Chương 34

Tỉnh Y Hàm lại uống một bình rượu, “Hiện tại tâm tình không tốt, tâm tình phi thường kém, tôi cảm thấy uống rượu giải sầu, thật sự là quá tốt. Ngực nghẹn muốn chết, lại uống rượu, nhưng không còn là uống rượu giải sầu.”

Tỉnh Y Hàm vuốt vuốt ngực mình, rất khó chịu, phi thường khó chịu.

“Tôi tâm tình cũng chẳng ra gì.”

Tỉnh Y Hàm phảng phất như được an ủi, “Xem ra chúng ta gặp nhau ở đây, cũng là có nguyên nhân.”

Lộ Diên lại uống thêm một ly, “Cô vì cái gì tâm tình không tốt?”

Tỉnh Y Hàm tay cầm ly rượu, uống từng ngụm từng ngụm, cứ hết cô lại rót tiếp, dần dần trong mắt cô nhiễm sương mù, khóe miệng kéo kéo, làm người xem vừa bất đắc dĩ vừa vì cô chua xót.

Cô sâu kín nhìn Lộ Diên, “Vẫn luôn nhớ rõ sự tình phát sinh lúc nhỏ, có phải hay không đặc biệt ngốc?”

Lộ Diên trầm mặt thật lâu, “Điều này đại biểu cô có trí nhớ thực tốt.”

“Trí nhớ tốt?” Tỉnh Y Hàm lặp lại lý lo hắn thoái thác, “Nhưng vì cái gì tôi cảm thấy mình thực ngốc a.”

Lộ Diên lúc này đây vì cô đảo ly rượu, “Nếu không muốn nhớ rõ nữa, cô có thể lựa chọn quên mất.”

“Anh không hiểu. Nếu thời điểm anh tuyệt vọng nhất, gặp được một người lần nữa cho anh bậc lửa hy vọng, anh sẽ biết. Chẳng sợ tương lai anh đã trải qua thương tổn cỡ nào, vẫn như cũ cảm kích trời cao, an bài người kia cùng anh gặp được nhau.”

“Nga, xem ra là tôi không hiểu.” Lộ Diên nhẹ nhàng buâng quơ.

Tỉnh Y Hàm lắc đầu, lại gật đầu, “Nhưng vì cái gì, tôi hiện tại lại khó chịu như vậy?”

Lộ Diên hít một hơi thật sâu, “Người có thể làm cô khổ sở, đều là người không đáng để cô để trong lòng.”

Tỉnh Y Hàm chỉ an tĩnh nhìn hắn.

“Nếu người kia làm cô khổ sở, vậy cô quên mất hết thảy đi, một lần nữa bắt đầu, không cần đắm chìm trong hồi ức. Cô vui sướиɠ cùng hạnh phúc trước nay đều không phải ký thác ở trên người người khác, mà là do cô quyết định.”

Tỉnh Y Hàm giật giật khóe miệng, “Anh khi còn nhỏ có từng người khác ước định sao?”

Lộ Diên nhíu nhíu mày, không nói gì.

Tỉnh Y Hàm tiếp tục nói, “Tôi có, tôi vẫn luôn muốn tìm được hắn.”

Lộ Diên đánh gãy cô, “Có, xem như ước định đi, nhưng tôi không có tuân thủ theo, ai còn ngốc như vậy đi nhớ mãi không quên? Tôi không có tuân thủ, tôi cũng hy vọng người ấy không tuân thủ, như vậy chẳng sợ tương lai gặp đối phương, tôi cũng không cần cảm thấy áy náy.”

“Là như thế này sao?” Tỉnh Y Hàm tựa hồ không thể tin được, “Vì cái gì? Tuân thủ ước định lại biến thành gánh nặng, vì cái gì, chẳng lẽ mọi người đều không nên tuân thủ ước định của mình?”

“Đại khái là giống như tôi kẻ lừa dối, cho nên làm một người con gái tốt như cô bị thất vọng?”

Tỉnh Y Hàm lắc đầu, nước mắt chảy xuống dưới, cô không rõ, vì sao nhiều người như vậy cũng không chịu làm theo ước định, mà cô vẫn luôn nhớ kỹ những lời nói đó, cô thực sự rất ngốc mà.

