Chương 28: Mặt Mũi Vứt Đi Đâu Hết Rồi?

“Tên này…”

Giang Hà kinh ngạc.

Bởi vì cảnh giới của đối phương, trạng thái phóng xạ lên đến 30%! Vậy có nghĩa là sức mạnh chiến đấu của đối phương ước chừng khoảng 40 điểm!

Số điểm này…

Kinh nghiệm chiến đấu của đối phương chắc chắn cô cùng thuần thục!

Lần này không dễ đối phó rồi.

Tương tự, bên kia khi Thái Sơn nhìn thấy Giang Hà, sắc mặt cũng trở nên khó coi. Trạng thái phóng xạ của Giang Hà chỉ có 20%, thế nhưng sức chiến đấu lên đến 91 điểm, thêm điểm cộng là 51 điểm. Hăn biết rõ tầm quan trọng của kinh nghiệm chiến đấu, dĩ nhiên biết việc này có ý nghĩa gì.

Đối với cả hai người, đây sẽ là trận chiến khó khăn!

Ánh mắt hai người chạm nhau, như xuất hiện tia lửa điện.

“Bùm!”

Không nhiều lời vô nghĩa!

Trận đấu của hai người lập tức bùng nổ, trong phút chốc xuất chiêu.

Không ngạc nhiên khi hai người thuần thục tấn công lẫn phòng thủ. Kinh nghiệm chiến đấu của Giang Hà phong phú hơn, nhưng thể lực tương đối thấp. Mà cơ thể Thái Sơn tuy tốt, nhưng kinh nghiệm thực chiến lại kém hơn. Thoáng chốc, sự giằng co giữa hai bên rơi vào bế tắc! Nhưng tổng quan mà nói, Giang Hà là bên thiệt hơn.

Thể lực là yếu tố rất quan trọng đó!

Cơ thể khỏe mạnh của Thái Sơn càng đánh càng mạnh, khi trận chiến so tài kinh nghiệm chiến đấu chuyển thành việc kéo dài thể lực, với hắn cực kỳ bất lợi! Mà Thái Sơn nhiều kinh nghiệm cũng phát hiện ra điều này, rất nhanh động tác càng mượt mà, chủ yếu là phòng thủ, muốn lợi dụng thời cơ tiêu diệt Giang Hà!

Cái tên ranh ma này!

Giang Hà thầm mắng một câu, nhưng cũng đành bất lực!

Hắn cũng đã nhìn ra, Thái Sơn không có điểm cộng thêm của kỹ năng bóng tối, như vậy có nghĩa là 40 điểm sức mạnh kia, tất cả đều từ kinh nghiệm chiến đấu!

Thảo nào tên này thuần thục như vậy!

Thật ra khi có kỹ năng bóng tối, chỉ cần sẵn sàng, ẩn mình chờ kỹ năng bóng tối tấn công là được, nhưng hiện tại… Hắn tấn công, Thái Sơn liền phòng thủ! Hắn dừng lại, Thái Sơn liền nhân cơ hội công kích! Hắn lui ra sau, Thái Sơn liền tiến tới! Hắn tiến công, Thái Sơn liền lui về phòng thủ!

Thực không biết xấu hổ mà!

Nhưng mà, hắn không có ý định rút lui.

Đối mặt với người tu luyện mạnh hơn hắn, kinh nghiệm chiến đấu đặc biệt phong phú. Những chiêu thức bình thường không thể đối phó với hắn, trừ phi…

Bạo lực công kích!

Dùng kỹ năng bóng tối sao?

Giang Hà thở dài.

Thắng liên tiếp 18 trận mới bắt đầu, quá trình này rất khó khăn, nếu không phải tình huống cấp bách, hắn tuyệt đối sẽ không sử dụng kỹ năng bóng tối. Kỹ năng bóng tối cộng thêm quá nhiều điểm, một khi sử dụng, đối thủ lần sau của hắn càng trở nên đáng sợ hơn! Thậm chí có thể là một người lão luyện cách sử dụng kỹ năng bóng tối!

“Bùm!”

“Bùm!”

Thái Sơn nhìn thấy hắn thất thần, lợi dụng cơ hội tấn công.

Giang Hà nhíu mày.

Giờ phải làm sao đây?

Trắc Không Cước có thể xuất chiêu bất cứ lúc nào, hắn có thể một giây là đá văng Thái Sơn, nhưng hiện tại tạm không dùng đến, chờ một chút, chờ một chút, nhất định còn biện pháp khác…

Từ từ?

