Nhìn khung cảnh này ngoài Vũ Minh ra, những người còn lại không hiểu thấu có chút sợ hãi
“Vũ Minh, giờ chúng ta đi đâu?” Tô Ánh Tuyết hỏi
Những người khác quay qua nhìn hắn, sau trận chiến với ma thú trong rừng kia, đám người này không biết từ lúc nào đã xem Vũ Minh là thủ lĩnh rồi
“Trước xem xung quanh có kiến trúc không, sau đó rồi tính tiếp” Vũ Minh nghĩ 1 chút rồi nói
Với hoàn cảnh như này nếu phân tán sẽ có nguy hiểm nhất định, hơn nữa hòn đảo này lớn bao nhiêu, khoảng cách giữa các học viện khác có bao xa hắn không biết gì cả, chỉ có thể trước tìm tòi 1 phen rồi tính tiếp
Đám người bắt đầu đi đường, đi được vài cây số liền thấy 1 ngôi nhà cách đó không xa, ngôi nhà hết sức cũ nát, nhìn qua hình như được xây lên bằng gạch đá, trên tường đã mọc rêu xanh. Mái nhà bị 1 cành cây xuyên qua
Là 1 ngôi nhà 2 tầng, bên trên còn có mái hiến
Đám người vui mừng muốn chạy vào tìm kiếm nhưng đột nhiên Vũ Minh cản lại
“Khoan đã”
“Sao thế?” Lâm Dũng kỳ quái hỏi
“Có gì đó không đúng lắm, các ngươi nghe xem có phải hay không quá yên tĩnh” Vũ Minh trầm giọng nói
Nghe hắn nói thế đám người liền sững sờ, sau đó mới phát hiện ra thật sự quá mức yên tĩnh, ngay cả tiếng gió cũng không có
“Trước tiên đừng động, Lâm Dũng, đi” Vũ Minh quay qua nói với Lâm Dũng xong liền chậm rãi tiến lên
Lâm Dũng cũng đi theo phía sau
Hai người hết sức chậm chạp, cố gắng để bước chân không phát ra tiếng động
“Tách” Khi cách ngồi nhà chỉ còn vài mét, đột nhiên Vũ Minh nghe thấy tiếng tách tách kỳ quái, Vũ Minh làm dấu hiệu đứng im cho Lâm Dũng, sau đó hắn chậm chạp bước lại gần thông qua cửa sổ nhìn vàng bên trong
Nhưng khi nhìn vào trong, mắt hắn trừng to, ngay sau đó hắn cúi gập người xuống bắt đầu lùi lại, tay còn vẫy vẫy để cho Lâm Dũng rút về
Nhưng Lâm Dũng lại không chú ý tới động tác của Vũ Minh, hắn chậm chậm đi tới
Vũ Minh thấy thế điên cuồng quơ tay, Lâm Dũng đi lên vài bước mới thấy động tác của Vũ Minh, hắn giật mình lùi lại, nhưng không cẩn thận đạp phải 1 nhánh cây
Tiếng càng cây gãy vang lên, Vũ Minh biến sắc quay đầu lại nhìn vào bên trong cửa sổ, chỉ thấy 1 đôi mắt lóe sáng đang nhìn hắn, hắn không chút do dự quay đầu chạy
“Chạy mau” Vũ Minh hét lớn
Ầm
Cửa sổ bị phá tan, 1 con ma thú từ trong đi ra
Lúc này mọi người mới thấy, 1 con trăn khổng lồ dài hơn 30 mét bò ra, miệng còn đang ngậm lấy con Nai, nhìn thấy đám người nó nhả ra con Nai trong miệng hướng Vũ Minh cắn tới
Cái miệng đầy răng nhọn, máu nhỏ giọt từ hàm răng sắc bén chảy xuống phát ra 1 mùi hôi kinh khủng
Vũ Minh cảm thấy phía sau lưng lạnh lẽo, không chút do dự lách qua 1 cái cây phía trước
Con trăn khổng lồ cắn trúng cái cây kia, nó dễ dàng cắn nát thân cây
“Chạy a” nhìn đám người phía trước còn sững sờ, Vũ Minh nhịn không được quát lớn 1 tiếng
Lúc này những người khác kịp phản ứng, sợ hãi kêu lên 1 tiếng liền chạy
Con trăn khổng lồ tốc độ rất nhanh, nhưng do đám người chạy trước nên nó mất vài phút mới đuổi kịp
Vũ Minh vừa chạy được 1 lúc liền cảm thấy tóc gáy dựng lên, 1 luồng hồi thối càng ngày càng nồng, hắn giật mình quay đầu lại. Chỉ thấy phía sau cái mồm đầy máu của con trăn khổng lồ đang cách mình chỉ có chút xíu, hắn cắn răng 1 cái nhảy người lên quay lại 1 cước đá vào đầu nó
