Chương 10

Bất chấp nàng ngăn cản thế nào cũng không ngẩng đầu lên, nàng đành phải khoác lên mình chiếc áo choàng rộng che khuất đôi cánh phía sau, che đi mái tóc trắng của mình thì mới ra ngoài được.

Luôn có những cận vệ đi theo nàng để bảo vệ dọc đường, và hết ngày sẽ hộ tống nàng trở về cung điện riêng.

Nàng bước đi trên dãy hành lang chạm trổ tinh xảo trên từng cây cột Corinth, xây dựng bằng đá hoa cương trắng, một bên là những cánh cửa cao gấp mấy lần nàng, người thợ như thổi hồn vào từng đường nét trên những cánh cửa, nó như một tác phẩm nghệ thuật phản ánh sự huy hoàng cũng như bề rộng văn hóa tín ngưỡng của Athens.

"Cốc Cốc - Thưa đức vua đáng kính của cõi Athens, công nương đang đợi ở bên ngoài để được triệu kiến" Cung nữ gõ cửa thư phòng của Alexander Basileus cung kính thưa vào bên trong

"Vào đi"

Cung nữ cúi người lùi ra để nàng bước vào.

"Xin được diện kiến đức vua đáng kính của cõi Athens" Aoide bước vào cúi đầu cung kính vào đức vua theo đúng lễ nghi.Bên trong là căn phòng đầy mùi sách cũng như văn thư, hai dãy tường là tủ sách kéo dài lên trần điện chất đầy sách, văn thư cũng như tin tức tình báo của các nước lân cận.

Trong căn phòng có một chiếc bàn tròn, Basileus đang ngồi cùng với 4 vị đại thần trong triều đình, tể tướng và đại tư tế cũng ngồi ở đó.

Thấy Aoide bước vào, tất cả ánh mắt đều dồn lên người nàng khiến nàng sợ sệt lùi một bước, tay nắm gắt gao lấy vạt áo choàng.

"Công nương hãy lại đây ngồi đi" Basileus nhận ra nàng đang bồn chồn liền mỉm cười với Aoide trấn an.

"Tạ ơn đức vua" Aoide chậm rãi bước đến ghế và ngồi xuống.

Lúc này Basileus mới đề cập với nàng về vấn đề kinh tế của thành Athens, ngài hỏi ý kiến của nàng, cách nhìn của nàng ra sao về Athens.

Câu hỏi này khiến Aoide phải ngẫm nghĩ một lúc.

Trông Athens hùng vĩ nhưng khi thực sự sinh sống ở đây nàng mới thấy đất nước này đang dần suy thoái. Ngoài những đền thờ đại điện các vị thần thì trên đường phố không ít bắt gặp những khu ổ chuột hay những mảnh người cơ cực thiếu ăn.

Điều này cho thấy Athens đang dần đến thời kì suy thoái kinh tế trầm trọng, quý tộc vơ vét tài sản, quốc khổ không đủ để chồng chéo đất nước.

Đây là sự sụp đổ của đa số đất nước vào cuối thời kì đồ đồng.

Nếu không thể vượt qua được giai đoạn này thì người dân vì cái ăn cái mặc sẽ nổi dậy và bạo loạn sẽ diễn ra.