Khuyết điểm lớn nhất của ma pháp sư chính là thời gian chuẩn bị để phát động công kích ma pháp quá dài. Duy Khắc Lai Ân cảm thấy điều này làm cho tính thực chiến của ma pháp giảm đi rất nhiều. Vì vậy, đối với ma pháp có cải biến chút ít. Ví dụ như hắn sử dụng chú ngữ pháp thuật phối hợp với thủ quyết của Tu Chân giả, tăng tốc độ phóng thích ma pháp lên rất nhiều. Hơn nữa còn làm cho thiên địa linh khí cùng ma pháp nguyên tố phối hợp, tăng thêm uy lực ma pháp cùng sự linh hoạt trong khống chế.
Vừa rồi, Phất Lãng Tây Tư đã tế xuất ma pháp hộ thuẫn bao bọc bản thân, hắn nhìn thấy Duy Khắc Lai Ân khinh thường không thèm sử dụng bất kỳ phòng hộ gì cả. Giờ phút này trong lòng hắn chợt có ý nghĩ khác: “Cái tên Duy Khắc Lai Ân này cư nhiên dám bảo ta bái hắn làm lão sư, hôm nay nhất định không thể dễ dàng tha cho hắn được. Nếu như có cơ hội, ta nhất đinh phải gϊếŧ hắn, vậy thì ba đầu ấu thú Liệt Phong Báo kia là của ta rồi. Chưa kể thực lực của hắn chỉ là bát cấp Ma Pháp Sư, mặc dù có kỹ xảo ma pháp cao minh, cũng không phải là đối thủ của ta!”
“Không Minh Bạo!” Ma pháp thứ nhất của Phất Lãng Tây Tư rất nhanh đã được chuẩn bị xong. Chỉ thấy hắn vung tay lên, một quả cầu ma pháp nguyên tố trong suốt to cỡ quả táo liền tấn công về phía Duy Khắc Lai Ân. Một ma pháp được phóng thích, Phất Lãng Tây Tư lập tức tiếp tục niệm động chú ngữ, bắt đầu chuẩn bị ma pháp thứ hai.
“A, cái này hình như là Phong Hệ ma pháp, lực công kích không quá mạnh mẽ, không biết trong đó có cái gì huyền diệu không.” Chiêu Không Minh Bạo vừa xuất ra, Duy Khắc Lai Ân đã có phán đoán, bởi vì không thể liếc mắt nhìn qua biết ngay công hiệu của ma pháp này, hắn liền tiện tay phóng ra một cái tiểu hỏa cầu.
Thấy tiểu hỏa cầu sắp va chạm vào ma pháp của mình, một bên Phất Lãng Tây Tư chuẩn bị ma pháp mới, một bên dụng tinh thần lực không chế Không Minh Bạo xẹt qua qua không trung tạo thành một đường cong, muốn né tránh tiểu hỏa cầu rồi tiếp tục tiến đến. Nhưng mà lực khống chế ma pháp của Duy Khắc Lai Ân vượt xa Phất Lãng Tây Tư. Hắn mới vừa khẽ động, tiểu hỏa cầu giống như đột nhiên tăng tốc, bắt đầu va chạm.
Tiểu cầu trong suốt do phong hệ nguyên tố tạo thành vừa gặp phải tiểu hỏa cầu thì lập tức bạo liệt. Một luồng âm thanh cực kỳ chói tai từ đó bộc phát ra. Trong khoảnh khắc đó, gần như trong không khí tạo thành một luồng sóng âm thanh có thể thấy được bằng mắt thường, đánh mạnh về phía Duy Khắc Lai Ân.
Nhìn thấy tình huống Không Minh Bạo chợt nổ tung như thế, Duy Khắc Lai Ân lập tức hiểu rõ: “Thì ra là dùng phương pháp nén hơi cực kì xảo diệu, sau khi bạo nổ hình thành một luồng âm thanh mãnh liệt. Sau đó dùng ma pháp sóng âm để đả thương địch thủ. Thế nhưng, dùng Không Minh Bạo này để đối phó với người bình thường còn có thể, hoặc giả dùng để đối phó với những người thực lực hơn kém chút ít, cũng chỉ có hiệu quả xuất kỳ bất ý quấy nhiễu kẻ địch.”
