Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chung Cực Thần Đạo

Chương 57: Ngưng Chiến Mười Ngày.

« Chương TrướcChương Tiếp »


Những binh lính bị thương phần lớn là do cung tên gây nên, cũng may không phải ở những vị trí yếu hại, chỉ là có chút ảnh hưởng đến việc hành động. Cổ Tư Mông công quốc rất có thể sẽ lập tức tấn công lần thứ hai, vì vậy giữ vững chiến lực là vô cùng trọng yếu!

Sau khi kiểm tra thấy thương thế của các binh sĩ không đáng ngại, Duy Khắc Lai Ân liền thi triển Hồi Xuân quyết, giúp cho vết thương mau chóng khép lại một chút.

Lúc này mấy người lính kia mang theo bộ mặt hớn hở mà bắt đầu kể lại quá trình bọn họ đột kích ở hậu phương quân địch, từ khi bày ra Vũ Hầu Lôi Binh đại trận với đủ loại cảnh tượng kỳ dị, tới việc chính diện đối kháng hai ngàn kỵ binh, toàn thắng mà không một ai bị thương, rồi đến lúc bọn họ gϊếŧ thẳng vào đại trận quân địch, ở trong đó tiến lui mấy lần, cuối cùng đột phá vòng vây rút lui bằng đường biển.

Khoan hãy nói đến cái khác, những người này quả thật là rất có tài ăn nói, chính là nhân tài trời sinh để kể Bình thư(một hình thức văn nghệ dân gian của Trung Quốc, khi kể một câu chuyện dài dùng quạt, khăn làm đạo cụ)! Khi bọn họ kể lại, đội ngũ hai ngàn người giống như được thần linh phụ thể, trong nháy mắt liền biến thành ma kiếm sĩ cường đại, xông vào quân địch mà dốc lòng chém gϊếŧ lung tung, diệt vô số địch nhân, sau đó thong dong trở ra.

Trong lúc nhất thời người kể lại chuyện đã trải qua thì mặt mày hớn hở, người nghe thì cứ như mê như say, tất cả đều quên mất mình mới vừa trải qua một cuộc đại chiến, mà đắm chìm trong mộng cảnh. Ngay cả hai ngàn binh lính đã tự mình trải qua, lúc này nghe lại sự tích anh hùng của mình một lần nữa, trong lòng cũng vô cùng thổn thức, thoáng như một giấc mộng bình thường mà không có thật.

Ngay cả Tác Luân là lão tướng thân kinh bách chiến, trong mắt lúc này cũng tràn đầy thần thái ngạc nhiên, cảm giác mình vừa được nghe một chuyện mà không thể nào tin nổi.

Không nói đến những thứ khác, binh trận có thể làm cho binh lính có năng lực phóng thích lôi điện, còn có thể tùy thời bổ sung thể lực tiêu hao, đây là chuyện mà Tác Luân cũng chưa từng nghe qua, nếu là lúc trước có ai nói ra thì hắn căn bản cũng không tin! Nhưng mà hôm nay có hai ngàn binh lính làm chứng, còn có việc quân địch thối lui, hết thày đều nhắc nhở hắn đó đều là sự thật.

Ngay từ đầu, mấy người lính nói còn có chút đáng tin, nhưng khi nhìn đến những ánh mắt sùng bái trên gương mặt của những người xung quanh, lòng của bọn họ chậm rãi bành trướng, không nhịn được mà bắt đầu thuê dệt thêm. Điều này cũng không có biện pháp, nam nhân thì sao chứ, nhân lúc kể chuyện mà làm mặt dầy khoe khoang một chút đó là chuyện rất bình thường.

Kết quả là, toàn bộ người nghe đều biết rằng, khi hai ngàn người này bày ra Vũ Hầu Lôi Binh đại trận, vậy mà lại cảm nhận được thần lực gia trì trên thân thể, thậm chí thân thể cũng được thần lực khống chế, cho nên ở trong chiến đấu mới có biểu hiện dũng mãnh như vậy, có can đảm lấy hai ngàn người ngạnh kháng mười mấy vạn quân địch trong trận địa.

Nghe đến những từ ngữ khoa trương này, Duy Khắc Lai Ân chẳng qua chỉ mỉm cười một chút, cũng không để ý tới nữa. Bọn họ nói như thế có thể khiến cho người khác càng tin tưởng vào sự tồn tại của Huyền Tiêu Thiên Tôn, điều này càng giúp cho việc nâng cao sĩ khí, hơn nữa còn có sự trợ giúp to lớn đến chuyện bình ổn Tạp Lai quốc lâu dài.

Có câu nói rất chính xác thế này, có người vui sướиɠ bao nhiêu thì cũng có kẻ âu sầu bấy nhiêu.

Trong lúc thành Khoa Mỗ Lạc đang hưởng thụ không khí rộn ràng vui mừng thắng lợi, chiến báo cũng đã truyền đến tay Tháo Nặc Địch đại công tước, trong đó miêu tả cặn kẽ một chi đội ngũ chỉ có hai ngàn người, thế nhưng lại có năng lực đột kích kỳ dị.

“Thực lực cá nhân cao hơn một chút so với chiến sĩ bình thường, ước chừng có thực lực ngũ lục cấp chiến sĩ, trong đó có thực lực kiếm sự lại không đến hai mươi người, không có đại kiếm sư cùng ma pháp sư, có thể phát ra công kích kèm theo thuộc tính lôi điện? Một chi đội ngũ như vậy, chẳng lẽ thật sự là thần điện hộ vệ đội của Tạp Lai quốc? Huyền Tiêu thần điện kia mới thành lập được bao lâu chứ, làm sao có thể xuất hiện thần điện hộ vệ đội?”

