- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Chủng Điền Dưỡng Nhi
- Chương 48
Chủng Điền Dưỡng Nhi
Chương 48
Cho đến sau khi hình bóng nhỏ của Đô Đô biến mất, Dương Hạo lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn trợn mắt nhìn Vương Tuấn một cái, hai tay chống ra phía sau, muốn ngồi dậy, kết quả mà trận đau nhức.
Vương Tuấn vội vàng lấy gối kê phía sau cho hắn, đỡ hắn nằm lại.
-“Em nằm xuống nghỉ ngơi đi, anh đi mặc quần áo cho Đô Đô.”
Dương Hạo bất đắc dĩ thở dài_: “Đi đi, anh đi dỗ con ăn sáng, em nằm một chút.”
Vương Tuấn cũng không e dè ở trước mặt Dương Hạo đem từng cái từng cái quần áo mặc vào, vừa lúc Dương Hạo nằm trên giường có thể quang minh chính đại nhìn lén Vương Tuấn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Vóc người đầy đặn, đường cong cơ bụng tuyệt đẹp, Dương Hạo vừa nhìn len lén nuốt nước miếng.
Thật là quá gợi cảm!
Nhưng mà thời gian thưởng thức sắc đẹp cũng rất ngắn, Vương Tuấn rất nhanh đã mặc quần áo tử tế vào đi đến phòng của con trai bảo bối của y.
Dương Hạo liền nghênh ngang nằm ở trên giường lớn của Vương Tuấn.
Hiện tại có nhiều chuyện đều nói ra rồi, tâm tình của Dương Hạo tự nhiên cũng tốt hơn nhiều. Dương Hạo đoán chừng đại khái còn có thể ở nhà Vương Tuấn ngốc thêm một chút, cho nên điện thoại về nhà.
-“Mẹ, tối nay con trở về, bên này còn có chút chuyện.”_Dương Hạo nói dối đối với người nhà.
-“Ai, được”_Mẹ Dương trả lời một tiếng, con trai lớn rồi, rất nhiều chuyện bà cũng là tùy theo hắn. Nhưng mà mẹ Dương cũng nhận ra được thanh âm của Dương Hạo dường như không đúng lắm, liền quan tâm hỏi_: “Con tối hôm qua có phải là thức khuya không? Thanh âm sao đều có chút khàn, đều đã hai mươi mấy rồi sao còn giống như trẻ con muốn người lớn lo lắng a, chúng ta lúc còn trẻ thật không giống như các con vậy…”
Vừa thấy mẹ Dương lại muốn bắt đầu càm ràm, Dương Hạo vội vàng ngăn cản lão thái thái_: “Con biết rồi mẹ, con không sao, chính là gió thổi không quá thoải mái.”
-“Rồi rồi rồi, mấy đứa luôn có lý do của mình, chính là ghét bỏ bà già đây càm ràm, nhưng mà mẹ cũng là vì sức khỏe của mấy đứa a.”
Dương Hạo gật đầu cười_: “Ừm, con biết mẹ quan tâm con mà. Được rồi mẹ, con hiện tại còn có việc, cứ như vậy đi. Đại khái chừng buổi tối sẽ trở về.”
-“Này, đứa nhỏ này ông nhìn…”_Mẹ Dương cười lắc đầu, hướng bạn già chỉ chỉ vào điện thoại._: “Ông có phát hiện gần đây số lần Hạo Hạo đi ra ngoài rất nhiều a.”
Ba Dương xem ti vi xoay đầu lại, gật đầu với bà_: “So với trước kia nhiều hơn.”
Ba Dương vừa nói như thế, mẹ Dương lại tỉ mỉ suy nghĩ một chút, giống như bắt đầu khi Vương tổng đến?
Không đúng, là sau lần trước dẫn Đô Đô đi chơi đi, Hạo Hạo nhà bà liền thường xuyên dẫn Đô
Đô đi tìm Vương Tuấn.
-“Mình có cảm giác, cảm thấy có nơi nào đó không đúng lắm.”_Mẹ Dương trong lòng có vấn đề nào đó nói không ra lời, nhưng mà cảm thấy có chút không rõ.
