Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chức Nghiệp Tiểu Tam [Bác Chiến]

Chương 10: Thai Độc

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiêu Chiến lôi kéo Trần mỹ nhân lần mò tìm đường trong bóng tối, trong lòng hắn đối với những nơi như thế này vẫn là có chút hốt hoảng, bất giác tay nắm lấy tay Trần Yêu Nhiên càng thêm xiết chặt...

Trần "muội muội" lúc này chỉ cảm thấy cả khuôn mặt nóng rực, bàn tay tiểu tướng công như có lửa không ngừng truyền sang người y, làm cơ thể y nhiều nơi nóng bức lạ thường. Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? y cảm thấy lạ lắm...

"Tiểu tướng công...ta..ta..đau..."

Tiêu Chiến nghe giọng Trần Yêu Nhiên khác lạ, vội quay lưng lại nhìn, thấy y toàn thân co rúm lại, cả cơ thể đỏ bừng, môi mím chặt vẫn không ngăn được tiếng rêи ɾỉ phát ra...

"Yêu Nhiên, Yêu Nhiên người làm sao vậy?"

"Đau...đau quá..."

Y đau đớn đến mức thần trí mơ hồ, không ngừng lăn lộn quay cuồng ý muốn giảm bớt cơn đau.

Cả người y bỏng rát đau nhức, hệt như thứ đang chảy trong huyết quản không phải máu mà là dung nham nóng đỏ.

Tiêu Chiến hoảng loạn ôm lấy Trần mỹ nhân, phát hiện cơ thể y nóng dọa người, lại ướt sũng mồ hôi, hệt như vừa vớt người từ dưới nước lên.

"Ta..ta đưa ngươi đi tìm thái y, Yêu Nhiên cố gắng một chút..."

Nói rồi hắn choàng tay y qua vai mình, bên ôm bên kéo người đứng lên, rồi hơi khụy hai gối xuống, cõng người lên lưng.

"Yêu Nhiên ta cõng ngươi đi, đừng sợ, có Chiến ca ca ở đây ngươi không sao đâu"

Trần mỹ nhân đau đến không thiết sống, lúc này sao còn có thể nghe vào Tiêu Chiến nói gì, miệng y co giật sắp cắn vào đầu lưỡi chính mình.

Tiêu Chiến cũng không kịp nghĩ nhiều, đưa tay lên nhấn đầu y xuống, để miệng y ngay vai mình, cắn răng chịu đựng người trên vai cắn xuống.

Trán hắn đổ mồ hôi đầm đìa, vết cắn trên vai quá đau xém chút làm hắn đứng không vững, phải gắng gượng lắm mới có thể tiếp tục bước đi.

Tay chân đều bận rộn, đầu óc cũng không nhàn rỗi, hắn liên tục phát tin liên hệ hệ thống

[- Hệ thống hệ thống y bị làm sao vậy?

- Thai độc phát tác, đau đến chết đi sống lại. Đứa nhỏ này sinh non còn mang theo thai độc, sống không quá 20t. Yểu mệnh a.

- Nói như vậy là lần này phát tác không nguy hiểm tính mạng? Có thuốc chữa không?

- Y thuật của thế giới này không thể chữa...

Quảng cáo: Cửa hàng hệ thống vẫn đang khai mở xin đón chào quý khách.

Xin giới thiệu đến quý khách những sản phẩm chất lượng cao với giá cả ưu đãi nhất.

Ngôi sao hôm nay của chúng ta chính là: Thuốc tăng cường sinh lực đang được giảm giá 95%.

Chỉ cần tăng sức mạnh của con người hơn mức 60 điểm, là có thể lành các loại thương, tật kể cả trúng độc dù mới hay là lâu năm.

Thuốc còn có tác dụng như thuốc giảm đau, thuốc trị bệnh cấp tốc, bảo đảm thuốc đến bệnh trừ.

Còn chần chờ gì mà không mua tích trữ ngay đi nàooooo

"..." Lần trước ngươi bảo cơ hội duy nhất giảm 90%, lần này trực tiếp giảm 95% luôn rồi???

- Trần Yêu Nhiên sức mạnh bao nhiêu điểm?

- Trần tiểu công tử sức mạnh 48, thật là đứa trẻ đáng thương, đời này mà không có thuốc tăng cường sinh lực xem như hết.

