Dịch: Đức Thành
"Trước khi bắt đầu ta cũng đã dận dò các ngươi rất nhiều lần, trận sát hạch này là chiến đấu chân chính, không phải diễn tập. Thứ các ngươi phải đối mặt là những trận chiến sinh tử. Nhưng trong các ngươi có bao nhiêu người hiểu rõ điểm này? Có người liều lĩnh, có kẻ lại tiêu hao quá sớm, có bỏ chạy một mình, gần như ta có thể thấy tất cả những tật xấu của nhân loại trên người các ngươi.”
“Năm mươi tám người không thể kiên trì đã bị loại trực tiếp, mà các ngươi chính là số còn lại trong những người này. Tiếp theo ta sẽ tuyên bố những người bị loại, các ngươi ngẫm lại xen vì sao mình lại bị đào thải. Hoạn nạn mới thấy chân tình, các ngươi đã làm cái gì? Vô luận tương lai các ngươi đi về phương nào thì cũng nên nhớ kỹ lần sinh tử chiến này, lấy đó mà làm gương. Vô luận là người bị loại hay người được ở lại, thu hoạch lần này của tất cả các ngươi đều có thể đổi lấy gài nguyên tại học viện Sử Lai Khắc, đó là phần thưởng. Những cái tên ta đọc tiếp theo ra khỏi hàng. Lam Hiên Vũ."
Lam Hiên Vũ sửng sốt một chút, hắn không nghĩ mình lại là người bị gọi đầu tiên, mặc dù hắn cho rằng mình và đồng bạn đều đã có thể thi đậu, nhưng khi thật sự bị Tiếu Khải gọi đến tên, hắn vẫn không khỏi có chút căng thẳng. Mình vẫn là người bị đào thải sao? Hắn bước tới trước mặt Tiếu Khải.
Tiếu Khải gật đầu với hắn: "Hữu dũng hữu mưu, điểm tốt nhất của ngươi là có thể làm cả đoàn đội đoàn kết nhất trí từ đầu đến cuối, đồng thời dẫn dắt tất cả mọi người an toàn trở về. Lựa chọn chính xác nhất của ngươi là ngày cuối cùng không chiến, biết tiến lui mới có thể làm lãnh tụ. Ngươi là kẻ đứng hạng nhất trong lần sát hạch này, khen thưởng thêm ba đồng Sử Lai Khắc huy chương màu vàng."
Nghe hắn nói câu này, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy sảng khoái tràn trề, vội vàng nói: "Cảm ơn lão sư."
Trong những loại Sử Lai Khắc huy chương thì cấp bậc thấp nhất chính là màu trắng, sau đó là màu vàng, một cái huy chương vàng có thể đổi lấy mười cái huy chương trắng. Dựa theo lười của Quý lão sư thì Sử Lai Khắc huy chương chính là thứ tốt tuyệt đối, có thể đổi lấy tài nguyên tu luyện. Mặc dù lúc này Lam Hiên Vũ còn không biết có thể đổi cái gì, nhưng có dù sao cũng tốt hơn không. Hắn là người đứng hạng đầu nhưng lại chỉ được thưởng ba cái huy chương vàng, điểm này đã hiển lộ rõ ràng, Sử Lai Khắc huy chương rất trân quý.
Mà vấn đề là... Hạng nhất, đây chính là hạng nhất đó! Hạng nhất của đợt sát hạch tổng hợp, không chỉ là chắc chắn trúng tuyển, hơn nữa còn là chí cao vinh dự. Đây chính là sát hạch của Sử Lai Khắc, Lam Hiên Vũ chỉ có hồn lực hai mươi ba cấp, trong một trăm bốn mươi bảy thí sinh thì hắn tuyệt đối có mức hồn lực hạng bét, nhưng lúc này hắn lại đạt thành tích hạng nhất sát hạch, quá hoàn mỹ!
"Đứng thẳng sang một bên."
"Vâng."
