Chương 28

Thế đi của Cao Tương Vương bị hắn chặn lại, thân hình ngưng trệ ở không trung, ông nhếch khóe môi nói: “Không tệ.”

Nói xong vung ra một quyền, đánh lùi Kỳ Hoàn vài bước.

Bốn phía khói bụi dâng lên.

“Hồi Hồi, sân này của con cũng nên để người đến quét dọn rồi.” Cao Tương Vương bên đánh bên nói, ánh mắt hài hước nhìn chằm chằm Kỳ Hoàn, “Tiểu tử, ngươi nếu như chống đỡ không được mười chiêu, ở lại nơi này quét sân cũng có thể.”

Kỳ Hoàn chẳng nói câu nào, đôi mắt bình tĩnh như nước, không bị lời nói của Cao Tương Vương quấy nhiễu.

Thực lực của hắn cùng Cao Tương Vương khác xa một trời một vực, tuy rằng Cao Tương Vương chỉ ra ba phần lực, trên người hắn rất nhanh đã dính vết máu.

Nhưng thần sắc hắn trước sau bình tĩnh không dao động, một chút không có loạn vị trí, vẻn vẹn sau mười tức, hắn đã nắm bắt được quỹ đạo xuất quyền của Cao Tương Vương, vai phải một nhún, trốn thoát một kích, đồng thời đánh ra một quyền đánh trúng cánh tay trái của Cao Tương Vương.

Một chưởng này với Cao Tương Vương mà nói không đau không ngứa, nhưng đủ để khiến ông kinh ngạc.

Ngay cả thuộc hạ Liệt Phong thất vệ mạnh nhất của ông, cũng không thể ở trong mười tức nhìn thấu thân pháp của ông, dự đoán phương hướng ông xuất quyền, ở trốn tránh đồng thời có thể nhìn thấu chỗ sơ hở của ông mà đánh trả.

Huống hồ tên nô ɭệ này chưa trải qua bất kì huấn luyện nào.

Điều này chỉ có thể nói rằng, hắn không những thiên phú tư chất cực cao, còn có ngộ tính vượt xa người thường.

Cao Tương Vương lập tức thu lại ý cười, thần sắc ngưng trọng nhìn thanh niên trước mắt có vẻ nhếch nhác lại sắc bén không thể đương.

Cho hắn một chút thời gian, chắc chắn là một cái vương giả khác.

“Đủ rồi.” Cao Tương Vương dừng tay dứt ra, tán thưởng nhìn thanh niên, “Ngươi so với tưởng tượng của ta còn tốt hơn.” Cao Tương Vương nói rồi quay đầu nhìn Khương Hồi, “Con không nhìn sai người, con nói hắn kêu tên gì?”

Khương Hồi nhìn chằm chằm nửa quỳ ở trên đất, Kỳ Hoàn đang thở hổn hển, lơ đễnh nói: “Kỳ Hoàn.”

“Kỳ Hoàn?”

Nghe được tên này hai người đều sửng sốt một chút.

Cao Tương Vương cười nói: “Nô ɭệ Tô phủ họ Kỳ?”

Khương Hồi phục hồi tinh thần lại, bỗng nhiên nhớ tới nô ɭệ vốn không có họ, lúc này tên hắn chắc là Hoàn. Khương Hồi úp úp mở mở một lúc, giải thích nói: “Hắn là người Y Kì liền họ Kỳ đi.”

Kỳ Hoàn ánh mắt sâu thẳm nhìn Khương Hồi, khiến người đoán không thấu suy nghĩ trong lòng hắn.

Cao Tương Vương cũng bừng tỉnh: “Tô đại tướng quân trước kia công đánh Y Kì Quốc, hình như thu nhận không ít tù binh làm nô, Kỳ Hoàn hẳn là tù binh Y Kì sau đó đi. Hồi Hồi, hắn tư chất cực cao, thêm chút chỉ điểm sợ rằng thành tựu không dưới Liệt Phong thất vệ, ta ngược lại lòng yêu tài, muốn đưa vào Liệt Phong Doanh. Nhưng con nếu như thích, lưu ở bên người cũng có thể, có hắn bảo vệ con, ta cũng yên tâm.”