Ký chủ à ta mà là ngài mỗi ngày đều phải bị lương tâm cắn rứt xấu hổ đã chết, mầm non tươi đẹp thế này sao ngài có thể thấy chết mà không cứu cơ chứ!!!

"..."

- Ta hiện tại không có điểm thưởng...

- Dịch vụ ứng điểm thưởng xin kính chào quý khách!!!

Chúng tôi sẵn sàng cho ký chủ ứng trước tới 300 điểm thưởng.

Không ép buộc thời hạn trả.

Lãi suất ưu đãi 100% (xét trên cơ sở ký chủ ngài có thể "die" bất cứ lúc nào)

Mau mau đến đây để chúng tôi có cơ hội phục vụ ngài với tấm lòng yêu thương nhất!!!

"..."

- Ta vẫn cần suy nghĩ 1 chút, có thể giúp ta chút việc nhỏ trước không?

Gọi nam chủ đến đây.

33 điểm của ta cõng 48 điểm sắp không nổi rồi.

- Ký chủ à ngài đừng so đo như vậy. Người ta yểu mệnh cũng phải 20 tuổi mới chết, còn thân xác của ngài 17 tuổi nhịn đói 2 ngày đã tự sát xong rồi. Hệ thống đo lường rất chính xác, tuyệt đối là 30 điểm không hơn không kém.

Được rồi, hệ thống vô cùng vui sướиɠ thông báo với quý khách nam chủ còn 3 phút nữa sẽ đến đây.

Có phải quý khách đã suy nghĩ xong cần ứng bao nhiêu điểm rồi không?

- Ừ, nghĩ xong rồi.

- Quý khách vui lòng báo số điểm muốn ứng, chúng tôi sẽ...

- Ta không cần ứng trước. Chỉ muốn tìm nam chủ thôi. Tạm biệt!!!

"..." ]

Tiêu Chiến nhanh nhạy tắt màn hình liên lạc trong đầu, nhìn xuống khuôn mặt Trần Yêu Nhiên lúc này đã đau đến mức ngũ quan nhăn nhúm lại.

Hắn khẽ thì thầm: Đệ đệ, xin lỗi, chịu đựng một chút, chỉ có cách này mới có thể bảo vệ được tính mạng lâu dài cho ngươi...

.....

Tĩnh Vương không hiểu vì sao tối nay trong lòng luôn bất an. Khi y quay trở lại hoa viên tìm kiếm rất lâu cũng không thấy tiểu sư đệ đâu cả.

Hoàng cung này từ ngày hoàng huynh y lên ngôi đã sáng sủa hơn rất nhiều, nhưng chung quy vẫn có những người không hiểu rõ địa vị bản thân, nếu tiểu sư đệ gặp phải bọn họ chắc chắn sẽ chịu không ít ủy khuất.

Nghĩ đến đây mày vương gia nhíu lại, hướng không khí trước mặt phát ra mệnh lệnh.

"Tiểu Bát, tản đội 1 ra các nơi tìm kiếm, phát hiện Tiêu công tử lập tức phát tín hiệu ta tự mình đi qua."

"Không khí" lập tức dao động rất nhỏ, biến mất trong bóng đêm, không một cao thủ đại nội nào mảy may phát hiện sự khác thường đó.

Tin tức nhanh chóng được truyền về, không ngờ Tiêu Chiến lại lạc đến Vĩnh Lạc Cung, nơi tiên hoàng hậu trút hơi thở cuối cùng.

Từ đó về sau bị tiên đế khóa kín, mười lăm năm nay trở thành cấm cung, hoang phế theo thời gian...

Tĩnh Vương nhận được tin, sử dụng tốc độ nhanh nhất đuổi đến, đứng trước cửa Vĩnh Lạc Cung có một chút chần chừ...

Rất nhiều ký ức khi y 3 tuổi vẫn còn tồn tại trong đầu. Chỉ là đã rất lâu rồi chưa từng nhớ đến...

"Mẫu hậu mẫu hậu đây là đệ đệ hay muội muội a...?"

"Mẫu hậu, Tiểu Bác là ca ca tốt, sẽ bảo vệ hắn nha..."