Nghe Tiếu Khải đánh giá Lam Hiên Vũ, nhóm đồng bạn của hắn không khỏi phấn chấn trong lòng. Lam Hiên Vũ có thành tích tốt như thế, vậy chắc chắn thành tích của bọn hắn cũng sẽ không kém.
Quả nhiên, Tiếu Khải tiếp tục nói: "Nguyên Ân Huy Huy."
Nguyên Ân Huy Huy bước ra, trên mặt mang theo nụ cười, nhìn qua hắn lại trở về bộ dáng thần bí lúc trước, nhưng khi hắn đưa mắt nhìn về phía Lam Hiên Vũ, ánh mắt lập tức mang theo vài phần sùng bái.
"Một mình hành động, đối mặt cường địch đã thể hiện ra thực lực cá nhân mạnh mẽ, sau đó gia nhập đoàn đội cũng phát huy ra tác dụng rất trọng yếu, xếp hạng nhì đợt sát hạch, khen thưởng thêm hai cái huy chương vàng."
"Cảm ơn lão sư."
Nguyên Ân Huy Huy mừng khấp khởi cảm ơn một tiếng, sau đó đi đến bên người Lam Hiên Vũ. Sau đó, rất nhanh Tiếu Khải đã đọc đến từng cái tên quen thuộc. Người thứ ba là Lam Mộng Cầm, Băng Thiên Lương là hạng sáu, Đống Thiên Thu là hạng tám, ngay cả Tiền Lỗi cũng được xếp thứ mười ba, những người khác cũng đều nằm trong danh sách ba mươi người dẫn đầu.
"Người thứ ba mươi, Lưu Phong, chịu trách nhiệm trinh sát trong đoàn đội, có khả năng hỗ trợ tác chiến rất tốt, kiên trì sát hạch đến cuối cùng, thu hoạch tương đối khá."
Rốt cuộc Lưu Phong cũng nghe được thứ tự của mình, cả người kích động đến mức đỏ mặt lên, hắn vừa lách người liền vọt tới trước mặt Tiếu Khải, lời nói của hắn lúc này cũng vì kích động mà có chút không mạch lạc: "Cảm, cảm... Cảm ơn lão sư."
Tiếu Khải nhìn hắn một cái đầy thâm ý: "Ngươi có điểm nào thiếu sót thì
hẳn là chính ngươi cũng rất rõ ràng, không cần ta phải nhiều lời. Cho nên ngươi phải biết, tương lai ngươi muốn đi con đường nào cũng vậy. Chỉ khi trả giá nhiều hơn người khác, phải cứng rắn hơn người thì mới có thể chân chính bước đi. Thiên phú mãi mãi cũng chỉ là một phần của thực lực mà không phải toàn bộ, nhưng một cái tâm cứng cỏi lại có thể trở thành hạch tâm lực lượng cho một người tiến lên, hiểu chưa?"
"Vâng, ta hiểu rõ." Lưu Phong dùng sức gật gật đầu. Giờ khắc này, hắn đã không cảm thấy vị Tiếu lão sư trước mặt là đáng sợ nữa, thậm chí còn cảm thấy có chút thích vị lão sư này. Sử Lai Khắc, ta thật sự thi đậu Sử Lai Khắc rồi sao?
Không hề nghi ngờ, đoàn đội của Lam Hiên Vũ đã thành công tuyệt đối trong lần khảo hạch này. Toàn bộ chín người, tất cả đều tiến vào danh sách ba mươi người đứng đầu. Nhất là Lam Hiên Vũ, dùng hai mươi ba cấp hồn lực thu lấy vị trí đứng đầu. Lại đồng thời đứng hạng nhất trong các vòng tuyển trước đó. Điều này có nghĩa là gì thì không cần nói cũng biết. Mặc dù tu vi thấp nhưng tố chất tổng hợp của hắn lại cực kỳ xuất sắc.
