Chương 20: Hiện Trường Vụ Hung Án

Trận hỏa hoạn kỳ lạ, hung thủ biến mất, lần đầu tiên Trần Ca phát hiện mình rất có thiên phú kể chuyện xưa, hắn kết hợp tin tức từ trên mạng cùng với một vài phỏng đoán của bản thân, về cơ bản có thể mô tả tại toàn bộ vụ án diệt môn năm đó.

“Đầu đuôi sự việc là như vậy, vì muốn tìm tư liệu cho Nhà ma của mình, nên tôi đã đến tìm hiểu về ngôi nhà ma này. Nhưng không ngờ là lại có phát hiện giật gân, mỗi một người trong căn nhà trọ này đều không bình thường, tôi nghi ngờ là tên hung thủ gϊếŧ người đã lẫn trốn trong bọn họ.” Trần Ca dụi tắt điếu thuốc, nhìn về phía màn hình di động.

“Cũng có chút thú vị, phiên bản Lang Nhân Sát (1) đời thực, xin mời các bậc thầy tiên tri phía dưới phát ngôn.”

(1) Lang Nhân Sát: Một trò chơi trí tuệ.

Tôi là một con côn trùng nhỏ: “Streamer tự bịa ra đúng không? Nói cứ y như thật. Nhưng cho dù là như vậy, thì nếu có ai tin anh, tôi thua.”

“Nhà trọ Phú An ở thành phố Cửu Giang, tôi có lên mạng tìm hiểu, có vẻ như là sự thật.”

Hạc Sơn: “Tôi tin tưởng Streamer.”

Tôi là một con côn trùng nhỏ: “Cho dù là Streamer không nói dối, vậy thì anh ta lấy gì chứng minh chỗ mình đang ở là căn nhà ma ám năm đó? Như hắn nói, nhà trọ đã bị một trận lửa lớn thiêu sạch, nhưng mà nhìn căn phòng anh ta đang ở xe, vách tường bằng phẳng, nền đất sạch sẽ, tất cả đồ đạc đều không bị hư hao gì, vậy thì có giống với nhà ma không?”

“Tôi không lừa gạt mọi người, muốn chứng minh thật ra rất đơn giản.” Trần Ca dời bàn ra.

"Tôi sẽ không ở phương diện này lừa gạt mọi người, muốn chứng minh thật ra rất đơn giản." Trần Ca dời bàn trang điểm, lấy ra dao gọt trái cây, nhẹ nhàng cạo đi trong góc tường da nước sơn: "Lầu trọ gặp chuyện không sau đó đổi tên, lại tu sửa từ trong ra ngoài một lần, nhưng bất kể lắp đặt thiết bị như thế nào, có nhiều thứ không thể che dấu."

Hắn đem tường da cạo đi một tầng, lộ ra viên gạch bị hun đen đằng sau: "Đây là một trong những chứng cớ nơi này đã từng xảy ra hoả hoạn."

Tra nam đều phải chết: "Không phải, giờ tôi chỉ hiếu kỳ là vì sao anh đi nhà nghỉ lại mang theo đao búa? Anh muốn giả làm đồng bọn của nghi phạm sao?"

"Bề mặt tường đang yên lành bị cạo hư mất, tiếc dùm cho chủ nhà nghỉ một giây."

"Nhà trọ này ở một đêm bao nhiêu tiền vậy? Ngay cả TV cũng không có."

Trần Ca nhìn comment, nhịn thật lâu vẫn nhịn không được nói: "Mọi người, mọi người có thể quan tâm hơn chút được không? Cho tôi chút tôn trọng được không? Hiện tôi đang mạo hiểm tánh mạng livestream cho mọi người xem đó!"

Tra nam đều phải chết khen thưởng 1 tiền xu: "Tặng thưởng 1 hào, để thể hiện sự tôn trọng."

Trần Ca cũng cạn lời với đám viewer này, đám này mặc dày quá: "Tốt rồi, chúng ta tiếp tục quay lại chính đề. Ở bên trong lầu trọ, tôi đã gặp 6 người, trong đó đầu tiên là người phụ nữ hình như có vấn đề thần kinh, cô ta bỗng nhiên nở nụ cười khó hiểu với tôi từ trong khe cửa, tôi hoàn toàn không biết người này, tạm thời không thảo luận..."

Trần Ca nói hết toàn bộ đặc biệt của đám người thuê trọ cho các viewer, trong đó còn kèm theo phân tích của chính hắn: "Dựa theo động cơ, chủ thuê nhà có khả năng là hung thủ nhất, nhưng hắn thọt chân, đi lại rất chậm. Dựa theo phương hướng tình trạng thân thể mà nói, gã xăm hình ở lầu một cùng tên béo ở lầu hai càng có khả năng. Đương nhiên cũng không loại trừ ả đàn bà gầy yếu Vương Kỳ tại lầu một."

Tra nam đều phải chết: "Anh nói lòng vòng như vậy khác éo gì chưa nói, tôi còn đang hoài nghi hung phạm là lão già ngồi xe lăn, dù sao sau vụ hoả hoạn năm đó, người được lợi lớn nhất là lão."