"Phụ vương, mẫu hậu làm sao vậy? Đệ đệ muội muội của Tiểu Bác đâu?..."

"Đừng đem mẫu hậu đi, các ngươi trả mẫu hậu lại cho ta, trả muội muội cho ta..."

...

Nụ cười ở Vĩnh Lạc Cung đã biến mất theo chủ nhân của nó, nụ cười trên môi Vương Nhất Bác cũng mất đi từ đó...

Y lắc lắc đầu, ngăn lại dòng ký ức đau thương trào dâng.

Vừa bước chân vào sân, ánh mắt liền chạm vào biểu cảm gắng gượng, trán đầy mồ hôi lạnh của Tiêu Chiến.

Khuôn mặt hắn rất trắng, trắng đến không còn chút huyết sắc, môi tái nhợt như xác chết vừa lôi từ trong nước lên. Có đêm tối làm nền, sự yếu ớt, mệt mỏi đó lại càng nổi bật, khắc sâu vào lòng người một vệt màu xám ảm đạm, nhưng không có cách nào bôi xóa đi...

Nhìn thấy y, hắn mỉm cười cất tiếng hỏi.

"Sư huynh, ta biết huynh sẽ tìm được ta mà. Mau cứu mạng a sư huynh, ta và hắn đều sắp chết rồi..."

Tĩnh Vương lúc này mới để ý thấy trên lưng Tiêu Chiến có cõng theo một người. Ánh mắt lập tức trở nên băng lãnh, tiếng nói cũng biến thành khàn khàn nguy hiểm.

"Hắn là ai?"

"Hắn a, nhị tiểu thư của Trần phủ, vị hôn thê của ta..."

Tiêu Chiến dừng lại một chút lấy hơi, trong bóng tối tay vương gia đã siết chặt thành nắm đấm.

"...Cũng là tam hoàng tử của tiên vương, đệ đệ đồng bào của huynh..."

"CÁI GÌ???"

Tiêu Chiến không kịp trả lời đã khụy xuống, hôn mê bất tỉnh.

Nương, ca đã nói ca sắp chết rồi ngươi còn đứng đó mà hỏi hỏi cái gì nữa!!!

.....

Ý thức lại lần nữa trở về với Tiêu Chiến, suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là: từ ngày ca đến thế giới này ca chính là hàng thật giá thật "liễu yếu đào tơ", 2 ngày 1 lần bệnh, 3 ngày 1 lần ngất, bản lĩnh đàn ông trước kia nay tìm đâu...

Hắn lười biếng chẳng thèm mở mắt, bên tai là tiếng nam chủ trò chuyện cùng thái y truyền vào.

"Lý thái y bọn họ thế nào?"

"Hồi bẩm vương gia, vị tiểu công tử này là thai độc phát tác, thần đã cho dùng thuốc ức chế, tạm thời sẽ không có nguy hiểm, về lâu dài thì...khó thoát kiếp số..."

Thái y nhìn thấy mặt Trần Yêu Nhiên vô cùng khϊếp sợ, chỉ có thể lời thật bẩm báo, dù rất tò mò cũng không dám nhiều lời. Trong hoàng cung này chỉ cần quản tốt chuyện của mình, những chuyện khác phải vờ câm vờ điếc. Biết càng nhiều chết càng mau mà thôi.

"Là loại độc gì?"

"Hồi vương gia là Huyết Độc.

Độc vô sắc vô vị, khi mới trúng độc cũng không có biểu hiện gì rõ rệt.

Đối với nam nhân hoàn toàn vô hiệu, đối với nữ nhân chỉ khi sinh nở độc mới phát tác.

Máu không thể đông, lục phủ ngũ tạng đều hóa huyết lỏng, chảy cạn máu mà chết.

Chỉ có cách khám nghiệm tử thi mới phát hiện được độc. Độc ác nhất là người trúng độc còn trong trạng thái thanh tỉnh hoàn toàn, sinh sinh nhận toàn bộ đau đớn đến chết...

Thường những đứa trẻ sẽ chết từ trong bụng mẹ, đứa trẻ này có thể sống chính là kỳ tích.