Con trăn không kịp phản ứng liền bị đá văng qua 1 bên, nhưng làn da của nó quá rắn chắc, 1 đòn bất ngờ của hắn chỉ khiến nó chảy chút máu
Rắc rắc rắc
Không hiểu tiếng này phát ra từ đâu, Vũ Minh quay qua nhìn thì đột nhiên có thứ gì đó đang lao tới, Vũ Minh theo bản năng đưa tay lên đỡ
Ầm
Ngay sau đó Vũ Minh liền bị chiếc đuôi của con trăn đánh văng ra ngoài
“Lực lượng này tuyệt đối là trưởng thành kỳ cấp 2 ma thú” Vũ Minh thầm nghĩ
Tuy rằng không gây tổn thương gì nhiều nhưng cánh tay hắn có chút đau nhức
“Vũ Minh” Lâm Dũng đang chạy đột nhiên thấy Vũ Minh bị đánh văng, hắn hét lớn 1 tiếng liền chạy tới đỡ lấy Vũ Minh
Lúc này đám người khác thấy Vũ Minh bị đánh cũng không tiếp tục chạy trốn nữa, họ bắt đầu chạy tới
Con trăn khổng lồ thấy 1 kích thành công nhưng con mồi lại không chút tổn thương, nó bắt đầu cảnh giác há mồm gào thét uy hϊếp
Vũ Minh nhìn xung quanh đám người, lại liếc mắt nhìn con trăn khổng lồ, hắn ánh mắt lạnh lại trầm giọng nói
“Lớp 10 đứng tại chỗ trợ giúp, còn lại đi lên, chơi chết nó”
Hắn nói xong liền lao lên, lớp 10 nếu tham chiến, không cẩn thận bị đánh trúng không chết cũng trọng thương, không có chân nguyên lực chèo chống, cùng cấp rất khó để gϊếŧ chết 1 con trưởng thành kỳ cấp 2 ma thú
Dù cho Vũ Minh và Lâm Dũng đã đột phá tới Thông Mạch cảnh, dù cho lực lượng thân thể của họ mạnh hơn cùng cấp nhưng để gϊếŧ chết 1 con trưởng thành kỳ cấp 2 ma thú sẽ tốn rất nhiều thời gian
Đám người lao lên quây lấy con trăn khồng lồ
Con trăn khổng lồ nhắm ngay 1 người bên cạnh đưa miệng rộng cắn tới, nhưng ngay lúc này Vũ Minh đột nhiên nhảy ra, 1 quyền như trời giáng đập xuống đầu của nó
Con trăn bị tập kích bất ngờ không kịp phản ứng liền bị chấn choáng váng
Ngay sau đó, Vũ Minh từng quyền từng quyền giáng xuống đầu nó, nhưng xương cốt cùng làn da của nó quá cứng, lực lượng của Vũ Minh không cách nào gây nên chí mạng tổn thương, chỉ khiến phần đầu nó máu thịt be bét mà thôi
Nó tức giận đầu hất lên 1 cái, Vũ Minh liền bị nó hất bay ra xa, vừa ngã xuống đất hắn liền bật dậy lao lên sau đó ôm chặt lấy đầu nó
Đám người thấy thế cũng điên cuồng đấm đá vào thân thể nó, nhưng tiếc là lực lượng của họ quá yếu không gây nên tác dụng gì nhiều
Con trăn bắt đầu quay tròn, nó cố gắng làm cho Vũ Minh văng ra nhưng Vũ Minh ôm quá cứng khiến nó khó thoát được, đám người khác cũng phát hiện điều này liên chạy tới ôm lấy phần thân của nó
Nhưng con trăn khổng lồ dùng đuôi hất qua hất lại mấy cái đám người liền bị đánh bay ra, sau đó nó liền bắt đầu dùng cơ thể dài ngoằng của nó quấn lấy Vũ Minh
Phát hiện mình bị quấn chặt Vũ Minh liền hét lớn
“Tìm hoa cúc của nó đâm vào”
Nghe thấy thế Lâm Dũng mới nhớ tới câu “đánh rắn bẩy tấc”, trăn cũng giống vậy, điểm yếu của nó ở hoa cúc
Thế là Lâm Dũng cùng những người khác bắt đầu chạy tới tìm kiếm hoa cúc của nó ở đâu
Do bị Vũ Minh ôm chạt lấy đầu khiến nó không phát hiện được những người khác đang làm gì, nó cố tăng lực đạo để nghiền nát Vũ Minh
Tuy nhiên cơ thể Vũ Minh rất mạnh mẽ khiến nó nhất thời không làm gì được
Lâm Dũng cùng đám người tìm kiếm 1 hồi vẫn không thấy, đột nhiên 1 người hét lớn
“Tại đây”
Lâm Dũng chạy qua, thấy người kia đang chỉ 1 chỗ, nhưng lại loay hoay không biết nên làm thế nào, thế là Lâm Dũng liền đẩy hắn qua 1 bên, sau đó toàn lực dùng tay đánh xuống
