Có Mã Đặc Sâm công tước ra mặt, việc thành lập một tòa soạn báo nho nhỏ tự nhiên trở nên cực kì dễ dàng, hơn nữa dưới yêu cầu mãnh liệt của Duy Khắc Lai Ân, chỉ đến ngày thứ hai thì phần thứ nhất của tờ báo đã xuất hiện.
Phần này có tên là Tạp Lai Nhật Báo, số lượng cũng không nhiều, chỉ khoảng một vạn tờ, cũng nội trong ngày thứ hai đó, tờ báo đã được các khoái mã vận chuyển tới khắp nơi trong Tạp Lai quốc. Trong lãnh thổ của Tạp Lai quốc, nếu xuất phát từ thành Áo Khắc Lan, thời gian một ngày cũng đủ để khoái mã chạy đi chạy về đến điểm xa nhất.
Tạp Lai quốc bởi nguyên nhân cứ cách một thời gian ngắn sẽ lại phát sinh chiến tranh với công quốc Cổ Tư Mông, vì vậy việc hao tổn nhân khẩu thường xuyên xảy ra, hiện tại, trải qua mười ba năm tu dưỡng khôi phục, cũng đã đạt đến con số ba bốn trăm vạn nhân khẩu. Điều trọng yếu hơn tất cả là dựa theo luật cũ của Á Đặc Tây đại lục, chỉ có quý tộc mới được quyền học chữ, bá tánh bình dân trừ phi được sự cho phép đặc biệt của quý tộc mới có thể học, tất cả những người còn lại phải bắt buộc tuân thủ luân lệ.
Dĩ nhiên, nếu không có ai truy cứu, việc không tuân theo luật lệ này cũng không có gì là ghê gớm nhưng một khi bị truy cứu, lập tức sẽ nhận lấy vô tận phiền toái, thậm chí bị quan phủ gán ghép vào tội phản loạn. Chính bởi nguyên nhân đó, trong tầng lớp bình dân chỉ có một số ít là biết chữ, hay nói cách khác là Á Đặc Tây đại lục đang thi hành chính sách ngu dân.
Bởi vì người biết chữ quá ít, nên một vạn tờ Tạp Lai Nhật Báo cũng đã là số lượng nhiều, những người có tránh nhiệm giao báo phải gánh thêm một nhiệm vụ khác, đó là nếu bọn họ tìm không được người nào biết chữ để trợ giúp những người bình dân đọc báo, thì bọn họ phải tìm được một người hơi có đầu óc, đem nội dung trên báo đọc cho người đó nghe, đọc cho đến khi hắn nhớ toàn bộ nội dung mới được coi là hoàn thành nhiệm vụ.
Duy Khắc Lai Ân một mặt tiếp tục tu dưỡng, mặt khác giảng giải cách thôi luyện và vận dụng Lục Hoa trận cho Tác Luân. Trận pháp này khá dễ học, nên đến buổi tối thứ hai, Tác Luân đã nắm giữ được cơ bản. Lúc đó, Duy Khắc Lai Ân mới cho hai nghìn quân tinh nhuệ đi ra ngoài, đây là những người được điều động từ vương cung Cẩm Vệ Đội, tuyệt đối là một chi đội ngũ tinh nhuệ nhất Tạp Lai quốc.
Lúc Tác Luân mang theo hai nghìn quân tinh nhuệ đi đến thành Khoa Mỗ Lạc, tin tức nội bộ của nước Tạp Lai cuối cùng cũng truyền đến tai Tháp Nặc Địch đại công tước.
Tháp Nặc Địch đại công tước thân cao mét tám, cân nặng không thể đo đếm được, nhưng từ vóc dáng mà phán đoán, e rằng ít nhất cũng hai ba trăm cân! Nếu Duy Khắc Lai Ân nhìn thấy Tháp Nặc Địch đại công, sẽ lập tức liên tưởng đến một người, Phách Vương đô vật Ai Đức Mông, vóc dáng của hai người bọn họ thật quá giống nhau.
“Cái gì? Cả nhà Mạc Địch Ni đều chết trận trong lúc tranh đoạt nguyên soái lệnh?” Đôi mắt Tháp Nặc Địch đại công tước trừng lớn, gương mặt dữ tợn run rẩy không ngừng.
Với lượng mỡ chồng chất trên gương mặt mà mắt hắn có thể mở lớn như hiện tại, đây tuyệt đối là một động tác có độ khó rất lớn!
Người đến thông báo tin tức là Cổ Qua tướng quân, lúc này vẻ mặt hắn vô cùng nghiêm túc, trầm mặc nói: “Lúc thuộc hạ nghe được tin tức này cũng không cách nào tin được, liền đi kiểm tra lại từ nhiều nguồn khác nhau, rồi mới đến đây bẩm báo. Năm cha con Mạc Địch Ni vây công ba người Mã Đặc Sâm công tước, Tác Luân và Duy Khắc Lai Ân, cuối cùng bị Duy Khắc Lai Ân thi triển một loại ma pháp nào đó mà dẫn đến thất bại, theo những người chứng kiến kể lại, lúc ấy dường như mấy người Mạc Địch Ni không còn trông thấy mục tiêu đâu nữa trong một thời gian ngắn, sau đó bị những người kia gϊếŧ chết. Thực lực của Mã Đặc Sâm và Tác Luân dường như cao hơn rất nhiều so với dự tính của chúng ta, Mạc Địch Ni không phòng bị nên mới có kết cục bị diệt toàn quân.”
