Chương 24: Dối trá?

Ăn cơm xong, Lộ Diên lái xe đưa Giang Ý Phỉ về nhà, tất nhiên là đến nhà thuê của Giang Ý Phỉ. Lộ Diên nắm tay lái với ánh mắt thất thần.

Giang Ý Phỉ không có chú ý đến trạng thái suy tư của Lộ Diên, cô chỉ nghĩ đến tình huống của mẹ cô. Với tình hình thân thể hiện tại, có thể rất mau sẽ xuất viện. Cô muốn tự mình đưa mẹ về nhà cũ chăm sóc, nhưng bây giờ cô không có khả năng, cô không thể phân thân được.

Vạn nhất mẹ cô muốn đến xem nhà thuê của cô bây giờ thì sao?

Giang Ý Phỉ rối rắm, tuy rằng cô cố ý tạo ra một căn phòng “độc thân”, nhưng Lộ Diên thường xuyên ngủ lại, nhiều hoặc ít đều sẽ lưu lại dấu vết. Nếu mẹ biết được, chắc chắn bà sẽ không vui.

Mẹ cô luôn hy vọng cô tự tôn tự ái, cô không khỏi nhếch miệng mỉm cười tự giễu. Tự tôn tự ái sao, buổi tối sau khi kết thúc kì thi đại học, cô liền không còn cái gọi là tự tôn hay tự ái nữa. Mới vừa kết thúc tuổi 18 , cô liền cùng người đàn ông bên cạnh này lên giường, đem lần đầu tiên dâng hiến cho hắn.

Giang Ý Phỉ thở dài một hơi, cảm thấy nhân sinh của mình là một màn hài kịch. Cuộc sống sinh hoạt bình thường đã rời xa cô, cô đã dần xa đọa. Hiện tại cô cố giữ một chút lòng tự trọng của mình, nhưng chỉ như lừa mình dối người mà thôi.

Trở lại tiểu khu, Lộ Diên dừng xe lại, cô xuống xe bước vào cổng tiểu khu đợi Lộ Diên đỗ xe. Xa xa nơi Lộ Diên ngừng xe, có nhiều người ngừng lại nhìn, trâm trồ quay quanh xe hắn. Mọi người tấm tắc bảo lạ, sau đó cùng người kế bên phổ cập kiến thức về chiếc xe này, nói nó quý cỡ nào, đồng thời cũng tò mò tiểu khu như vầy sao lại có một chiếc xe tốt như vậy. Sau đó buồn bực, có thể có một chiếc xe sang trọng đến đây, có hay không nơi này sắp bị phá bỏ?

“Đang nhìn cái gì?” Lộ Diên bước đến trước mặt cô, xoay người sâu kín xem cô.

Giang Ý Phỉ thu liễm tâm tư mình, “Lần trước có người vây quanh xe anh, thảo luận chủ nhân chiếc xe này là ai.”

“Vậy sao? Bọn họ thảo luận như thế nào?”

Giang Ý Phỉ làm bộ dáng suy tư, “Bọn họ cảm thấy, là nơi này con gái nhà ai phát đạt, lái xe trở về xem cha mẹ, cha mẹ không muốn xa hàng xóm, bạn cũ, hơn nữa nhiều năm ở đây ít nhiều cũng có tình cảm, không muốn cùng con gái đến nơi khác.”

Lộ Diên giật nhẹ khóe miệng, “Em như thế nào không lại cùng bọn họ giải thích nghi hoặc, nói đây là xe của bạn trai em.”

Bạn trai? Giang Ý Phỉ bản năng muốn đem cái xưng hô trong đầu này ném ra ngoài, nam nữ kết giao vì lợi ích, thì sao cô dám công khai đây chứ?

Giang Ý Phỉ cảm thấy thực khủng bố, thời điểm còn học cao trung, đối mặt với hắn thanh thế mênh mông theo đuổi, cô còn có dũng khí phản kháng, rồi tới sau này, cô đã không còn dũng khí để phản kháng nữa, cô thật sợ hãi, sợ rằng lý trí còn sót lại của cô lại bị hắn tiêu trừ hết.

“Để bọn họ đoán đi, tôi cảm thấy như vậy rất thú vị.”

Nhi tử phát đạt, đó là bản thân có bản lĩnh để hiếu thuận, còn nữ nhi phát đạt, kia cũng là có bản lĩnh, bản lĩnh câu dẫn kẻ có tiền.

Giang Ý Phỉ có một chút buồn bực, dựa vào cái gì khi nữ nhi phát đạt, thì người ta chỉ nghĩ đến câu dẫn kẻ có tiền?

Trở lại căn nhà thuê, Giang Ý Phỉ như thường ngày đi rửa mặt, ra tới thời điểm nhìn thấy Lộ Diên đang đứng trước cửa sổ, không biết đang nhìn cái gì.

“Đi tắm rửa đi!” Giang Ý Phỉ thúc giục hắn.

Từ cửa sổ nhìn xuống là một tiểu khu phòng ốc xưa cũ, quy hoạch cũng không tốt, phòng ốc chen chúc. Từ đây nhìn xuống phía dưới có thể nhìn thấy rõ một vài đồ vật dơ bẩn, quăng lung tung. Theo bản năng cô không hy vọng hắn nhìn được những thứ đó.

