.....
“Đương nhiên có thể. Bất quá chúng ta cũng có thể tính toán nhiều năm như vậy, mẹ cô tiêu phí của tôi bao nhiêu tiền. Năm đó, lần phẫu thuật lớn kia, đã tiêu tốn của tôi không ít tiền, không chỉ là tiền, còn mệt tôi phải dùng quan hệ nữa! Cô phải biết, để mời một chuyên gia phẫu thuật từ nước ngoài không phải dễ dàng gì. Đừng có nói với tôi đó là tiền cô dùng trinh tiết đổi lấy, tôi là thương nhân, chỉ xem lợi ích thôi.”
Cô toàn thân đều phát run, hô hấp trầm trọng, dường như có cái gì bóp chặt lấy cổ cô.
Lộ Diên cười cười, “Cô sợ người khác uy hϊếp, sợ người khác tìm mẹ cô, như thế nào cô không sợ tôi tìm mẹ cô? Mẹ cô giống như rất để ý tới quan hệ của tôi và cô sao, cô nói xem nếu mẹ cô biết bởi vì bệnh của mình mà cô mới bất đắc dĩ nằm dưới thân tôi.”
“Lộ Diên”
Hắn nghe được cô khóc, lòng hắn như thắt lại, nhưng hắn vẫn mở miệng nói lời thâm độc, “ Cô yên tâm đi, tôi cò chưa chán ngấy cô đâu, cô hảo hảo chiếu cố mẹ mình đi, còn lại tôi sẽ xử lý.”
Cô dựa vào tường từ từ khụy xuống đất, cô khóc nức nở nhưng không dám phát ra tiếng, có đôi khi thật không biết, tương lai cô là cái dạng gì, cuộc sống của cô sau này chỉ có thê cuộc chặt lên người khác sao?
Cô đến tột cùng là cái gì?
.....
Giang Ý Phỉ sửa sang lại cảm xúc của mình, lấy đồ trang điểm ra chỉnh sửa lại gương mặt, cho đến khi khong nhìn ra dấu vết mình đã khóc.
Cô đi về phía phòng bệnh, chỉ đẩy ra một góc, liền nghe được âm thanh truyền đến.
Là Giang Ý Lam đang nói chuyện cùng mẹ.
Mẹ cô đối với hôn sự của Giang Ý Lam thực coi trọng, vẫn luôn hỏi hang tình huống nhà trai, dặn dò Giang Ý Lam hảo hảo sinh hoạt. Hai người sinh hoạt không thể so với một người, phải nhường nhịn nhau, không thể hết thảy đều tùy ý theo tính tình chính mình.
Giang Ý Lam khẽ mỉm cười, cô ta đã về nhà nghiêm túc suy nghĩ, tuy rằng cô rất ghét Giang Ý Phỉ có thể gặp được quý nhân. Nữ nhân có dung mạo mới là thứ đáng giá nhất, cô cùng Giang Ý Phỉ hồ nháo đối với cô cũng không tốt. Cô ta vẫn muốn từ chỗ Giang Ý Lam lấy tiền, cho nên mới thay đổi thái độ.
Giang Ý Lam nhướng mày, thấy Giang Ý Phỉ đứng ngoài cửa, cô cười đến sáng lạn “Mẹ, con đã về nhà nghĩ kĩ, Phỉ Phỉ nói không chừng có cái gì hiểu lầm. Em ấy đến bệnh viện xem mẹ, có khả năng là lãnh đạo hảo tâm đưa em ấy đến. Con đây từ xa nhìn thoáng qua, đại khái cũng không nhìn thấy rõ ràng bọn họ trên xe làm gì. Nói nữa, Phỉ Phỉ nhà chúng ta lớn lên xinh đẹp như vậy, có phú nhị đại theo đuổi cũng là đương nhiên, dù sao không có khả năng em ấy có quan hệ lung tung rối loạn đâu. Chúng ta đều là người thân của Phỉ Phỉ, em ấy tính cách như thế nào, chúng ta còn không rõ sao, vậy nên chúng ta vẫn nên tin tưởng em ấy.”
Lâm Thu Yến thu lại nụ cười, ánh mắt khẽ nhút nhích, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Giang Ý Lam tiếp tục khuyên nhủ, “Con cảm thấy phú nhị đại mới tốt.”
Lâm Thu Yến nhíu mày.
Giang Ý Lam biết Lâm Thu Yến đang muốn nói cái gì, cô ta nhanh nhảo nói tiếp, “Hiện tại xã hội này, nói khó nghe chính là xã hội tiền tài, bao nhiêu người vì tiền đến lương tâm dều từ bỏ. Nếu Phỉ Phỉ có thể gả đến gia đình có gia thế tốt, em ấy liền không cần phải vất vả làm việc nhìn sắc mặt người khác, cũng sẽ không phải vì bệnh của mẹ mà vất vả. Mẹ, mẹ đừng cảm thấy con vì tiền mới nói như vậy, đây là bản chất của xã hội. Hơn nữa a, con cảm thấy phú nhị đại tốt vì loại người này từ nhỏ đều sống trong cảnh giàu có, có cái gì người ta chưa thấy qua chứ, hắn có kiến thức nhiều như vậy, còn thích Phỉ Phỉ, đây mới là chân ái. Nói thật, không sợ nam nhân có tiền, chỉ sợ nhất là nam nhân đột nhiên có tiền, tâm thái bành trướng, liền học đòi có quan hệ lung tung rối loạn.”
Lâm Thu Yến môi có điểm run rẩy, “Đều là mẹ liên lụy em con.”
….