Chương 22: Đến gặp mặt

Giang Ý Phỉ tan tầm, đi đến trạm xe buýt, cô chuẩn bị đến bệnh viện. Giang Tri Ngữ cùng Lộ Diên bị parazzi chụp ảnh, đã mang đến một ít ảnh hưởng đối với tâm trạng cô, nếu tin tức là thật, Lộ gia cùng Giang gia liên hôn, Lộ Diên cùng Giang Tri Ngữ kết hôn, vậy Lộ Diên có hay không sẽ chủ động yêu cần cô rời đi?

Nghĩ đến một khắc đó, cô không thể không nói có một chút may mắn.

May mắn là chính cô đã chính mình trước sau như một, luôn kiên trì “bổn phận” của mình, cô tìm công việc, thuê nhà, mỗi ngày ăn mặc và dùng đều là tiền cô bỏ ra, cô chưa từng mơ mình sẽ là chân ái của Lộ Diên, càng chưa từng có ý nghĩ cô bé lọ lem gả vào hào môn. Cô cùng Lộ Diên bên nhau, đã giống như lệch khỏi quỹ đạo thuộc về cô, cô muốn dùng hết sức kéo mình về đúng quỹ đạo vốn có của mình.

Hiện giờ, cô thực sự có thể trở về sinh hoạt bình thường.

Vui vẻ sao? Không có.

Khổ sở sao? Cũng không có.

Có chỉ là một loại tâm trạng như nước lặng, ngay từ đầu cô đã làm tốt công tác chuẩn bị, dù cho hiện thực có như thế nào, cô cũng bình thản đón nhận và gần như chỉ có một ít phiền muộn mà thôi.

Tương lai cô, chỉ có thể mang theo mẹ ở thành thị này dốc sức làm việc, như những người dân sinh hoạt gian khổ ở tầng dưới cùng của xã hội. Cô sẽ tìm một người đàn ông bình thường, cùng nhau sinh hoạt, cùng nhau lo cơm áo gạo tiền như những người làm việc bình thường sinh hoạt. Có lẽ không phải quá sung túc như ý, nhưng tâm sẽ an nhiên.

Cùng Lộ Diên bên nhau, đối với cô mà nói như đang lơ lửng trên không trung, có thể nhìn thấy càng nhìn cảnh đẹp, nhưng lại thấp thỏm lo âu không biết ngày nào rơi xuống vực thẳm nguy hiểm.



Bệnh viện như cũ chật kín người, cô đi vào, ngửi được mùi thức ăn. Trước kia nghe mọi người thập phần ghét bỏ cơm bệnh viện, nhưng thực tế ở bệnh viện này phá lệ đồ ăn nấu rất ngon, cô đã ăn qua, hương vị quả thực không tồi.

Cô trực tiếp đi lên tầng của mẹ cô đang nằm, bên này an tĩnh hơn rất nhiều.

Cô đứng ngoài cửa nhìn thấy mẹ ở bên trong, cửa phòng bệnh không đóng chặt, để lại một khe hỡ.

Giang Ý Phỉ ngay ngốc đứng trước cửa.

Lâm Thu Yến nằm ở trên giường, phía trên được nâng cao lên, phía sau bà có lót một cái gối đầu, mỉm cười nhìn người đang bồi bên giường.

Lộ Diên đang gọt táo cho Lâm Thu Yến, một bên phổ cập khoa học cho bà, nói ăn táo có nhiều chỗ tốt, có thể mau khỏe lại.

Lộ Diên ngồi ghế bên cạnh giường, hắn đem quả táo đã gọi xong, cắt táo thành mấy khối nhỏ. Lâm Thu Yến thực nể tình một chút liền ăn hết hai miếng.

“Tiểu Diên, con là làm gì đó?”

Tiểu Diên? Xưng hô xa lạ này làm cho Lộ Diên hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh, hắn ôn hòa nhìn Lâm Thu Yến, “Trong nhà có mở một công ty nhỏ, con tạm thời giúp trong nhà xử lý công ty.”

“Mở công ty a!” Lâm Thu Yến cũng không cao hứng gì mấy, ngược lại sắc mặt hơi lo lắng. Trong nhà tình huống như thế nào, bà so với ai khác đều rõ ràng, bà hy vọng con gái có thể tìm một người đàn ông có điều kiện không tồi. Nhưng người đàn ông này nhà thực sự có điều kiện như vậy, ngược lại không biết làm sao.

Trong mắt Lâm Thu Yến, bà chỉ hy vọng có thể tìm một gia đình giống nhau, nhưng kiên định, đối với con bé một lòng một dạ. Này Lộ Diên điều kiện không phải không đủ, mà là quá tốt rồi.

Lộ Diên trầm tĩnh nhìn Lâm Thu Yến vài giây, “Chỉ là trong nhà có công ty, là bậc cha chú dốc sức tạo nên, cùng con không có quá nhiều quan hệ, huống chi hiện tại con chỉ tạm thời xử lý công việc giúp thôi ạ.”

“Tạm thời?” Lâm Thu Yến có chút nghi hoặc.

Lộ Diên cười cười, “Con có còn anh trai, trước kia đều là anh ấy xử lý công việc, bây giờ anh ấy có một chút việc cho nên con mới tạm thời thay thế.”

Lâm Thu Yến bừng tĩnh, “Anh trai con giải quyết xong, hắn sẽ trở về tiếp tục xử lý công việc ở công ty sao?”

“Không sai biệt lắm đi”

Lâm Thu Yến tươi cười rõ ràng nhiều hơn, hắn có một người anh, ý tứ là xí nghiệp trong nhà do anh trai hắn thừa kế, như vậy về vấn đề tình cảm, cha mẹ hắn có khả năng không có quá nhiều yêu cầu với hắn.

Lâm Thu Yên lúc này mới lóa mắt nhìn đến Giang Ý Phỉ, lập tức hướng Giang Ý Phỉ vẫy tay, “Tiểu Phỉ a, như thế nào con không vào, đứng ngoài cửa làm gì?”

“Con cũng vừa mới tới thôi ạ.” Giang Ý Phỉ đẩy cửa bước vào.

Lâm Thu Yến thở dài một hơi, “Chị con đã hiểu lầm các con rồi. Tiểu Diên đều giải thích rõ ràng, các con bị tiểu Lam bắt gặp sau đó Lộ Diên liền đi công tác. Con vẫn luôn gọi điện thoại, kết quả A Diên vừa vặn có chuyện phải xử lý, vô pháp gấp trở về, con còn vì thế cùng nó tức giận một trận.

Lâm Thu Yến lắc đầu, kéo tay Giang Ý Phỉ, “Ta cũng không biết con có tính khí như vậy chừng nào a”

Giang Ý Phỉ ôn nhu cười rộ lên, “Con còn không phải sợ mẹ hiểu lầm đó sao, muốn nhanh giải thích rõ ràng, làm mẹ yên tâm.”