Con của bà cùng Vương tổng có phải là quan hệ thật quá tốt hay không?
Cho dù có tốt đi nữa cũng không phải là
hai ba ngày liền gặp mặt đi?
***
Lần trước Vương Tuấn
nói để cho cận vệ của y đi theo Dương Hạo đến giải trí nông thôn, Dương Hạo liền nhanh chóng dẫn anh
ta đến ở trong thôn.
Giải trí nông thôn hiện tại đã trang hoàng gần như xong, mẹ Dương tìm thầy phong thủy xem ngày tốt, khai trương vào mùng tám tháng sau.
Lúc này ở trong giải trí nông thôn, Trương Hiểu cầm lấy hai cái khăn quỳ trên mặt đất tỉ mỉ đem gạch lau khô sạch sẽ.
Trương Hiểu là người rất tỉ mỉ, việc đầu tư giải trí nông thôn mặc dù cậu đầu tư tiền không nhiều lắm nhưng lại tương đối để ý.
Chính là bởi vì có Trương Hiểu hỗ trợ nên Dương Hạo lúc này mới giảm đi nhiều thứ bận tâm.
Lau qua lau lại, Trương Hiểu trực tiếp ngồi trên đất, trên trán cậu dày đặc mồ hôi, khẽ giương miệng thở.
Lúc Dương Hạo cùng Hoàng Nghị đi tới liền nhìn thấy bộ dạng thở hổn hển của Trương Hiểu.
-“Làm sao lại tự mình làm a, không phải đã nói ngày mai mẹ tôi sẽ cùng tới chuẩn bị sao. Nhiều nơi như vậy một mình cậu lau hẳn là phải mệt đi, sang một bên nghỉ ngơi đi, để tôi làm.”
Dương Hạo xắn tay áo lên, đem khăn trong tay Trương Hiểu túm lấy, nước trong thùng rõ ràng đang sạch liền nhất thời liền biến thành màu đen.
-“Dù sao sớm hay muộn cũng phải làm, tôi nhàn rỗi không có việc gì, nên tới đây lau sơ qua, sớm chuẩn bị một chút cho xong cũng tốt.”_Trương Hiểu lấy tay áo lau mồ hôi trên trán.
Dương Hạo quay đầu cười nhìn_: “Cũng không kém một chút này.”
-“Vậy sao cậu bây giờ lại đi lau hả?”_Trương Hiểu cười đứng dậy, chuẩn bị đi lấy thùng nước đến giúp, vừa lúc nhìn thấy người đang đứng ở cửa kia.
Trương Hiểu vội vàng đem tầm mắt dời đi chỗ khác_: “Hạo Hạo, cậu nói cậu có hồ đồ hay không, liền lo đi lau gạch, cũng không có giới thiệu cho tôi anh chàng đẹp trai này là ai?”
Thật ra thì Hoàng Nghị vừa tiến vào Trương Hiểu liền nhìn thấy anh, nhưng mà lúc đó Dương Hạo đang nói chuyện, cậu cũng không có hỏi.
Người này Trương Hiểu nhìn thấy lạ mắt, trong lòng liền suy đoán anh đại khái không phải là người nơi này, đoán chừng là bạn của Dương Hạo.
Dương Hạo vừa mới tiến đến liền nhìn thấy một mình Trương Hiểu lau chùi. Mình làm ông chủ mà không có để ý như vậy, hắn cảm thấy có chút ngượng ngùng, cho liền làm việc để cho cậu nghỉ ngơi, kết quả liền quên đem Hoàng Nghị giới thiệu cho cậu. Trương Hiểu nếu không hỏi, đoán chừng hắn cũng một lát nữa mới nhớ đến. Dương Hạo thầm than trí nhớ của chính mình…
Hắn vỗ vỗ đầu mình, ngượng ngùng cười_: “Mới vừa rồi không phải là bị thằng nhóc cậu chịu khó dọa đến sao, cậu nhìn tôi thiếu chút nữa cũng quên mất. Vị này là Hoàng Nghị, gọi là Tiểu Hoàng là được, bạn của tôi, nghe nói giải trí nông thôn khai trương nên tới đây giúp đỡ.”