Thế giới này đến tột cùng là làm sao vậy?

Lộ Diên không lên tiếng, chỉ an tĩnh nhìn cô.

Tỉnh Y Hàm tiếp tục uống rượu, chính cô cũng không biết, cuối cùng mình đã uống bao nhiêu.

Trời ngày càng khuya, Lộ Diên nâng Tỉnh Y Hàm đang say rượu lên, “Tôi đưa cô về nhà.”

Tỉnh Y Hàm dùng sức lắc đầu, “Không, tôi không thể về nhà. Lúc này mà về nhà, gia gia nhìn thấy tôi ở bộ dạng này sẽ khổ sở, sẽ thực lo lắng cho ta. Còn người khác, sẽ cười nhạo tôi, bôi nhọ Tỉnh gia. Bọn họ sẽ vì hành vi của tôi mà đi mắng mẹ tôi, tôi không thể để bà ấy đã ra đi rồi mà còn bị người ta coi khinh, tùy ý phê phán.”

Lộ Diên sắc mặt ngưng đọng, ngay cả khi uống say, cũng phải suy xét nhiều như vậy, cô thực sự sống rất mệt.

Lộ Diên tùy ý tìm người lái thay, mang theo Tỉnh Y Hàm đến một khách sạn gần đó. Bởi vì Tỉnh Y Hàm đang trong trạng thái say rượu, nên nhân viên khách sạn nhìn hắn với ánh mắt dò xét.

Lộ Diên cảm thấy có chút bất đắc dĩ, “Nếu có thể, phiền cô an bài một nhân viên nữ đem một bộ quần áo mới đến và giúp cô ấy đổi quần áo.”

“Dạ vâng, tôi sẽ gọi người đến.”



Lộ Diên vì Tỉnh Y Hàm đơn giản xử lý, liền giao cho nhân viên khách sạn, để họ giúp cô đơn giản tắm rửa và thay quần áo.

Toàn bộ quá trình, cô đều biểu hiện thật ngoan, phảng phất như sợ mang đến cho người khác phiền toái.

Lộ Diên đứng ở mép giường, yên lặng nhìn cô, hắn thừa nhận, bản thân hắn đang khó chịu cùng với áy náy. Thậm chí có một loại xúc động, như muốn làm lệch quỹ đạo, kéo hắn về vị trí nguyên thủy. Nhưng hắn biết, cảm xúc này chỉ là nhất thời, hắn căn bản sẽ không.

Ở rất nhiều năm trước, hắn đã lựa chọn tốt.

Lộ Diên một đêm không ngủ, đứng ở bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, đáy lòng một mảnh lạnh lẽo.



Khi Tỉnh Y Hàm tỉnh lại, đã là sáng ngày hôm sau, cô hoảng sợ khi nhìn thấy Lộ Diên, nửa ngày đều không biết nói gì.

Lộ Diên sờ sờ trán của mình, “Cám ơn trời đất, cô không có thét chói tai a.”

Tỉnh Y Hàm loáng thoáng nhớ tới ngày hôm qua, cô mới phản ứng lại đây là tình hình gì, “Là anh dẫn tôi đến đây? Thực xin lỗi, tôi đã mang phiền toái cho anh. Cái kia, tôi có hay không nói năng hồ ngôn loạn ngữ với anh?”

Lộ Diên lắc đầu, “Cô uống rượu xong rất bình thường, nhân viên khách sạn đã thay đồ cho cô, khi đó cô đều ngoan ngoãn tùy ý các nàng lăn lộn. Bất quá, cô thật nên cảm tạ tôi, nếu không bây giờ cô gặp người xấu thì phải làm sao đây?”

Tỉnh Y Hàm minh bạch, hắn đây là đang giải thích quần áo trên người cô, không khỏi cười cười, “Kia, Lộ tổng muốn tối cảm tạ như thế nào?”

“Cô hảo hảo công tác, chính là lời cảm tạ tốt nhất với tôi.”

“Tôi nhất định sẽ nổ lực công tác.”

Tỉnh Y Hàm còn giơ tay lên, làm động tác cố lên.

Lộ Diên cười khẽ, cùng Tỉnh Y Hàm ăn bữa sáng ở khách sạn, sau đó cùng nhau đến công ty.