Ọt
Một âm thanh thanh thúy phát ra, bàn tay của Lâm Dũng đâm sâu vào bên trong
Con trăn khổng lồ bị đánh vào chỗ yếu, toàn thân nó mềm nhũn ra
Vũ Minh nhân cơ hội, đưa ra 2 ngón tay đâm vào mắt nó móc ra 2 viên nhãn cầu lớn
Con trăn khổng lồ bị thương nặng nhưng Lâm Dũng chết sống không rút tay ra khiến nó chỉ có thể nằm đó bất động, toàn thân vô lực không cách nào phản kháng
Nhìn con trăn đầu ngửa ra Vũ Minh không do dự chút nào dùng chân của mình toàn lực đạp xuống
Ầm ầm ầm ầm…
Không biết đạp bao nhiêu cái, đầu con trăn khổng lồ liền bị đạp nát bấy
Xác định con trăn khổng lồ đã hoàn toàn chết đi Vũ Minh mới thở ra 1 hơi nằm xuống đất thở dốc
Lâm Dũng thấy thế lúc này mới rút tay ra
Cả bàn tay của hắn dính đầy nhớp nháp rất khó chịu, hắn đi tới gần đó lấy lá cây lau sạch trên cánh tay của mình chất nhầy
“Vũ Minh, không sao chứ?” Tô Ánh Tuyết ngồi xổm xuống đỡ Vũ Minh dậy hỏi
“Không sao, có chút mệt mỏi thôi, nghỉ ngơi 1 chút là tốt rồi” Vũ Minh thở hổn hển nói
Tuy Vũ Minh nói thế nhưng Tô Ánh Tuyết vẫn kéo lên áo thun của hắn, chỉ thấy bụng hắn bầm tím, thế là nàng liền cởi hẳn chiếc áo ra. Toàn thân hắn bị quấn tím tái nhiều chỗ, Tô Ánh Tuyết nhịn không được đôi mắt ửng đổ che miệng lại
Vũ Minh không hiểu gì bị lột áo, đang muốn nói gì thì Lâm Dũng đi tới nói
“Không sao cái gì, ngươi….” Lâm Dũng đi tới, nhưng vừa nói được 1 chút nhìn thấy cơ thể của Vũ Minh hắn liền tức giận
“Hả?” Vũ Minh thấy Lâm Dũng không nói hết câu, hắn khó hiểu đưa mắt nhìn qua
“Ngươi là Hứa Khải đúng không? Con mẹ nó ngươi muốn gì?” Lâm Dũng đi tới nắm lấy cổ áo 1 tên thanh niên tức giận hét lớn
“Ta… ta…” tên thanh niên tên Hứa Khải bối rối nói không nên lời
“Con mẹ nó ngươi tìm ra điểm yếu của nó sao không lập tức đánh xuống, ngươi óc heo sao? Ngươi có biết chậm chút nữa là Vũ Minh hắn sẽ chết không? Hả?” Lâm Dũng càng nói càng tức
Lúc này Vũ Minh mới nhìn xuống cơ thể của mình, nhất thời liền hiểu
Thế là hắn đứng dậy, mặc vào áo của mình, Tô Ánh Tuyết đỡ hắn đứng dậy
“Yên tâm, ta không sao” Vũ Minh cười nói với Tô Ánh Tuyết, sau đó đi tới bên cạnh Lâm Dũng vỗ vai hắn
Thấy Vũ Minh đi tới, Hứa Khải liền gấp gáp cúi đầu nói
“Thật xin lỗi, Vũ Minh, là ta xém chút hại chết ngươi”
“Được rồi, ta không biết ngươi nghĩ gì, nhưng ở dã ngoại, chỉ 1 chút do dự có thể hại chết đồng đội của ngươi, nhớ kỹ lấy điều đó” Vũ Minh nhàn nhạt nói
“Thật xin lỗi, ta đảm bảo sẽ không có lần sau” Hứa Khải cắn răng nói
“Ta không sao, các ngươi mang con ma thú này về ngôi nhà vừa rồi, ta với Lâm Dũng đi trước xem xét, cứ như vậy đi” Vũ Minh nói xong liền đi
“Hừ”
Lâm Dũng hừ lạnh 1 tiếng sau đó liền chạy đi theo
“Sao vừa rồi ngươi không cho hắn 1 trận? Nếu không phải ta nhanh tay thì ngươi đã bị hắn hại chết rồi” Lâm Dũng bực mình nói
“Được rồi, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, ta lại không sao, ngươi biết ta luyện công pháp không kém gì ngươi, chút lực đạo này đâu ảnh hưởng gì được tới ta” Vũ Minh cười nói
“Hừ, may cho hắn” Lâm Dũng hừ 1 tiếng nói
“Đi, vào trong xem có gì không, bây giờ hẳn là không còn nguy hiểm gì rồi” Vũ Minh cười cười liền chạy trước
“Thật là” Lâm Dũng lắc đầu 1 cái liền đuổi theo