Chương 24: Tiểu Ngũ Lôi Phù.



Mã Đặc Sâm cùng với Tác Luân cảm thấy có ba điểm kim quang từ đầu ngón tay của Duy Khắc Lai Ân chui vào mi tâm, sau đó rơi vào bên trong đan điền, liên tục quay tròn, ngoài ra không có chuyện gì bất thường.

Nhìn thấu sự nghi ngờ trên mặt hai người, Duy Khắc Lai Ân cười nói: “Bên trong ba cái phù văn chủng tử này có chứa kiếm pháp thần diệu khó lường, lúc hai người tu luyện Hổ Khiếu quyết, chỉ cần dùng đấu khí ân cần chăm sóc, liền có thể lĩnh ngộ ảo diệu ở bên trong. Có điều phải chú ý là, dùng đấu khí săn sóc không phải là mạnh mẽ quán chú đấu khí vào bên trong, chỉ cần dùng đấu khí bao vây lại, cẩn thận thể hội những biến hóa trong đó là đủ.”

Chưa từng nghe nói qua kiếm pháp lại có thể truyền thụ như vậy, Mã Đặc Sâm không khỏi tấm tắc khen ngợi, đồng thời hỏi: ”Không biết kiếm pháp này có khó học hay không, nếu trong vòng nửa tháng không lĩnh ngộ được gì, vậy phải làm sao bây giờ?”

“Gia gia cứ yên tâm, ngày mai cháu sẽ viết một thiên khẩu quyết, haimà tìm hiểu trước đã, chờ cháu kết thúc tràng quyết đấu với Tát Duy, sẽ giảng giải cho mọi người một chút ảo diệu ở bên trong, nửa tháng sau có thể lãnh ngộ được một hai phần rồi. Còn nữa, danh sách cháu vừa mới đưa kia, gia gia cho mọi người mau chóng chuẩn bị đầy đủ, những thứ này đều cần phải dùng." Ba cái phù văn kia, chẳng qua là những phù văn đơn giản nhất của Cửu Tiêu Ngự Kiếm, với sự giảng giải của mình, nửa tháng có khả năng lĩnh ngộ được không ít. người kết hợp với phù văn trong cơ thể

Sự tình gia tộc Bố Lai Ni Khắc cùng bá tước Mục Thác tranh đoạt nguyên soái lệnh truyền ra ngoài, mặc dù lúc ấy có rất nhiều gia tộc khác cũng có ý muốn nhúng tay vào, nhưng mà thực ra bọn họ cũng biết rõ sức lực của mình, không ai muốn tiến vào dòng nước đυ.c này. Có điều, mấy ngày qua, động tĩnh trong quốc gia làm cho những người khác thất vọng, gần như tất cả mọi người đều ủng hộ gia tộc Bố Lai Ni Khắc đoạt được chiến thắng, rốt cuộc với uy tín lâu năm của một gia tộc nguyên soái, vẫn tạo cho mọi người cảm giác yên tâm a!

Những thứ Duy Khắc Lai Ân nhờ Mã Đặc Sâm chuẩn bị giúp hắn, đều phải hao tốn không ít thời gian để tìm kiếm, ví dụ như đoạn gỗ thô trong các loại linh mộc cổ trăm năm trở lên, còn có một số thứ bị xem là phế vậtdùng để ô-xy hóa kim chúc, trong đó quý giá nhất chỉ sợ là bột phấn của ma tinh thạch cùng với máu ma thú.

Kết quả, dưới sự phân phó suốt đêm của Mã Đặc Sâm, giữa trưa ngày thứ hai Duy Khắc Lai Ân đã nhận được những thứ mình cần, làm cho hắn có cảm giác ngoài ý muốn. Vốn dĩ những đồ hắn cần dùng chỉ chiếm một số trong đó, còn lại đưa tới sau khi hắn quyết đấu cũng không muộn, nhưng mà hắn lại không nghĩ tới, có thể thu thập đầy đủ nhanh như vậy.