“Phế vật, nguyên cả gia đình cũng là phế vật!” Một tiếng thình thịch, Tháp Nặc Địch đại công tước đã đem cái bàn đánh thành một lỗ thủng, lớn tiếng quát lên: “Ta tỉ mỉ lập ra kế hoạch nhiều năm như vậy, cuối cùng lại thua bởi cái bọn phế vật này! Còn cái gì mà thề thốt với ta, Mã Đặc Sâm không phải là đối thủ của hắn, năm người đánh ba lại bị tiêu diệt toàn quân, thực lực của hắn thật đúng là con mẹ nó mạnh.” (ND: Nguyên văn nó chửi thế đấy)
Cổ Qua tướng quân lẳng lặng đứng im một bên, chờ Tháp Nặc Địch đại công tước phát tiết xong mới nói: “Đại công tước, theo thuộc hạ thấy, thực lực của Mã Đặc Sâm và Tác Luân nhất định đã có đột phá lớn trong thời gian gần đây, theo thực lực lúc trước của bọn chúng, chắc chắn không bằng Mạc Địch Ni, ngoài ra Duy Khắc Lai Ân lại càng làm thuộc hạ bất ngờ, thuộc hạ đã đem tình hình lúc đó nói chuyện với một bằng hữu quen thuộc ma pháp, liền có được một đáp án không thể tin được, đó là Duy Khắc Lai Ân đang nắm giữ tam trọng điệp gia niệm chú pháp, đây là một loại kỹ xảo ma pháp cực kỳ cao minh, chỉ có cấp bậc ma đạo sư cường đại mới có thể thi triển!”
“Cái gì? Duy Khắc Lai Ân lại có được ma pháp kỹ xảo của cấp bậc ma đạo sư, đây chẳng phải nói lên…” Liên tưởng đến chính mình có thể phải đối mặt với một ma đạo sư đáng sợ, Tháp Nặc Địch bị ý nghĩ đó dọa cho hoảng sợ phải đứng bật dậy.
Cổ Qua tướng quân nở nụ cười khổ: “Đại công tước, căn cứ theo điều tra của thuộc hạ cùng với tin tức tình báo do Mạc Địch Ni truyền về, trình độ ma pháp của Duy Khắc Lai Ân còn chưa đạt đến đại ma pháp sư, nhưng kỹ xảo ma pháp của hắn lại tương đối thuần thục, theo thuộc hạ suy đoán, hắn là một người có thiên phú ma pháp rất đáng sợ! Nghe nói kỹ xảo tam trọng điệp gia niệm chú pháp này chỉ có những ma đạo sư hoặc đại ma pháp sư có thiên phú tương đối cao mới có thể thi triển, trong khi đó Duy Khắc Lai Ân ngay cả cấp độ đại ma pháp sư còn chưa đạt tới đã có thể thi triển tam trọng điệp gia niệm chú pháp, nếu như vậy thành tựu trong tương lai của hắn thật không thể nào tưởng tượng nổi a!”
“Điều này không phải nói lên việc chỉ trong thời gian vài năm tới, Duy Khắc Lai Ân sẽ trở thành đại ma pháp sư sao? Thực lực mạnh mẽ cỡ đó, chúng ta làm sao chống lại?” Gương mặt dữ tợn của Tháp Nặc Địch đại công tước trở nên co quắp kịch liệt.
“Khả năng này lớn vô cùng! Mặc dù Mạc Địch Ni không thể hoàn thành nhiệm vụ nhưng trước khi hắn chết, cũng đã kịp phát động ma pháp quyển trục Thiên Hỏa Lưu Tinh, đem quốc vương Tạp Lai quốc cùng một đám vương tử gϊếŧ chết toàn bộ, vì vậy bây giờ chính là thời điểm hỗn loạn nhất của Tạp Lai quốc, cũng chính là thời cơ xuất binh lớn nhất của chúng ta.” Cổ Qua đưa ra ý nghĩ của mình.
“Nga, quốc vương Tạp Lai quốc quả thật bị gϊếŧ chết, cả đám vương tử cũng chết toàn bộ sao?” Ánh mắt Tháp Nặc Địch sáng rực lên, sự buồn bực trong lòng cũng tiêu tán đi vài phần.
“Đại công tước, mời ngài xem, đây là văn thư thông báo khắp cả nước do Mã Đặc Sâm phát ra, bọn họ gọi là báo chí, đây là do thuộc hạ tự mình lẻn vào lãnh thổ Tạp Lai lấy được.” Cổ Qua lấy ra mấy tờ giấy, cung kính dâng lên.
Tháp Nặc Địch đem mấy tờ giấy mở ra, nhìn một loạt những văn tự thật to trên tờ giấy, lẩm bẩm nói: “Tạp Lai nhật báo? Mã Đặc Sâm đang giở trò quỷ gì đây, chẳng lẽ là một ngày một tờ báo sao?”
“Hồi bẩm đại công tước, tờ báo này ở nước Tạp La đúng là mỗi ngày đều ra một tờ, ở phía dưới còn có ghi ngày tháng.” Cổ Qua lập tức trả lời.
Tháp Nặc Địch nhìn kỹ, quả nhiên trong tay mình là hai tờ báo, một của ngày hôm qua, một của ngày hôm nay.
Cẩn thận nhìn kỹ tờ báo, phía trên tờ báo chính là nêu lên việc Mục Thác bá tước phản thượng làm loạn, Tác Lạp Địch công tước cùng hắn mưu đồ bí mật như thế nào, hiện đang chuẩn bị việc xử lí ra sao, cùng một chút sự kiện khác, vân vân…