"Quả thực có khả năng đó, lão già hiện đang bị liệt ngồi trên xe lăn, không có nghĩa là 5 năm trước lão cũng đã bị liệt, dù sao hung thủ không phải lợi dụng vũ lực gϊếŧ người, mà là phóng hỏa, lão già kia hoàn toàn có khả năng gây án."

"Đúng, lão già bị liệt cũng có thể là giả vờ, kẻ không có khả năng là hung thủ nhất có lẽ chính là hung thủ."

"Thật ra tôi càng hoài nghi ả đàn bà ở lầu một, ả ta mỉm cười với streamer, hẳn là là ám chỉ cái gì. Streamer à, anh còn nhớ lúc người phụ nữ kia mỉm cười, bờ môi nhô lên bao nhiêu, mở ra cỡ nào, để tôi thử phân tích cảm xúc dựa trên tâm lý học xem sao."

"Không nhớ..."

Các viewer bị kí©h thí©ɧ comment liên tục, lượt view trong room livestream tăng vọt.

Trần Ca yên lặng nhìn comment, cũng không phát hiện ra ý kiến nào có giá trị: "Xem ra vẫn cần dựa vào bản thân tìm kiếm càng nhiều manh mối hơn nữa mới được."

Hắn đưa di động cầm trước người: "Trước khi tôi đi điều tra thực địa, phát hiện lầu một cùng lầu hai của nhà nghỉ này hoàn toàn được đổi mới, nhưng có một vài địa phương tại lầu ba còn giữ lại dáng vẻ của 5 năm trước, đợi lát nữa tôi sẽ tiến vào trong đó cẩn thận tìm tòi, tranh thủ tìm được vật hữu dụng."

"Vẫn giữ dáng vẻ của 5 năm trước? Quá đáng sợ."

"Án chưa giải quyết chưa phá, có khi nào người chết không có cam lòng, luôn lảng vảng tại nguyên chỗ hay không?"

"Đêm dò xét nhà ma ám, thực dữ dội!"

"Không dữ dội làm sao mở Nhà ma? Tôi cho các người hay, lần trước một đám người chúng ta đi Nhà ma của streamer để lấy lại mặt mũi, kết quả hai người có lá gan lớn nhất, một người bị sợ khóc, kẻ còn lại sợ quá ngất luôn."

"Cậu chờ một chút, vì sao hai người có lá gan lớn nhất lại bị dọa thành như vậy? Vậy nhát gan thì sao?"

"Cậu nói nhảm vãi, nhát gan sao dám vào Nhà ma của hắn?"

"Hình như cũng có lý."

Hạc Sơn: "Ha ha."

Tiết tấu của room livestream đã chệch hướng, Trần Ca cũng không để ý, hắn để dao gọt trái cây vào túi, luyện tập mấy lần rút đao, sau đó một tay giơ điện thoại, một tay nhấc lấy búa công cụ đi đến bên cửa.

Lúc này đây hắn đã học khôn, trước nhìn qua khe hở cánh cửa ra bên ngoài, xác định trên hành lang không có người mới nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Lúc đóng cửa, Trần Ca dựt một sợi tóc của mình đặt vào lỗ khoá, như vậy nếu có người vào phòng lúc hắn rời đi, tóc cũng sẽ rơi vào chỗ sâu trong ổ khóa.

Sau khi chuẩn bị xong, Trần Ca xuyên qua hành lang lầu hai đi vào đầu bậc thang.

Hắn động tác rất nhẹ, không kích hoạt đèn kích hoạt bằng âm thanh, chỉ dựa vào màn hình điện thoại di động kèm theo ánh sáng lần mò về phía trước.

Đi đến bậc thang, màu sắc hai bên vách tường dần sẫm lại, trong không khí lơ lửng một mùi vị cổ quái khó tả.

Đi lên lầu ba, Trần Ca mở đèn pin của điện thoại, hắn lưng tựa vách tường, tập trung cao độ.

Lần thứ nhất ngoài ý muốn đi đến lầu ba, hắn từng trông thấy qua một bóng đen mơ hồ hiện lên trong hành lang, có vẻ là người.

"Mặc kệ hắn là người hay quỷ, mình đều phải cẩn thận."

Điện thoại phát ra ánh sáng chiếu rõ hiện trường hung án 5 năm trước, Trần Ca nhìn những vết xước trên tường khắc sâu vào mặt tường, không khỏi nắm chặc búa công cụ trong tay.

Phong cách kiến trúc của nhà trọ Bình An rất đặc biệt, chỉ có một hành lang, hơn nữa lại nằm bên phải nhà trọ, điều này sẽ khiến hành lang bên trái trông đặc biệt tối tăm sâu thẳm.

Đi ở trong đó, sau lưng rét run, cho dù dán sát vách tường cũng rất không có cảm giác an toàn.

"Nếu như nơi xảy ra hoả hoạn tại lầu ba... vậy nơi này không hề duy trì, cho nên lầu ba rất có thể là nơi hung thủ chưa vào." Trần Ca cầm điện thoại đi trong hành lang đen kịt, cửa phòng hai bên nửa mở, rất nhiều cái đã bị cháy đến biến dạng.

Tránh những mảnh vỡ chất đống trên mặt đất, Trần Ca bước vào căn phòng gần hắn nhất.