Chương 8

Chương 8

“Ngươi muốn đầu hàng ư? Ngươi có bị mất trí không đấy Công tước? ”

Carlton mỉm cười lạnh lùng. Tiếng cười của cậu ấy sắc bén, đâm xuyên qua lưng Luisen.

“Bây giờ ngươi đang đầu hàng à? Vậy thì ngươi nên mở rộng cổng từ hôm qua chứ nhỉ? Bọn ta cũng gặp nhiều khó khăn khi ngươi cứ cố ý kéo dài thời gian như vậy. Đến giờ, ngươi lại mong những người khác nghe theo mình....”

Carlton đập mạnh vào vai Luisen, làm Luisen suýt té.

“Thật không may, ta không phải là người nhân từ như vậy. Nếu ngươi đã bắt đầu cuộc chiến, thì ngươi phải chịu trách nhiệm về nó, thưa chúa tể. "

Carlton bắt đầu từ từ rút thanh kiếm của mình ra khỏi vỏ. Cậu chĩa mũi kiếm của mình về phía Luisen.

“Ta sẽ gϊếŧ ngươi trước rồi sau đó quét sạch vùng đất này. Ta không biết cách kết thúc mọi chuyện một cách hòa bình, Những kẻ chống lại ta đều phải nhận kết cục cay đắng. Đặc biệt là quý tộc như ngươi.”

Tên khốn điên khùng này.

Luisen đang cảm thấy sợ hãi. Nhìn vào mắt của Carlton liền có thể thấy sự tức giận rõ ràng. Không hề phóng đại chút nào khi biệt danh của cậu là tên đồ tể độc ác, quái vật. Cậu vốn không ngại gϊếŧ quý tộc.

Không, đúng hơn là cậu ấy thích thế. Trong khi lang thang, Luisen đã gặp nhiều người ghét quý tộc. Nhưng khác với Carlton thì những người đó đều có vẻ sợ hãi quyền lực của quý tộc. Còn Carlton thì không sợ chút nào.

‘Cứ tiếp tục thế này ta chắc chắn sẽ chết.’

Lưng của Luisen ướt đẫm mồ hôi lạnh. Cần phải nghĩ ra cách nào đó. Phải nói gì bây giờ, bất kể điều gì. Không...Luisen cần phải nói gì đó để Carlton bình tĩnh và bớt giận.

Luisen đã chuẩn bị cho tình huống này.

"

"

Anh không muốn lãng phí cơ hội sống lần thứ hai trong đời, vì vậy anh đã suy nghĩ rất kỹ về cách tốt nhất để cầu xin Carlton tha mạn. Lúc đi trong rừng anh đã nghĩ đi nghĩ lại chắt lọc từ ngữ của mình.

Nhưng Carlton có vẻ điên rồ hơn những gì anh nghĩ. Không cần biết họ có phải kẻ thù hay không nhưng nếu là công tước của phe đối lập cũng phải được đối xử lịch sự hoặc ít nhất cũng không như thế này. Và nếu là đến đầu hàng thì phải lắng nghe cẩn thận ,... Nhưng thay vì như thế Carlton lại trực tiếp rút kiếm ra.

Kiếm của Carlton đã bắt đầu di chuyển.

‘Nghĩ đi. Bình tĩnh đi, Luisen Anies. Nghĩ đi.’

Anh tự đánh mình bằng suy nghĩ. Nhưng đầu óc Luisen hoàn toàn trống rỗng và chỉ có thể thốt ra một câu.

“Nếu ta chết thì ngươi cũng sẽ chết”

’Ah. Mình nói cái gì vậy trời. Tiêu rồi.’

Anh chỉ kích động mới thốt ra những lời đó thôi.

“Gì cơ?”

Vẻ mặt của Carlton trở nên đáng sợ hơn. Luisen nuốt nước bọt.

"Ngươi đã nói tất cả những gì muốn nói chưa?" Carlton tiếp tục, "Những lời trăn trối cuối cùng ."

"Không không!"

Những lời nói ra không như những gì Luisen muốn. Ý nghĩa tổng thể đã được truyền đạt, nhưng những lời xoa dịu mà Luisen đã lựa chọn cẩn thận để xoa dịu cơn nóng nảy của Carlton đã biến mất.

‘Ahh , sao bây giờ? Ta muốn giành thế chủ động để giải thích huhu.’

Anh cảm thấy cần phải cứu vớt lời nói của mình gấp. Luisen nhanh chóng tiếp tục trước khi Carlton nói tiếp.

“Ngươi định làm gì tiếp theo sau khi gϊếŧ chết ta? Ngươi có thể giải quyết cơn thịnh nộ của các quý tộc khác không?”

“Ta sẽ làm gì ư? Ha. Hoàng tử Ellion sẽ khen ngợi và thưởng cho ta vì đã thực hiện như ý nguyện của ngài ấy”, Carlton nói.