Hoàng Nghị là được huấn luyện trong quân đội, nói chuyện làm việc đặc biệt gọn gàng linh hoạt. Dương Hạo vừa giới thiệu xong, anh liền vươn tay ra, cùng Trương Hiểu nắm tay_: “Xin chào, tôi tên là Hoàng Nghị, sau này xin chiếu cố nhiều.”
Động tác nắm tay của Hoàng Nghị làm cho cậu có chút không thích ứng được, bọn họ ở nông thôn lúc giới thiệu có khi nào nắm tay đâu. Hơn nữa bộ dạng của Hoàng Nghị giống như diễn trong phim?
Trương Hiểu vội vàng đưa tay ra cùng anh nắm tay, nhưng mà bởi vì quá vội nên lộ ra vẻ có chút chật vật.
-“Xin chào xin chào…”_Trương Hiểu đối với anh cười cười.
Khuôn mặt Trương Hiểu kiểu trẻ con, cười lên đặc biệt tỏa nắng, Hoàng Nghị trong lúc thời nhìn có chút ngây ngẩn cả người.
Trương Hiểu cũng tựa như không được bình thường, sững sờ đứng tại chỗ không biết nói gì. Hai người liền đứng cùng nhau, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, đặc biệt ngu đần
[=))))))))))))))]
Hoàng Nghị dáng người khôi ngô, mười phần hoàn mỹ, từng khối da thịt bên áo T-shirt ngắn tay, Trương Hiểu thanh tú đứng ở bên cạnh anh quả thực càng thêm điềm đạm đáng yêu.
Trương Hiểu cảm thấy cùng Hoàng Nghị đứng bên cạnh nhau, chính ình liền giống như em họ của anh.
Cho nên vì tự ti, cậu vội vàng xoay người đi tìm khăn.
Trương Hiểu đem nước tới, còn không đi đến cửa liền có một đôi tay giành lấy_: “Để tôi làm.”Lời còn chưa dứt, thùng nước trong tay cậu đã bị người đoạt đi.
Trương Hiểu nhìn có chút sững sờ, tiếp theo mới chậm mấy nhịp mà đi theo.
Hôm nay xảy ra chuyện gì sao? Đầu làm sao như bị mắc kẹt rồi, không nghĩ ra được gì…
-“Cái kia, có thể cho tôi mượn một cái khăn được không?”_Hoàng Nghị gãi gãi đầu mình, hướng Trương Hiểu.muốn mượn khăn.
Hoàng Nghị ngũ quan đoan chính, bộ dạng cũng đặc biệt dương cương, nhưng hiện tại lại là bộ dạng cúi đầu giống như trẻ con, Trương Hiểu nhịn không được bật cười.
Hoàng Nghị nghi hoặc nhìn Trương Hiểu. Trương Hiểu sau khi phát hiện mình mới vừa rồi thất thần liền vội vàng đưa một cái khăn cho anh.
Lúc Hoàng Nghị nhận lấy, tay của anh không cẩn thận chạm phải tay Trương Hiểu.
Da Hoàng Nghị là màu lúa mạch, mà Trương Hiểu lại do dinh dưỡng không đầy đủ nên tái nhợt. Thời điểm hai người đυ.ng phải đặc biệt đối lập đến rõ ràng, Trương Hiểu trong nháy mắt cũng nhìn thấy rành mạch.
Trong nháy mắt giống như là bị điện giật, tim Trương Hiểu nhẹ run lên một cái.
-“Xin lỗi, xin lỗi.”_Hoàng Nghị có chút ngượng ngùng, sau khi cầm lấy cái khăn liền vội vàng nhúng nước ướt nhẹp, ngồi xổm xuống, cúi người nghiêm túc bắt đầu lau gạch.
Trương Hiểu cũng vội che giấu vẻ mặt vừa rồi của chính mình, ngồi xổm xuống làm việc.