Có người vui thì sẽ phải có người buồn, không thể nghi ngờ, những thí sinh được xếp hạng kém đều mang những sắc mặt khó coi. Mỗi năm học viện Sử Lai Khắc chỉ tuyển nhận ba mươi người, mà ba mươi người đứng đầu bước ra thì những người phía sau đều bị đưa vào sự đào thải nguy hiểm. Đây tuyệt đối là thứ bọn hắn không muốn thấy nhất!
Chỉ những người hoàn thành khảo hạch tới cuối cùng mới được công bố ra ngoài, những người đã bị loại trực tiếp thì tất nhiên sẽ không cần ban bố thành tích, bởi bọn hắn đã bị loại.
Sau khi tuyên bố thành tích, Tiếu Khải nhìn về phía những thí sinh đã hoàn thành toàn bộ khảo hạch, trầm giọng nói: "Lần khảo hạch này kiểm tra cái gì thì hẳn lác ngươi đều đã rõ ràng. Đứng trước nguy cơ sinh tử tồn vong chính là thời điểm tốt nhất để nhìn ra bản chất thực sự của một người. Mặc dù tuổi tác các ngươi còn nhỏ, nhưng cũng đã có thể thể hiện ra bản tính trên nhiều khía cạnh. Thu hoạch thành tích tốt sẽ được khen thưởng, biểu hiện không tốt sẽ bị phê bình.”
“Đợt này là các ngươi khá may mắn. Ngoại trừ ba mươi người đứng đầu chắc chắn đã trúng tuyển, còn có mấy người sẽ được đặc phê nhập học, sau này ta sẽ thông báo riêng tới từng người. Các ngươi có thể đem tinh hạch quái thú đi đổi thành Sử Lai Khắc huy chương, khi trở lại học viện, vô luận trúng tuyển hay không cũng đều có thể đổi lấy tài nguyên tương ứng tại học viện."
"Lam Hiên Vũ, đoàn đội các ngươi bắt đầu trước đi." Tiếu Khải nhìn Lam Hiên Vũ một cái đầy thâm ý.
Lam Hiên Vũ rất rõ ràng, chắc chắn việc mình có thể thu được hạng nhất là có liên quan tới dự thu hoạch của đoàn đội. Nếu không, coi như cả đoàn đội đều vượt qua sát hạch thì cũng không thể thu hoạch được thành tích tốt như vậy, ngay cả người có tu vi yếu kém, không thể hiện ra quá nhiều tiềm năng như Lưu Phong cũng được trúng tuyển.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu với Lam Mộng Cầm, Lam Mộng Cầm bước tới trước cái bàn do Tiếu Khải chỉ định, bắt đầu lấy ra tất cả số tinh hạch thu được lúc trước.
"Ràoooo____!"
Rất nhanh, một đống tinh hạch lớn đã chất đầy bàn.
Này, đây là bao nhiêu vậy...
Đừng nói học viên khác không thể đếm hết ngay lập tức, thật ra ngay chính Lam Mộng Cầm cũng không biết số tinh hạch bình thường thu được vào thời gian sau là bao nhiêu. Sau khi có những tinh hạch cấp thủ lĩnh, đống tinh hạch bình thường này đã không còn nằm trong phạm vi chú ý của bọn hắn.
Ngay sau đó, gần hai mươi khối tinh hạch cấp thủ lĩnh chân chính làm người ta phải khϊếp sợ bắt đầu xuất hiện, từng khối đều lớn chừng nắm tay, nhất là sáu khối song sắc cuối cùng không khỏi khiến cho người có một loại cảm giác hoa mắt thần mê. Ngay cả đội ngũ quân nhân cũng đều trợn mắt hốc mồm. Bọn hắn đều biết, tuổi tác trung bình của đám nhỏ này chỉ chừng mười hai. Thực lực này thật sự đã làm cho người ta phải khϊếp sợ. Một đoàn cơ giáp ra quân ba ngày liệu có thể thu hoạch nhiều tới vậy hay không?
Cuối cùng, vẻ mặt Lam Mộng Cầm trở nên trịnh trọng, chiếc vòng tay của nàng lóe lên, một viên tinh hạch xuất hiện.