Quyển 1- Chương 2: (Dân quốc) Mẹ nhỏ

Đột nhiên cha gọi hắn về nhà một chuyến, nguyên nhân là gì, hắn cũng biết rõ, bảo đao của cha hắn chưa già, vừa cưới thêm một cô vợ bé, tuổi còn nhỏ hơn hắn.

Hai tháng nay, hắn chưa lần nào trở về nhà, chính là muốn lấy cách này ở phản đối cuộc hôn nhân, cuối cùng cha già hắn ra lệnh, nếu không quay về liền dùng gia pháp hầu hạ, còn muốn chặn đứt tài chính của hắn.

Dù trong lòng Chu Dương không thoải mái nhưng vẫn lái xe về nhà, còn muốn hắn gửi người nhỏ tuổi hơn hắn là mẹ nhỏ, nghĩ lại liền cảm thấy ghê tởm.

Nữ nhân quỷ kế đa đoan, tham lam, vô sỉ.

Hắn sẽ không cho cô ta đạt được ý nguyện!

Vừa vào cửa, hắn liền thấy cha ngồi ở vị trí chính giữa, bên cạnh là một thiếu nữ mặc kiểu sườn xám thời thượng, tóc tai chải chuốt gọn gàng, mang vòng cổ ngọc trai.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp người mẹ nhỏ này, thật sự cố ấy còn xinh đẹp hơn những tiểu thư tự xưng là thế gia vọng tộc, mũi cao thẳng, môi anh đào nhỏ nhắn, vừa trong trắng vừa gợϊ ȶìиᏂ, khó trách cha hắn mê muội đến thất điên bát đảo!

“Đây là mẹ nhỏ của con, mau dâng trà.”

“Cái gì? Con dâng trà cho nàng ta?! Cha điên rồi! Con dâng trà, cô ta dám uống?!”

Là một người đàn ông nắm quyền trong gia đình, không chấp nhận được sự hoài nghi của người khác, lập tức ông đứng lên và cầm gậy đánh về phía Chu Dương.

Thiếu nữ bên cạnh vội vàng kéo lại, không đợi cô gái nói chuyện, Chu Dương vung tay: “Không cần giả vờ tốt bụng!” Nói xong hắn lập tức chạy lên lầu.

“Thanh Thanh a, làm con chê cười.” Người đàn ông cường thế trên mặt khó bộc lộ biểu tình, lúc này lại tỏ vẻ xấu hổ.

“Không có việc gì, bác Chu, con hiểu mà.”

“Đứa bé ngoan, ủy khuất cho con rồi.”

Chờ tới buổi tối, con trai trưởng Chu Vi đã trở lại, bác Chu vui vẻ gọi hắn ngồi xuống bên cạnh mình, thăm hỏi tình hình hắn gần đây.

Vẻ mặt người thiếu niên nghiêm túc, dáng người cao lớn, dáng vẻ hiên ngang, trên người bộ quân trang càng thêm uy nghiêm, bất khả xâm phạm.

Người thiếu niên nhìn rất đẹp trai, Hà Thanh Thanh cũng không dám nhìn thêm, cảm nhận được khí thế và ánh mắt của hắn dừng trên người cô, Hà Thanh Thanh vội vàng tìm lý do nói với bác Chu rồi chạy trốn vào phòng bếp.

Chu Dương đứng bên cửa sổ, không chút để ý nói: “Cha đã cưới cô vào cửa, sao không tổ chức hôn lễ cho cô, cũng không có tổ chức gia yến*, xem ra cha cũng không coi trọng cô? Tôi còn nghe nói hai người là chia phòng ngủ a?” Trong giọng nói tràn ngập ác ý.

*Gia yến: tiệc trong nhà

Hà Thanh Thanh cúi đầu nghiêm túc rửa bát trên tay, toàn không để bụng hắn nói cái gì.

Chu Dương nổi giận: “Cô không có lòng tự trọng sao? Thật không thú vị.”