảm trở nên hài hòa hơn.”
“Mẹ, mẹ ở nơi nào nghe được đạo lý này đây?”
“Mọi người đều nói như vậy a!” Lâm Thu Yến khẳng định, “Tiểu Phỉ, quan hệ của của cùng Lộ Diên, có phải hay không có vấn đề?”
Giang Ý Phỉ còn chưa trả lời, Lâm Thu Yến liền khẩn trương, thậm chí sắc mặt hơi khó coi, tựa hồ chỉ cần Giang Ý Phỉ trả lời “Đúng Vậy”. Mặt bà có thể bị mây đen che lấp, tâm tình tệ hơn.
Giang Ý Phỉ đột nhiên mềm lòng, không đành lòng nhìn mẹ thất vọng. “Không có, chúng con vẫn tốt.”
“Tốt tốt tốt, ta hy vọng có thể nhìn hai con kết hôn, sinh con, tốt nhất là nhanh chóng để ta có thể lên chức bà ngoại, vậy càng tốt a.”
“Sẽ, nhất định sẽ mà.”
Giang Ý Phỉ giang tay ôm Lâm Thu Yến. Trong lòng cô nghĩ không biết sẽ có ngày đó không.