-“Đúng rồi, Hạo Hạo, điều hòa làm thế nào? Phải đi mua nợ mấy cái về hay là chờ thêm thời gian nữa rồi hãy mua?”_Đang lau lau, Trương Hiểu nhớ tới chuyện điều hòa còn chưa có giải quyết cho nên hỏi thăm Dương Hạo một chút.
Thật ra là cậu muốn làm cho chính mình khỏi nghĩ lại cảm giác kỳ quái lúc nãy.
-“Tôi sẽ đi hỏi lại thử có thể nợ trước không, nếu thật sự không được liền chờ một thời gian nữa.”
-“Cũng chỉ có thể như vậy. Hiện tai trời cũng không quá nóng, có thể chịu đựng một chút.”
Có được câu mở đầu, hai người liền câu có câu không nói chuyện.
Hoàng Nghị vẫn không có nói, trong lòng buồn bực tự mình lau chùi. Trương Hiểu cũng không như bình thường thích nói chuyện như vậy, cùng cậu nói một câu cậu ta cũng phải hồi lâu mới trả lời lại. Dương Hạo cảm thấy không khí thực có chút quỷ dị.
Xế chiều, hai người vừa mới nói chuyện về điều hòa thì kết quả ngày thứ hai lúc Dương Hạo đang ở thành phố đi điều tra giá thị trường thì liền nhận được điện thoại của Trương Hiểu gọi đến nói có người tặng cho mười cái máy điều hòa.
Trương Hiểu vốn tưởng rằng là do Dương Hạo thỏa thuận với người khác, nhưng mà sau khi nghe tài xế nói mới tựa hồ phát hiện chuyện không phải là như vậy.
Lúc Dương Hạo chạy đến, đám thợ đã đem mấy cái điều hòa lắp đặt xong rồi.
-“Sao lại như thế này?”_Dương Hạo không hiểu ra làm sao cả.
-“Không phải là cậu mua?”_Trương Hiểu cũng mơ hồ.
-“Không phải a… Tôi cũng không biết chuyện này,. Không phải là đưa nhầm đi?”
Dương Hạo kéo một người thợ lại dò hỏi_: “Anh thợ, anh xác nhận không có đưa sai sao?”
-“Không có đâu, nơi này chỉ có mình nhà cậu mới mở giải trí nông thôn sao, sẽ không có sai.”
Dương Hạo dĩ nhiên không có ngây thơ cho rằng chỗ bán thiết bị điện đưa không cho bọn họ càng không có khả năng là ba mẹ hắn mua cho…
Cẩn thận suy nghĩ một chút, Dương Hạo nghĩ tới một người.
-“Tôi đoán đại khái là Vương Tuấn đi…”_Dương Hạo nói phỏng đoán của hắn cho Trương Hiểu.
Trương Hiểu bừng tỉnh ngộ gật đầu, sau đó cười_: “Tôi liền nói người nào lại hào phóng như vậy, thì ra là Vương tổng ha ha…”
Dương Hạo nhìn thấu trêu chọc của Trương Hiểu, cũng cười theo_: “Nhưng mà tôi còn chưa nói với y chuyện này a…”
-“Này còn cần cậu phải nói sao, Vương tổng nhà cậu thời thời khắc khắc đều quan tâm đến cậu mà.”
Dương Hạo bị Trương Hiểu trêu chọc có chút ngượng ngùng, suy nghĩ một chút, chắc là Hoàng Nghị ngày hôm qua nghe được hắn và Trương Hiểu nói nên đem chuyện của mình nói cho Vương Tuấn biết.
Mặc dù là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi rất cảm động, nhưng mà không công lại dùng tiền của Vương Tuấn như vậy, Dương Hạo lại có chút không được tự nhiên.
-“Như vậy trực tiếp nhận lấy có phải là không được tốt hay không?”_Nam nhân đều có chút mặt mũi, nếu như dựa vào Vương Tuấn như vậy, đều khiến cho người khác cảm giác mình giống như là dạng ăn cơm chùa.
Trương Hiểu lắc đầu, cậu tiến tới nói nhỏ bên tai Dương Hạo_: “Hai người con trai cũng đều có rồi, không tồn tại những vấn đề như thế này.”