“Ngươi nghĩ những quý tộc khác sẽ cho phép ngươi thoát khỏi chuyện này dễ dàng sao? Dù tao ta cũng là một vị lãnh chúa. Các chư hầu khác cũng sẽ không để ngươi được yên ổn.

“Ngươi nghĩ sẽ còn có ai đứng về phía ngươi không?”

“Không, có lẽ sẽ không có quý tộc nào sẵn sàng giúp đỡ”

Đó là một sự thật cay đắng mà anh ta đã trải qua . Ngay cả khi họ là chư hầu của Anies, cơ sở hỗ trợ từ lâu đã bị chia rẽ và phá vỡ bởi cuộc đấu tranh giành ngai vàng và nội chiến của các hoàng tử. Một nửa thuộc hạ của anh đã chuyển sang phe của hoàng tử Ellion, trong khi những người vẫn ủng hộ hoàng tử Paris đã mất sức mạnh chính trị và quân sự và không đủ khả năng để giúp Luisen.

“Ta không có ai cùng phe, nhưng ngươi cũng có rất nhiều kẻ thù. Nếu ngươi gϊếŧ ta, họ sẽ lấy đó làm lý do đòi mạng ngươi. "

“Ta không quan tâm bọn quý tộc khác nói gì. Ta chỉ làm theo mệnh lệnh của hoàng tử. Hoàng tử Ellion chưa bao giờ trừng phạt ta vì đã gϊếŧ bất cứ ai, bất kể người đó có thể là một quý tộc quan trọng đến đâu. ”

"Đúng, nhưng đó là lúc diễn ra nội chiến."

Vào đầu cuộc nội chiến, Hoàng tử Ellion bị đuổi đến một pháo đài phía bắc vì thất bại ban đầu. Để thể hiện sức mạnh của mình hoàng tử đã trừng phạt nghiêm khắc những quý tộc ủng hộ hoàng tử Paris. Sự tàn ác của Carlton chính là sự phô diễn sức mạnh hoàn hảo, do đó hoàng tử đã cố tình bỏ qua hành vi của Carlton.

"Kiềm chế bản thân đi. Cuộc nội chiến đã kết thúc, ”Luisen nói.

“…..”

Carlton dao động. Luisen nhận thấy sự dao động trong ánh mắt của Carlton. Cậu phải cảm thấy rằng tình hình đang thay đổi. Để có được địa vị nhanh chóng, từ con trai của một nông dân thấp kém trở thành người bạn tâm giao của hoàng tử, cậu ấy phải có khả năng không tầm thường. Sẽ có lợi hơn cho Luisen nếu cậu không phải là một kẻ đầu óc ngu si tứ chi phát triển.

Hoàng tử Ellion biết rằng một khi hắn trở thành vua, các quý tộc sẽ không còn là kẻ thù của hắn ta nữa. Họ sẽ trở thành chư hầu, những người thề trung thành với hắn ta.

Ngay sau khi cuộc nội chiến kết thúc, Hoàng tử Ellion sẽ có cái nhìn khác. Hôm qua họ có thể là một đám quý tộc ở phe đối địch nhưng hôm nay họ có thể trở thành đối tượng tốt để khai thác. Thuộc hạ của vua sẽ không bao giờ dám vi phạm quyền hành của vua.

Đối với các quý tộc cũng tương tự như vậy. Mặc dù họ có thể chiến đấu nhưng họ cũng sẽ không ngần ngại hợp tác với kẻ thù để duy trì quyền lực cao quý của mình. Họ sẽ dùng kết hôn chính trị để ràng buộc. Đây là triết lý của giai cấp thống trị lâu dài.

Nếu Carlton hành động theo ý mình, bất kể người ta là kẻ thù hay đồng minh, tất cả các quý tộc sẽ đoàn kết để loại bỏ cậu ấy. Sự xuất sắc của cậu chỉ có ý nghĩa trong thời kỳ chiến tranh - các quý tộc sẽ không để một người mang dòng máu thường dân nắm quyền hành dễ dàng. Rõ ràng các quý tộc vẫn đang chờ đợi cơ hội để trả lại nỗi nhục của mình.

Trong tình huống đó, hoàng tử Ellion cũng phải suy nghĩ thật kỹ để đưa ra lựa chọn tốt nhất. Sẽ thật lãng phí nếu loại bỏ một người có tài năng của Carlton, và hoàng tử cũng sẽ mắc nợ Carlton rất nhiều. Tuy nhiên Carlton quá hung hãn để làm tùy tùng. Carlton có lẽ là con chó săn tốt nhất nhưng rất khó để kiểm soát được cậu ấy.

“Đó là lý do tại sao hoàng tử cử ngươi đến đây. Hắn muốn xem liệu ngươi có thể hành động khéo léo và kiểm soát cơn khát máu của mình hay không,” Luisen nói.

“…. Hoàng tử đang muốn kiểm tra ta ư?” Carlton hỏi.