“Cũng được, nếu đưa tới sớm như vậy, thì mình nhân cơ hội này tiến hành nghiên cứu một chút.” Duy Khắc Lai Ân mỉm cười, liền thay đổi kế hoạch của mình.

Từ dưới giường kéo ra một cái rương tinh xảo, sau đó lấy ra một trang giấy màu vàng nhạt cỡ một thước vuông, cùng một cái hộp dài nhỏ hẹp.

Đem tờ giấy vàng bày ra trên bàn, ngón tay khẽ ước lượng rồi "Vụt", một tiếng, rút bảo kiếm ở trên tường ra, "Bá, bá, bá..." mấy tiếng, đem một trang giấy kia chia thành hai mươi bảy tờ giấy, những tờ giấy này chiều rộng khoảng ba tấc ba phân, dài khoảng chín tấc chín phân.

Loại giấy màu vàng nhạt này, là phù chỉ Duy Khắc Lai Ân chuẩn bị từ trước, có điều trước kia, chân nguyên của hắn thật sự là vô cùng yếu ớt, cho nên những phù chỉ này chỉ là cấp nhất thôi.

Lấy ra một tấm phù, Duy Khắc Lai Ân rót vào một chút chân nguyên, thí nghiêm một chút khả năng lưu trữ chân nguyên của phù chú, rồi mở cái hộp dài hẹp kia ra, lấy ra một loạt chín cây phù bút lớn nhỏ không giống nhau.

Đem hỗn hợp máu ma thú cùng đan sa hòa quyện lại, quấy đều lên, rồi ngâm ba cây phù bút vào bên trong đan sa. Sau đó, Duy Khắc Lai Ân vận chuyển chân nguyên, ba khỏa phù văn màu vàng nhạt bên trong đan điền mơ hồ trôi lơ lửng, hơn nữa hình dạng không ngừng biến hóa.

“Hát ----- bút tấu long xà phát thiên ky, tiên thiên tố khí uẩn ngũ lôi, phù thành!”

Chỉ nghe hắn đột nhiên quát lên một tiếng, lẩm bẩm trong miệng , đồng thời hai tay huy động, múa bút thành văn, trong khoảng thời gian đó, lần lượt chuyển đổi phù bút ba lần. Chờ hắn đọc xong khẩu quyết, một đạo lôi phù sơ cấp đã hoàn thành, đan sa màu đỏ tươi nổi bật trên phù chỉ, tầng tầng linh lực tản mát ra.

Tấm phù này nhìn qua tưởng dễ dàng tạo thành, nhưng để có thể luyện ra được như vậy, thủ pháp vẽ bùa lại không hề dễ dàng chút nào. Bởi vì trong lúc vẽ bùa, điều cần chú ý nhất là nét vẽ phải liền mạch lưu loát, vì vậy trong lúc phù bút dẫn linh lực chuyển động không thể rời khỏi mặt giấy, nếu không uy lực của phù chú sẽ giảm mạnh. Đồng thời, phải vận dụng các loại phù bút cho phù hợp để đảm bảo đường nét luôn luôn chuẩn xác, cho nên cần phải có bản lãnh nhất tâm nhị dụng.

Hơn nữa với loại bùa chân chính, đều là những phù văn tồn tại ở nơi đan điền, sau đó dùng chân nguyên xuyên thấu qua phù bút, vẽ liên tục trên phù chỉ. Nếu nét vẽ sai lệch, nhẹ thì uy lực phù chú tạo thành bị hao tổn, nặng thì có thể trực tiếp bị hỏng. Cho nên có thể nói, chế luyện bùa là một công việc có yêu cầu rất cao về kỹ thuật.

Có điều, đối với Duy Khắc Lai Ân mà nói cũng chỉ là chuyện nhỏ, dù sao mấy trăm năm ở kiếp trước, hắn không phải thứ ăn không ngồi rồi.