Dương Hạo cũng suy nghĩ lại, nếu như cố ý trả tiền lại cho Vương Tuấn thì ra vẻ già ồm cãi láo, nếu như đã vậy thì xem Vương Tuấn cũng là ông chủ không phải sao. Vì thế hắn liền điện thoại cho Vương Tuấn thể hiện một chút lòng biết ơn của mình.
-“Cảm ơn cái gì?”_Vương Tuấn cười hỏi. Tiếng cười trầm thấp từ ống nghe truyền đến, vô cùng gợi cảm.
-“A, không có gì, chính là thu được đại lễ nên điện thoại cảm ơn mà thôi.”
-“Anh cũng là của e rồi, làm sao đều còn tỏ vẻ làm cái gì nữa.”_Vương Tuấn nhân cơ hội đùa giỡn với Dương Hạo.
-“A, anh nói phải làm sao đây?”
-“Em cứ nói thử xem?_Vương Tuấn mập mờ cười nói
Khóe miệng Dương Hạo cũng nhịn không được mà cười lên, rõ ràng là lời rất nhàm chán, như thế nào lại đặc biệt trở nên tình cảm như vậy. Chính mình cũng không phải là tiểu cô nương mười mấy tuổi nữa rồi mà.
Vương tổng chi viện như vậy, giải trí nông thôn của Dương Hạo coi như là toàn bộ đã được chuẩn bị xong. Người một nhà đem trong ngoài quét dọn sạch sẽ, liền chỉ còn đợi đến khai trương đón khách.
Xế chiều Dương Hạo đi trấn trên mua chút ít thức ăn về nhà. Đô Đô muốn ăn cá. Dương Hạo liền đặc biệt mua về cho bé.
Vừa bước vào cửa nhà, mẹ Dương lập tức ra đón, trên mặt còn đầy ý cười.
-“Mẹ, có chuyện gì mà vui thế?”_Dương Hạo đem cá và món rau trộn mới vừa mua trong tay đưa cho mẹ hắn, vừa nhìn bộ dạng khóe miệng mỉm cười của mẹ hắn liền biết chắc có chuyện gì vu vẻ.
Mẹ Dương vội nhận lấy, giọng nói cũng trở nên đặc biệt nhẹ nhàng_: “Hạo Hạo a, con trở lại thật đúng lúc, mẹ có chuyện này muốn nói với con.”
Mẹ Dương thần bí cười một tiếng, tiện tay đem thức ăn ném đến trên bàn, chỉ vào người phụ nữ trung niên đang ngồi bên trong_: “Dì Trương Tam của con đến, bà ấy muốn giới thiệu cho con một người bạn.”
Dương Hạo vừa nghe, trong lòng chợt giật mình…
Thật là sợ điều gì thì gặp điều đó, hắn lo lắng nhất chính là sau khi trở về ba cô sáu dì sẽ giới thiệu bạn gái cho hắn, hiện tại quả nhiên đã đến!
Trước kia lúc hắn còn không có trở về thì còn có thể nói tránh rằng mình đã có bạn gái, không cần trong nhà quan tâm. Nhưng mà hiện tại hắn dẫn theo Đô Đô trở về, còn dùng cái hình thức này để lấy cớ, chỉ cần hắn còn độc thân một ngày thì người nhà của hắn khẳng định sẽ quan tâm đến hôn sự của hắn.
Chỉ là Dương Hạo không nghĩ đến lại nhanh như vậy…
Dương Hạo không không nghĩ tới cùng người nhà xuất quỹ, nhưng mà hiện tại lúc này rõ ràng không phải thích hợp. Giải trí nông thôn của hắn sắp khai trương, sự nghiệp còn chưa đi vào quỹ đạo, nếu như nói ra, ba mẹ tức giận sinh bệnh, tự mình hai bên đều lo lắng không đầy đủ… Hơn nữa hiện tại Vương Tuấn mặc dù cùng trong nhà quan hệ không tệ, nhưng mà ba mẹ đối với y cũng vẫn duy trì một khoảng cách, cũng sẽ không dễ dàng tiếp nhận bọn họ.