“Đúng vậy. Tại sao ngươi lại ở đây? Ngươi cũng biết, tất cả những người lính ưu tú đã bị bắt làm tù binh; cho nên ta thiếu nguồn lực để chiến đấu đàng hoàng. Chỉ cần một đội quân của một quý tộc bình thường cũng có thể hạ gục bọn ta. Ngươi có nghĩ tới điều này chưa?”

“….”

“Nói một cách đơn giản, đó là một bài kiểm tra để xác định xem cậu có phải là một con chó săn hay không để có thể phân biệt được đâu là loại thích hợp để cắn hay liệu ngươi có phải là một con chó dại cần phải hạ gục hay không. Nếu ngươi gϊếŧ ta, ngươi sẽ chết. ”

Mặc dù mọi chuyện không diễn ra như Luisen dự định nhưng anh cũng đã nói được những suy nghĩ của mình. Luisen thở dài trong lòng,

‘Mọi thứ nghe có vẻ hợp lý phải không?’

Mặc dù Luisen nói chuyện một cách tự tin như thể tất cả đều là anh ta nghĩ ra nhưng thực chất thì khác. Những suy luận trên đều là tích lũy được chút kiến thức từ những ngày tháng lang thang xin ăn và những lời dạy của vị thần một tay.

Giá mà hồi ấy anh có một nửa cái nhìn sâu sắc như vậy. Có lẽ khi đó anh sẽ không sống khổ sở như thế. Thậm chí, Luisen không phải là người thông minh bẩm sinh. Nếu không phải vì bản năng sinh tồn có lẽ anh cũng đã quên những điều ấy.

Ngoài ra, trận chiến này cũng là một bài kiểm tra đối với Luisen. Hoàng tử Ellion cũng muốn Công tước xứ Anies nằm yên trước quyền lực của hắn ta. Hắn ta đang thử nghiệm để xem Luisen có biết trân trọng cuộc sống của chính mình hay không. Một bài kiểm tra để xem liệu Luisen có biết cách cư xử và liệu anh tacó thể trung thành với vị vua tương lai hay không.

Trước khi sống lại lần nữa, cả Carlton và Luisen đều thất bại ngoạn mục. Cả hai người đều chọn con đường tồi tệ nhất, vượt qua cả trí tưởng tượng của hoàng tử. Luisen đã bỏ chạy lúc cao trào của trận chiến, còn Carlton tức giận, trở nên điên cuồng, tàn sát mọi người và khiến toàn bộ lâu đài bốc cháy.

‘Hoàng tử Ellion có lẽ không biết chúng ta liều lĩnh đến mức này.’

Kết quả là, sau khi hoàng tử lên làm vua cả nước phải trải qua một trận nạn đói kinh hoàng.

Dù sao, Luisen đã nói tất cả những gì anh muốn nói. Phản ứng của Carlton?… .. Carlton vẫn ngang ngược và châm biếm.

“Liệu một người biết rõ ý định của hoàng tử có thể dựa vào những người nông dân đơn thuần để bảo vệ lâu đài của họ không? Lại đang giữa mùa thu hoạch nữa chứ?”

“Đó là… .vấn đề nội bộ của ta,” Luisen nói một cách mơ hồ. Đó hoàn toàn không phải là một lời nói dối. Nếu anh ta nói điều gì đó khó tin như anh ta đã thay đổi quyết định sau khi trở về từ tương lai… có lẽ anh ta đã bị bóp cổ chết ngắc.

“Ha, nội bộ. Nói vậy có thể tự lừa được bản thân mình không? Ngươi nghĩ rằng ta sẽ chỉ nói ‘À, Ta hiểu rồi?’ nếu ngươi nói dài dòng như vậy ư? Ta cũng đã đến tận đây; ta không thể trở về tay không”.

‘Ta đã nói quá nhiều rồi! Ta đã giải thích hai lần về lý do tại sao ngươi sẽ sớm bị tiêu diệt!’

Nhìn thấy những Carlton đưa lời nói của mình đi từ tai này dang tai kia, Luisen dần bắt đầu bực bội.

"Nếu ta đã tranh luận nhiều đến mức này, thì ít nhất ngươi cũng nên giả vờ suy nghĩ về nó chứ!"

"Vậy thì, tại sao ngươi lại kích động như vậy?" Luisen nói.

“Gì cơ?”

“Ngươi không cảm thấy bất an về vị trí của mình với hoàng tử sao? Ngươi đã đem tất cả binh lính xuống phía nam, cách xa đoàn tùy tùng của hoàng tử. Ngươi đang cảm thấy không thoải mái khi ở đây vì một số lý do nào đó, săn lùng trong bất an và điều đó đã cản chân ngươi. "

“Ta? Bất an?"

“Nếu ngươi không tin ta, thì có thể gϊếŧ ta tại đây. Rồi người tiếp theo chết sẽ là ngươi!”

“Ngươi-..” Carlton giơ kiếm lên cao. Luisen nghe thấy Ruger hét lên

“Công tước!".

Mặc dù đang run rẩy, Luisen vẫn cố nhìn chằm chằm vào mắt Carlton qua khe hở nhỏ trên mũ sắt.