Đem phù chú vừa vẽ cầm trong tay, cảm ứng một chút , Duy Khắc Lai Ân có chút buồn bực, thầm nói: “Tiểu Ngũ Lôi phù này cũng chỉ là loại lôi phù cấp nhập môn mà thôi, không nghĩ tới mình cũng vô pháp chế tạo hoàn hảo, xem ra thực sự cần phải đề cao tu vi a!”

Mặc dù tiểu Ngũ Lôi phù này chỉ là phù chú nhập môn, nhưng mà cũng cần phải có tu vi Trúc Cơ kỳ mới có thể chế tạo. Bởi vì Duy Khắc Lai Ân cực kì hiểu rõ tiểu Ngũ Lôi phù, cho nên mới có khả năng quan tưởng ra được chân văn của Tiểu Ngũ Lôi phù đích thực, nếu không lấy tu vi Luyện Khí kỳ hiện tại của hắn, căn bản không có cách nào chế tạo ra được Tiểu Ngũ Lôi phù! Nhưng mà cũng do tu vi chưa đủ nên không thể nào diễn giải được hết tất cả các biến hóa của Tiểu Ngũ Lôi phù, vì vậy tấm tiểu Ngũ Lôi phù mới được tạo ra này không phải là sản phẩm hoàn hảo.

Vừa mới chế tạo được mấy tấm phù, Duy Khắc Lai Ân lại lấy ra mấy tấm da thú đã trải qua xử lý đặc thù, bắt đầu nghiên cứu ma pháp của mình, mục đích của hắn là đem ma pháp quyển trục kết hợp với phù chú thành một, chế thành một loại quyển trục kiểu mới.

Về phần quyết đấu diễn ra ba ngày sau đó, vô cùng xin lỗi, Duy Khắc Lai Ân đã sớm ném nó ra khỏi đầu, từ đầu hắn xem trận quyết đấu kia không phải là chính sự gì cả. Mặc dù hiện tại hắn chỉ mới có tu vị luyện khí trung kỳ, tương đương với Kiếm Sĩ sơ cấp nhất ở đại lục Á Đặc Tây, nhưng mà đó cũng chỉ là lực lượng của hắn, nếu bàn về kinh nghiệm cùng kỹ xảo, tuyệt đối có thể vượt xa sự tưởng tượng của mọi người!

Nếu là phải đối mặt với Mục Thác bá tước, một vị bát cấp đại kiếm sư, thì Duy Khắc Lai Ân còn cần phải chuẩn bị một chút, còn nếu để đối phó với Tái Duy, chỉ với thực lực tam cấp đại kiếm sư, vậy thì không cần phải coi trọng. Đây không phải là sự khinh địch mà là Duy Khắc Lai Ân tự tin vào bản thân mình.

Thi triển ma pháp là dùng tinh thần lực để khống chế ma pháp nguyên tố tạo thành ma pháp trận, chế tạo ma pháp quyển trục là đem ma pháp nguyên tố dựa theo hình dáng của ma pháp trận phong ấn vào trong một vật thể khác, trong đó da ma thú là loại vật trung gian thường thấy nhất. Lấy ánh mắt của Duy Khắc Lai Ân, chế luyện ma pháp quyển trục không phải là công việc gì đó quá cao siêu, cho nên hắn chẳng qua chế luyện thử vài lần là đã có thể tạo ra một cái ma pháp quyển trục.

Đối với những ma pháp sư như hắn, hoặc những luyện kim sư khác mà nói, ngay lần đầu tiên chế luyện đã thành công, đó là chuyện không thể nào tin được. Bất quá trong mắt Duy Khăc Lai Ân đây chẳng qua chỉ là việc nhỏ không đáng phải chú ý, trong lòng không có chút biến đổi, hắn bắt đầu nghiên cứu dung hợp phù chú với ma pháp trận.