Chân nguyên trong cơ thể Duy Khắc Lai Ân khẽ vận chuyển, bảo vệ lỗ tai của mình, hiển nhiên là khiến cho Không Minh Bạo mất đi hiệu quả, Duy Khắc Lai Ân vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, chờ đợi ma pháp thứ hai của Phất Lãng Tây Tư.
“Hỏa Long Thuật!” Tốc độ thi pháp của Phất Lãng Tây Tư hết sức nhanh chóng. Không Minh Bạo vừa mới nổ tung, ma pháp thứ hai của hắn đã chuẩn bị xuất thủ. Ma pháp này giống với ma pháp được khắc trên ma pháp trượng mà hắn thi triển lúc vừa gặp Duy Khắc Lai Ân. Có điều lần này hắn vội vã phóng thích Hỏa Long Thuật, vì vậy Hỏa Long Thuật nếu so sánh với cái ma pháp phóng ra từ ma pháp trượng trước đó, uy lực thấp hơn rất nhiều.
“Trúng phải chiêu Không Minh Bạo của ta, hiện tại tên Duy Khắc Lai Ân này nhất định vẫn còn đang choáng váng đầu óc, không thể nào tập trung tinh lực thi triển ma pháp. Nếu như trên người hắn không có trang bị ma pháp thủ hộ, chỉ với Hỏa Long Thuật này của ta là đủ gϊếŧ chết hắn.” Trong lòng Phất Lãng Tây Tư thầm đắc ý tính toán, chiêu Không Minh Bạo này của hắn vốn không dễ dàng xuất thủ, một khi ra tay thì phải nắm chắc. Vừa rồi hắn nhìn thấy Duy Khắc Lai Ân không hề cử động, liền cho rằng Không Minh Bạo của mình đã phát huy được hiệu quả, đối phương quả nhiên đã bị trúng chiêu.
Thế nhưng vì phòng bị trên người Duy Khắc Lai Ân có ma pháp trang bị có thể tự động phòng ngự, Phất Lãng Tây Tư lại bắt đầu thi triển ma pháp thứ ba, lần này là đòn sát thủ của hắn - Lôi hệ ma pháp!
"Mấy chiêu Phất Lãng Tây Tư vừa thi triển là Phong hệ ma pháp cùng Hỏa hệ ma pháp, rất có thể hắn am hiểu cả hai hệ ma pháp này. Chẳng qua không biết hắn có nghiên cứu kết hợp phong hỏa thành lôi hệ ma pháp hay không nữa?" Đối với chiêu Hỏa Long Thuật uy lực yếu kém này, Duy Khắc Lai Ân lại càng hờ hững, liên tục niệm hai lần chú ngữ Liên Châu Hỏa, hai mươi viên tiểu hỏa cầu trước sau được phóng ra.
“Làm sao có thể như vậy được? Vừa rồi hắn mới bị Không Minh Bạo công kích, một chút ảnh hưởng cũng không có là thế nào nhỉ? Chẳng lẽ trên người hắn có trang bị ngăn cản công kích song âm? Nhất định là như vậy, không thể tưởng tượng được, vận khí tiểu tử này tốt như vậy, mang theo loại ma pháp đạo cụ này! Thế nhưng cũng không quá quan trọng, dù sao ngươi cũng chỉ là ma pháp sư bát cấp, luận ma lực cùng tinh thần lực không thể nào bằng ta. Bản thân ta thực muốn nhìn xem ngươi có thể ngăn cản được bao nhiêu lần công kích đây? Trong lòng Phất Lãng Tây Tư mặc dù kinh hoảng, nhưng vẫn chưa tới mức thất thố. Trong lúc vô tình tốc độ niệm chú ngữ cũng tăng thêm mấy phần.