Cho nên hiện tại làm thế nào để từ chối cho tốt?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu Dương Họa hiện lên rất nhiều suy nghĩ, nét mặt cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Dì Trương Tam người này Dương Hạo cũng biết đến, bà đặc biệt thích làm mai. Không ít người đàn ông độc thân ở xung quanh đây cưới vợ lần hai cũng là do bà làm mối. Miệng bà tuy nhỏ, nhưng lại đặc biệt có thể nói, cho nên hôn sự này một cái lại thành một cái.
Dì Trương Tam mấy tháng trước sau khi nghe nói chuyện của Dương Hạo liền tính toán nói vợ cho hắn, nhưng mà Dương tẩu tử người ta lúc đó nói con trai vừa mới trở về, không muốn nói những thế này, cho nên lần đó liền nhã nhặn từ chối rồi.
Cách đây mấy tháng bà lại nghĩ đến chuyện này, vừa lúc trong nhà người bạn của bà còn có một cô gái trong sạch chưa có xuất giá. Lại nghĩ đến Dương Hạo muốn tài có tài, muốn học vấn có trình độ học vấn, lần này về nhà còn làm ông chủ mở giải trí nông thôn. Mặc dù dẫn theo một đứa con trai nhưng điều kiện này nhà gái muốn gả cho hắn tuyệt đối không ít.
Cho nên sau khi bà cùng cha mẹ nhà gái nói thông suốt vội vàng đến nhà Dương Hạo.
Dì Trương Tam cười_:” Dương tẩu tử thật phúc khí, chị nhìn Hạo Hạo nhà chỉ không chỉ là một nhân tài, còn đặc biệt có khả năng. Lần này nếu như thành công, lại cưới được một con dâu tốt về, vậy chị lại càng được hưởng phúc.”
-“Nơi nào a, tôi cũng mong nó nhanh tìm chốn thuộc về. Đàn gái không mong điều kiện thật tốt, chỉ cần hòa thuận với nó và thật lòng tốt với cháu của tôi là được rồi. Chị cũng biết tình huống bây giờ rồi đó, rất nhiều cô gái trước hôn nhân thì nó một kiểu, sau khi kết hôn liền đối với con không tốt, tôi cũng không muốn Đô Đô nhà chúng tôi bị ủy khuất.”_Mặc dù vội vã chuyện chung thân đại sự của con trai, nhưng mà cháu trai bảo bối của mình mẹ Dương vẫn rất thích, cho dù giới thiệu vợ cho Dương Hạo, mẹ Dương vẫn lo lắng cho Đô Đô.
Dì Trương Tam vừa nghe liền khoát tay_: “Sẽ không có như thế, cô gái nhà người ta kia rất tốt, lớn lên thanh tú, làm người cũng kiên định, người trong nhà cũng chất phác, Tình huống của Hạo Hạo cô ấy cũng biết, cô ấy đảm bảo tuyệt đối đem Đô Đô là con ruột mà nuôi nấng.”
Hai người mỗi người một câu nói đến vui vẻ, Dương Hạo căn bản không có chỗ xen miệng vào.
Mẹ Dương quay đầu lại, phát hiện con trai đối với chuyện này không phải rất để ý, cho nên mới hỏi ý kiến của hắn_: “Hạo Hạo, con xem chuyện này như thế nào?”
Dì Trương Tam hăng hái bừng bừng như vậy, Dương Hạo khẳng định không thể trực tiếp mở miệng nói không, cho nên uyển chuyển cự tuyệt.
Dương Hạo lộ ra vẻ khó xử_: “Hảo tâm của dì
con nhận, nhưng mà bây giờ giải trí nông thôn muốn khai trương có nhiều việc còn chưa làm xong, làm con vô cùng bận rộn nên hiện tại không có tâm tư cũng như sức lực để nói chuyện bạn bè, đến lúc đó lạnh nhạt với người ta cũng không nên…”
Dì Trương Tam vừa nghe, nụ cười trên mặt cũng cứng.
