Chương 40

Khương Hồi không thể xác định Giám Yêu Tư quản chế bao nhiêu kênh rạch của chợ Quỷ, nhưng nàng có thể khẳng định, Bất Tốc Lâu là chỗ bí ẩn Giám Yêu Tư không thể động chạm, bởi vì Lâu chủ phía sau Bất Tốc Lâu, chính là hiền giả Nam Hoang thanh danh vươn xa, cũng là bạn tốt ngày xưa của nàng — Từ Thứ.

Từ Thứ là dị sĩ nhất phẩm, hắn trời sinh dị đồng*, khi háo hức kích động, con ngươi đen sẽ hóa thành con ngươi xanh lá yêu dị, bởi vậy khi sinh ra bị coi là không may mắn. Nhưng mà hắn sớm thông tuệ gần như yêu, có rất nhiều thần thông, bây giờ tuy mới hai mươi lăm, sáu tuổi, nhưng ở vùng Nam Hoang có uy vọng cực cao, chư hầu Nam Hoang đối hắn tôn trọng đối đãi cực tốt. Ngày trước Liệt Phong Doanh từng giúp đỡ hắn, hắn mắc nợ nhân tình của Cao Tương Vương, Khương Hồi cũng có giao tình tốt với hắn, hướng hắn xin giúp đỡ, hắn không từ chối.

(*Đồng tử đặc biệt, con ngươi đặc biệt)

Ngày đó Cao Tương Vương bị oan vào ngục, chuyện xảy ra đột ngột, nàng bị giam cầm ở vương phủ không thể ra ngoài, cũng không thể đem tin cầu cứu gửi cho Từ Thứ. Sau này tin tức Cao Tương Vương chết lan truyền khắp thiên hạ, Từ Thứ đương nhiên cũng biết chuyện này, thậm chí bí mật đích thân đến Ngọc Kinh, gặp mặt Khương Hồi.

Từ Thứ cũng coi như là một nửa sư phụ Khương Hồi, trên đời rất ít người biết, Từ Thứ dị sĩ nhất phẩm, thực ra là hậu duệ Vu tộc, tinh thông rất nhiều vu thuật bị phong cấm thậm chí thất truyền. Khương Hồi bởi vì không thể khai thập khiếu tu thần thông, Cao Tương Vương đã đặc biệt cho phép nàng theo Từ Thứ học một chút vu thuật phòng thân, nhưng cũng bị hạn chế, nếu không sẽ tổn hại thuật chính đạo của bản thân.

Sau khi Từ Thứ gặp được Khương Hồi, cho nàng ba lời khuyên.

Thứ nhất, tráng sĩ đoạn cổ tay, vứt bỏ Liệt Phong Doanh. Thứ hai, giả điên giả dại, qua mắt thế nhân. Thứ ba, chăm chỉ học tập khổ tu, chờ đợi ngày sau.

Sau khi rời đi, hắn đem ám hiệu Bất Tốc Lâu dốc lòng nói cho, để nàng chuẩn bị tốt kế hoạch báo thù, thì đến Bất Tốc Lâu tìm hắn. Thiên hạ bảy mươi hai nước chư hầu, Nam Hoang chiếm mười tám, hắn là khách quý, đương nhiên không thể rời khỏi Nam Hoang lâu, lưu lại Ngọc Kinh.

Ba tháng trước, Khương Hồi đến nơi này, dùng cách gõ cửa mà Từ Thứ dạy cho gõ cửa Bất Tốc Lâu, hướng Từ Thứ muốn Nhϊếp hồn cổ và bảy dị sĩ.

Lần này, so với lần trước nàng đến sớm hơn ba năm. Nếu đã biết Thái Tể sớm đã mài đao, nàng không thể ngồi chờ chết được.

Nàng mơ hồ cảm thấy, mình sở dĩ quay về ba năm trước, là có liên quan đến Nhϊếp hồn cổ, mà tất cả điều này khả năng chỉ có Từ Thứ mới biết đáp án.

Nàng càng sợ hơn là, tất cả điều này chỉ là giấc mộng dài do Nhϊếp hồn cổ gây ra, nàng không phải quay về, mà đang ở trong mộng không thể tỉnh dậy.

Khương Hồi đi theo ông lão đi vào tiền đường, Kỳ Hoàn bị chặn ở ngoài cửa, Khương Hồi quay đầu liếc nhìn hắn nói: “Ngươi ở bên ngoài đợi ta.”