Độc trong người y đã hoàn toàn biến đổi, khi phát tác sẽ đốt cháy máu toàn thân, từ từ hòa tan ngũ tạng, đau đớn chết đi sống lại. Máu của y có độc, khi hành phòng có thể truyền độc sang cho đối phương. Cần tuyệt đối cẩn thận.

Độc này do 1 cung phi triều cũ vì oán hận mà bào chế ra, nguyên liệu điều chế trân quý, cách bào chế đã thất truyền nhiều năm...

Trong vòng 50 năm nay chỉ xuất hiện duy nhất 1 lần...là thần phát hiện trong sản huyết của tiên hoàng hậu..."

Tĩnh Vương lặng im, trong lòng rối bời, nhìn khuôn mặt có 7 phần giống mình kia ít nhiều đoán được điều gì...

Mãi một lúc sau y mới lên tiếng.

"Tiêu công tử thì sao?"

"Tiêu công tử tiên thiên suy nhược, lại lao lực quá độ mới ngất đi.

Vết thương trên vai thần đã băng bó, tuyệt đối phải giữ kỹ không được đυ.ng nước...

Tình trạng của Tiêu công tử chỉ có cách dùng dược vật bồi bổ, có thể kéo dài bao lâu là bao lâu..."

Có một điều thái y không dám nói, cơ thể Tiêu công tử mạch tượng lúc có lúc không, hẳn là đã dùng dược vật gì mạnh mẽ lôi từ quỷ môn quan về. Tục mệnh kiểu này chỉ là nhất thời, vẫn không thể nào tránh thoát kiếp nạn, uổng phí thiếu niên lang tuổi trẻ tài cao...

"Ngươi lui đi"

Thái y cúi chào lui ra ngoài. 2 vị nằm trong kia tình trạng rất trầm trọng, đến ông được tôn xưng y thánh, nghiên cứu vô số loại y thư cũng không có cách nào. Trừ khi xuất hiện thần tích nếu không chính là hồi thiên vô vọng...

Còn lại một mình Tĩnh Vương trong phòng, hắn truyền ám hiệu gọi ám vệ, đanh giọng hạ lệnh cho "không khí":

"Ta muốn toàn bộ tin tức về Trần Yêu Nhiên và Trần phủ, một chi tiết nhỏ nhất cũng không được bỏ sót, trong thời gian ngắn nhất phải có kết quả."

Tiểu Bát nhận lệnh lập tức trở về phủ, Tiểu Cửu quá thần rồi, 2 hôm trước bảo ta tỉ mỉ điều tra Trần Yêu Nhiên còn nói vương gia sớm muộn cũng cần "biết người biết ta trăm trận trăm thắng". Không ngờ nhanh như vậy vương gia đã cần dùng đến.

Vương Nhất Bác từ từ đi đến bên giường Tiêu Chiến nằm, lạnh lùng lên tiếng.

"Sư đệ đã tỉnh thì ngồi dậy đi, ta còn có rất nhiều chuyện chờ ngươi giải thích..."

Tiêu công tử giả vờ không nổi nữa đành chống người ngồi dậy, nhìn Tĩnh Vương cười nịnh nọt lấy lòng.

"Sư huynh, ta lập tức giải thích, tuyệt đối thành khẩn cung khai. Huynh đừng nóng giận có hại cho thân thể..."

Đúng lúc này bên ngoài có tiếng thị vệ truyền lời bệ hạ ở sảnh tiệc đang tìm vương gia, triệu người lập tức đến.

Tiêu Chiến hốt hoảng, nhiệm vụ, còn nhiệm vụ chưa hoàn thành.

200 điểm đó là để cứu người, qua hết hôm nay ai biết hệ thống dở người có còn giảm giá sốc hay không.

Không thể bỏ lỡ được a!!!

Hắn tức tốc lao xuống giường, lôi kéo tay Vương Nhất Bác.

"Nhanh nhanh sư huynh chúng ta vừa đi vừa nói, phải mau chóng đến sảnh tiệc ngay, nếu không cả 3 chúng ta đều phải chết đó..."

"..."

Tĩnh Vương để mặc hắn lôi đi, hoàn toàn không nghe rõ hắn vừa nói gì, trong đầu lúc này chỉ có: tay...tay tiểu sư đệ sao có thể mềm đến như vậy...

-------------
« Chương TrướcChương Tiếp »