Mẹ Dương vừa nghe liền biết không xong, bà cũng là dì Trương Tam mới vừa nói nên tạm thời đồng ý, trước đo cũng không có báo cho Dương Hạo biết. Vốn là cảm thấy nhà gái không tệ lắm, cho nên Dương Hạo sẽ đáp ứng trước khi kết hôn gặp mặt, kết quả điệu bộ này của Dương Hạo chính là không đồng ý…
-“Hạo Hạo a, mới vừa rồi dì Tam giới thiệu, nhà gái cũng không tệ, con trước hết ở nơi nào đó gặp mặt rồi hãy nói đi? Cũng không phải là trực tiếp cùng người ta làm bạn.”_Mẹ Dương cố gắng khuyên Dương Hạo.
-“Mẹ, những chuyện này phải nhìn duyên phận. Chờ con bận rộn xong thì lại nói đến cũng không nhau, không cần gấp gáp bây giờ.”
Dương Hạo thật sự không có biện pháp, thái độ so với trước cũng cường liệt hơn một chút, cho mẹ Dương khuyên cũng không chịu.
Dì Trương Tam là một người đặc biệt biết quan sát sắc mặt người khác, vừa nhìn không khí có cái gì đó không đúng, liền đoán chừng chuyện này sẽ không được, cho nên lập tức hòa giải_: “Hạo Hạo nói rất đúng, nam nhân nên lấy sự nghiệp làm trọng. Huống chi sau này Hạo Hạo phát đạt, còn có rất nhiều cô gái phù hợp. Tôi hôm nay cũng là nóng lòng tới nói một chút, Hạo Hạo cũng đừng để trong lòng, Đây tất cả vẫn là tôn trọng ý nghĩ của hắn, chỉ có thể nói nhà gái không có phúc khí này, chị cũng đừng có ép buộc hắn.”
Mẹ Dương gật đầu nhưng không có nói chuyện, hiển nhiên còn đang nổi nóng.
Dương Hạo đã không phải là lần đầu tiên khước từ rồi. Điều này làm cho bà có chút nôn nóng, hơn nữa mấy ngày qua Dương Hạo lại thường xuyên chạy đến nhà Vương Tuấn, sẽ không phải là?
-“Đúng rồi, tôi còn một số việc, nên đi trước, chị
bữa sau lại gặp.”_Dì Trương Tâm nói dối liền vội vàng rời đi, đi ra khỏi cổng nhà họ Dương, bà bĩu môi, nhỏ giọng thầm nói_: “Hừ, thật đúng là làm như mình là người giàu có rồi, mở có cái giải trí nông thôn liền cho là giỏi sao, sau này nhìn đền tiền chết ngươi! Cũng là mang theo đứa con riêng mà còn như xoi mói như vậy, cẩn thận sau này ngay cả vợ hai cũng tìm không ra.”
Tiễn dì Trương Tam đi, mẹ Dương ngồi ở trên ghế không nói lời nào.
Dương Hạo xấu hổ đứng trước mặt mẹ cũng hắn, cũng không biết nên giải thích như thế nào.
-“Mẹ, dì Trương Tam nói mẹ đừng có hoàn toàn tin tưởng, lời của bà ấy tương đối thêm thắt vào.
Mặc dù Dương Hạo nói đúng là sự thật, lời của dì Trương Tam thường xuyên cũng chỉ có thể nghe một nửa, nhưng cho dù là vậy, mẹ Dương cũng không có đáp lại Dương Hạo, quay mặt sang một bên.
Dương Hạo bất đắc dĩ tiếp tục mở miệng_: “Mẹ, chuyện sau này con sẽ nói với mẹ nhưng mà hiện tại con quả thật không muốn nói đến bạn gái. Hơn nữa Đô Đô còn nhỏ như vậy, con còn phải suy nghĩ đến cảm nhận của nó.”
Mẹ Dương ngẩng đầu nhìn Dương Hạo, vẻ mặt nghiêm túc.
-“Dương Hạo, con cũng đừng có nói đông nói tây nữa, mẹ hỏi con, có phải con có người trong lòng rồi không?”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Chủng Điền Dưỡng Nhi
- Chương 48