“Ha ha, các hạ đã phóng ra hai ma pháp rồi, cũng nên cho ngươi nhìn thủ đoạn công kích của ta chứ nhỉ!” Duy Khắc Lai Ân cười to lên, đưa tay vào trong túi trữ vật lục lọi, móc ra một tấm phù màu vàng.
Phù bút nhúng vào trong phù sa, sau đó lướt nhanh trên tấm phù tạo thành một bức vẽ, tiếp theo, Duy Khắc Lai Ân liền vận chân nguyên, tấm phù giống như thông linh, bay nhanh về phía Phất Lãng Tây Tư.
“Nhất Nguyên Phục Thủy!” Trong miệng Duy Khắc Lai Ân thốt ra mấy chữ rõ ràng. Tấm phù kia đột nhiên bốc cháy ở trên không trung, sau đó hóa thành một đại hỏa cầu. Một tiếng “Oành” vang lên, liền nện vào ma pháp hộ thuẫn của Phất Lãng Tây Tư.
“Đây là thủ đoạn thi pháp của lưu phái nào mà có thể trong nháy mắt phóng xuất ra ma pháp uy lực lớn như vậy nhỉ?” Nhìn ma pháp hộ thuẫn bị chấn động kịch liệt, trong lòng Phất Lãng Tây Tư kinh hãi, đáng tiếc là hắn sắp thi triển ma pháp lôi hệ, là hệ ma pháp phục hợp lại có độ khó tương đối cao, khi thi triển tất sẽ gặp không ít khó khăn. Đến lúc này hắn vẫn chưa chuẩn bị xong.
“Lưỡng Nghi Phân Hóa!” Tấm phù lục thứ hai của Duy Khắc Lai Ân được bắn ra ngoài, đến giữa không trung lại bốc cháy như cũ. Nhưng mà lần này lại biến hóa thành thủy long. Một tiếng uỳnh, đυ.ng lên trên tấm chắn ma pháp của Phất Lãng Tây Tư.
“Tam Tài Tịnh Lập!” Tấm phù lục thứ ba được bắn ra, bị thiêu đốt giữa không trung, ngưng tụ thành một khối nham thạch cứng rắn. Một tiếng "Rầm" vang lên, nện xuống tấm chắn ma pháp của Phất Lãng Tây Tư, bị nổ nát bấy.
“Tứ Tượng Tề Tụ!” Tấm phù lục thứ tư được đốt cháy ở trên không, tạo thành một phong nhận uyển chuyển như thật, lập tức bổ vào ma pháp hộ thuẫn của Phất Lãng Tây Tư. Trên ma pháp hộ thuẫn xuất hiện vết nứt dài chừng một thước. Mặc dù không thể xuyên thấu hoàn toàn ma pháp hộ thuẫn, nhưng đã khiến cho Phất Lãng Tây Tư bị dọa mất mật.
“Cái này, chẳng lẽ tên này lại am hiểu bốn hệ ma pháp hay sao, làm sao có thể liên tục xuất chiêu không lần nào giống lần nào như thế nhỉ? Hơn nữa thủ đoạn thi pháp của hắn cũng thật sự cực kì quái dị, trước kia chưa từng nghe nói qua!” Phất Lãng Tây Tư cảm thấy áp lực rất lớn đè nặng thân mình. Hắn không hề nghĩ tới, ma pháp đối phương có thể tấn công liên tục, liên miên không dứt. Vấn đề ma pháp sư thi pháp chậm chạp tựa hồ không tồn tại đối với Duy Khắc Lai Ân.
Trải qua một hồi chuẩn bị, chú ngữ ma pháp của Phất Lãng Tây Tư đã thi triển xong. Chỉ nhìn thấy trên ma pháp trượng của hắn bắn ra một tia, trong miệng quát nhẹ: “Thiểm Lôi Chi Tiễn!”
Một tia điện quang xanh thẳm từ trên đỉnh ma pháp trượng của hắn phóng ra, tựa như một tia chớp cắt qua không gian, bắn về phía Duy Khắc Lai Ân.