“Lấy áo ngủ cho tôi.”

Giang Ý Phỉ gật đầu.

Khi Lộ Diên từ phòng tắm bước ra, Giang Ý Phỉ ném điều khiển tivi trên tay xuống, để hắn ngồi xuống. Cô đi lấy máy sấy, bật công tắt và sấy tóc cho hắn.

Lộ Diên đột nhiên bắt lấy tay cô, “Đang suy nghĩ cái gì.”

“Không có.”

Giang Ý Phỉ tắt máy sấy, cùng lúc đó, Lộ Diên nghiêng mình qua, lẳng lặng xem cô, một đôi mắt phảng phất như muốn hút cô vào trong đó.

“Lộ Diên buông tay cô ra, “Hôn tôi.”

Giang Ý Phỉ sửng sốt, giờ phút này cô đứng, hắn ngồi, cô từ trên cao nhìn xuống, nhưng cô cảm thấy mình như con mồi bị thợ săn gắt gao bắt lấy, vô luận có giẫy giụa như thế nào cũng không thoát khỏi.

Giang Ý Phỉ hít sâu một hơi, mong rằng tình cảnh như thế này nhanh chóng kết thúc, cô tin tưởng hắn không phải nam nhân không nhân phẩm, một bên có vị hôn thê, một bên cùng cô dây dưa không thôi. Nhưng nếu thật sự hắn có ý định như thế, cô nghĩ bản thân nên chạy trốn, cô không cho phép mình biến thành một loại người ghê tởm, càng không thể bởi vì mình mà làm mẹ hổ thẹn.

Cô cúi người xuống, hôn trên môi Lộ Diên, một nụ hôn ẩm ướt.

Lộ Diên trợn tròn mắt nhìn cô, biểu tình này là sao, lag hưởng thụ sao? Vì cái gì hắn không cảm giác được.

Tay hắn từ từ tiến vào vạt áo cô, nhiệt độ chênh lệch của tay cùng da thịt làm cô khẽ run rẩy, nhưng cô không có thối lui, cũng không có đẩy hắn rra như cô nghĩ.

Lộ Diên nắm lấy eo cô, đứng lên, ép cô về phía sau, sau đó đem cô đẩy lên giường, cả người hắn trực tiếp áp lên người cô.

Thân thể cách áo ngủ kề sát, quần áo cũng không thể ngăn cách ngọn lửa nóng kia.

Lộ Diên không có động, tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô, “Hôm nay như thế nào không phản kháng?”

Giang Ý Phỉ trầm mặt.

“Trả lời.” Lộ Diên xoa bóp mặt cô, một cái tay khác không quy củ tiến vào áo ngủ của cô, lung tung sờ soạn.

Giang Ý Phỉ nhíu nhíu mi, “Tôi…”

“Nói đi, sao không nói?”

Giang Ý Phỉ trầm mặt nửa ngày, “Tôi. Tôi muốn cảm ơn anh.”

Lộ Diên kéo kéo khóe miệng, khuôn mặt ôn hòa, “Cảm tạ tôi cái gì?”

Giang Ý Phỉ không xác định được tâm trạng bây giờ của hắn, không nhìn ra được hắn đang cao hứng hay không, nhưng động tác của hắn càng lớn mật, “Cảm ơn anh đã đến gặp mẹ tôi.”

“Sau đó?”

Giang Ý Phỉ cắn môi.

Lộ Diên sờ đến vị trí giữa hai chân cô, trực tiếp vói vào, “Sao?”

“Tôi lúc này yêu cầu anh đến gặp mẹ tôi, nhất định làm anh khó xử. Nhà anh cùng Giang gia liên hôn, lúc này anh không thể làm ra bất cứ sai lầm gì. Anh trai anh mới rời Hoàn Quang không bao lâu. Nhất định người của hắn vẫn còn không ít, mà ba mẹ anh vẫn luôn bồi dưỡng anh anh làm người thừa kế nên tình cảm đối với người anh này rất đậm sâu. Anh muốn trụ ở Hoàn Quang, nhất định thập phần gian nan, có thể cùng tiểu thư Giang gia bên nhau, đối với anh là một cơ hội tốt nhất. Nhưng nếu, nếu quan hệ trong bóng tối của chúng ta bị phát hiện, Giang gia bên kia nhất định bất mãn, sẽ không chịu hợp tác, còn có khả năng gây khó dễ cho anh.”

Lộ Diên “A” một tiếng, “Cô cũng thật thay tôi suy nghĩ.”

Giang Ý Phỉ gắt gao cắn môi, sắc mặt ửng đỏ, không chịu được cơn tê dại bên dưới liền lâm vào mê tình.

Lộ Diên giật nhẹ khóe môi, tay không ngừng ở trong thân thể cô đốt lửa, cuối cùng rút ra, trong tay dính dính chất lỏng màu trắng đυ.c khả nghi. Hắn nhìn vài giây, đem ngón tay duỗi đến trước mặt Giang Ý Phỉ, “Cô hảo hảo xem.”

Giang Ý Phỉ hô hấp kịch liệt, sau đó trừng mắt nhìn Lộ Diên.

“Chính mình có du͙© vọиɠ, cũng không chịu thừa nhận, cô nói, cô dối trá cỡ nào?”