Tháp Nặc Địch đại công tước lật tới lật lui, nhìn kỹ mấy lần tờ chiến báo mà Cổ Qua truyền đến, rút cục ánh mắt vừa vặn rơi vào mấy hàng chữ cuối cùng: “Hai ngàn người này cực kỳ am hiểu tác chiến bằng quân trận, trong đó khả năng phối hợp với nhau vô cùng chặt chẽ. Cộng thêm công kích có thuộc tính lôi điện phụ trợ, binh sĩ bình thường không có cách nào chính diện đối kháng, chỉ có cung tiễn thủ mới có khả năng tạo thành một chút thương tổn cho bọn họ. Căn cứ theo lời những tướng sĩ may mắn sống sót sau khi bị tê dại do lôi điện công kích mà phân tích, uy lực của loại lôi điện này cũng không quá mạnh, chỉ cần có thực lực tam cấp kiếm sư trở lên là có thể dựa vào đấu khí để chống cự. Muốn đối phó chi quân đội này, cần phải phái ra một đội cao thủ tạo thành tiểu đội tinh nhuệ, hơn nữa cần có cung tiễn thủ phụ trợ mới được.”

“Tiểu đội cao thủ, cung tiễn thủ phụ trợ.” Tháp Nặc Địch đại công nhẹ nhàng thì thầm mấy câu ở trong miệng, đột nhiên trong mắt hắn bắn ra mấy đạo hung quang: “Vì muốn thâu tóm Tạp Lai quốc, mấy đời gia tộc chúng ta vất vả lập mưu, mắt thấy Tạp Lai quốc mỗi ngày một suy yếu, vậy mà đến lúc này lại lòi ra một Huyền Tiêu Thiên Tôn, chẳng lẽ cứ buông bỏ như vậy sao? Không, tuyệt đối không thể buông tha, nếu như lúc này triệt binh, Tạp Lai quốc dưới sự giúp đỡ của Huyền Tiêu Thiên Tôn sẽ nhanh chóng trở nên hùng mạnh, đến lúc đó người bị tiêu diệt chính là chúng ta! Mấy vị đại công tước khác nhất định sẽ không để mặc cho một địch nhân nguy hiểm như vậy có thời gian phát triển, ta phải đi tìm bọn họ mượn binh, lần này bất luận thế nào cũng phải hạ được thành Khoa Mỗ Lạc!”

Cuộc chiến vốn đang căng thẳng, hiếm khi nào có thời gian mười ngày yên ổn như thế này.

Đại quân của Cổ Tư Mông công quốc đóng quân cách thành Khoa Mỗ Lạc hai mươi dặm, mười ngày nay ngoại trừ những người được Cổ Qua phái ra ngoài dò xét, thậm chí song phương còn không hề phát sinh xung đột nhỏ. Thành Khoa Mỗ Lạc tự nhiên sẽ không phái người ra khỏi thành chịu xui xẻo, mỗi ngày cứ đứng trên tường thành quan sát hành động của đối phương từ xa, bên trong thành thì kiên trì luyện tập binh trận đến nửa ngày.

Trong thời điểm địch nhân tùy thời có thể tấn công, bên trong thành lại còn thao luyện, loại chuyện này nghe ra dường như có chút hoang đường, chẳng qua bên trong thành Khoa Mỗ Lạc không ai oán hận câu nào. Kể từ khi nghe được những người khác thêu dệt thêm các tình tiết trong trận chiến, tất cả mọi người đối với việc diễn luyện binh trận tràn đầy nhiệt tình, thậm chí trong quân còn âm thầm lưu truyền một lời đồn: “Chỉ cần dụng tâm luyện tập binh trận là có thể cảm nhận được hơi thở của Huyền Tiêu Thiên Tôn, bách chiến bách thắng, không gì cản được.”

Nhất là hai ngàn tinh binh do Duy Khắc Lai Ân suất lĩnh, những ngày qua lại càng huấn luyện điên cuồng, hiện tại đã đạt đến mức độ Duy Khắc Lai Ân chỉ cần nắm giữ nguyên khí của binh trận là có thể khống chế động tác của mỗi binh sĩ.

Lúc này khi binh trận được triển khai, binh sĩ trong trận chỉ cần cẩn thận cảm ứng nguyên khí biến hóa chung quanh than thể, sau đó điều chỉnh động tác của mình là đủ. Nói khoa trương một chút chính là dù toàn bộ binh sĩ ở trong chiến đấu nhắm mắt lại, vẫn có thể tung hành trong trận địa của địch mà không tổn thất một sợi tóc! Khả năng khống chế của Duy Khắc Lai Ân đối với đại cục lại càng biếи ŧɦái, không ai sánh bằng.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Duy Khắc Lai Ân căn cứ đặc điểm gϊếŧ đich ở trên chiến trường mà sang chế ra một bộ ‘chiến trận thất đao’ đao pháp, phối hợp với binh trận lại càng gia tăng them uy lực. Chiến trận thất đao này thuộc loại trực khứ trực lai đao pháp(giống như đâm thẳng gạt thẳng), muốn nắm vững cũng không khó, thời gian mười ngày là đủ để tất cả binh lính nắm giữ được bí quyết, có điều mức độ thuần thục của mỗi người khác nhau mà thôi.

Rút cục thì đến rạng sang ngày thứ mười một, đại quân của Cổ Tư Mông công quốc đột nhiên hành động, Tác Luân vội vàng đến tường thành quan sát, thì ra đối phương đã chuẩn bị công thành lần thứ hai rồi!

Quân tình như lửa, biết được đối phương đột nhiên muốn công thành, Duy Khắc Lai Ân nhanh chóng suất lĩnh hai ngàn tinh binh len lén ra khỏi thành, lợi dụng màn đêm chở mà áp sát hậu phương quân địch.
« Chương TrướcChương Tiếp »