Mắt Giang Hà rạng rỡ hẳn lên.

Nếu như vậy, có lẽ…

“Bùm!”

Giang Hà đột nhiên bùng nổ.

Giang Hà vẫn đang sợ tiêu hao thể lực, bất ngờ lại thô bạo tấn công đối phương, trong mắt Thái Sơn lộ ra tia vui mừng, tên này thực sự không nhịn được nữa.

“Bùm!”

“Bùm!”

Giang Hà điên cuồng tấn công liên tiếp.

Thái Sơn bị từng chiêu đẩy lùi về sau, nhưng vẫn vững chắc phòng thủ như cũ.

Sau khi Giang Hà liên tiếp tấn công, động tác dần chậm lại, Thái Sơn bắt đầu phản kích, Giang Hà không còn bao nhiêu sức lực bị tấn công liên tiếp lập tức văng ra xa.

Hoàn thành!

Thái Sơn nhẹ nhàng thở ra, trận đấu này quả thực quá gian nan!

Nhưng mà, kết thúc rồi sao?

Không có thông báo của hệ thống, vậy là vẫn chưa kết thúc!

Thái Sơn cẩn thận đi qua, chuẩn bị giáng một đòn cuối cùng, ngay lúc này, một âm thanh lạnh lẽo vang lên, “Trận chiến kết thúc: Thái Sơn, thắng!”

“Thắng.”

Thái Sơn hoàn toàn thả lỏng.

Lập tức xụi lơ trên đất, mồ hôi nhễ nhại, chờ đợi hệ thống khôi phục thể lực di chuyển hắn trở về. Nhưng mà gần một giây đồng hồ, hắn đột nhiên cảm thấy không thích hợp.



Ban nãy lo lắng quá rồi!

Lúc trước vẫn luôn nhìn chằm chằm Giang Hà nên không quá chú ý, hiện tại nghĩ lại, âm thanh hệ thống vẫn giống bình thường, nhưng vẫn có điểm gì đó khang khác…

“Bùm!”

Thái Sơn đang suy nghĩ, đột nhiên cảm nhận một nguồn năng lượng đáng sợ ập đến.

Lập tức quay lưng, Thái Sơn thấy Giang Hà đang lao về phía mình, một cú đấm kinh thiên động địa trúng ngay ngực, ngũ tạng như muốn nứt ra!

“Ngươi…”

Thái Sơn không thể tưởng tượng nhìn hắn.

Rõ ràng đã kết thúc, hệ thống cũng đã…

Từ từ.

m thanh đó…

“Thái Sơn, thắng!”

Giang Hà nhếch miệng cười, bắt chước âm thanh lạnh lùng của hệ thống nói ra ba chữ kia.

“Chết tiệt!”

Thái Sơn ngẩn ra.

“Tinh ——”

“Trận đấu kết thúc: Giang Hà, thắng!”

“Xoát!”

Một thể lực bao quanh cơ thể hai người, một luồng ánh sáng đưa họ đi. Trước khi rời khỏi, Thái Sơn không thể tin được nhìn tàn ảnh Giang Hà biến mất.

Đậu má, hắn cứ như vậy mà thua?

Nếu là đường đường chính chính thua còn xem như không sao, nhưng lần này…

Giang Hà quá là trơ trẽn!

Mặt mũi vứt đâu hết rồi?

Vậy mà lại bắt chước âm thanh của hệ thống?

Mặc dù không thật sự giống, nhưng thời điểm đặc biệt như thế, sự chú ý đều đặt hết lên người đối thủ, có ai rảnh mà để ý đến sự khác biệt của âm thanh hệ thống?

Thái Sơn tức muốn phun máu.

Hắn tham gia hơn mấy chục trận đấu, kinh nghiệm chiến đấu dần dần trở nên phong phú, nhưng vô sỉ đến mức này…

Thực sự là lần đầu tiên được thấy!

Trận đấu này, cho hắn thấy được tầm cao mới của sự vô sỉ trong chiến đấu! Chỉ là đáng tiếc, hắn phải bắt đầu lại chuỗi chiến thắng 5 lần liên tiếp của bản thân.

“Thắng.”

Giang Hà vẻ mặt hưng phấn.

May mà vừa rồi linh động, nghĩ ra biện pháp này.

Thái Sơn luôn ở trạng thái tập trung cao độ, hắn muốn lợi dụng lúc Thái Sơn thả lỏng mà ra tay. Nhưng mà tỉ lệ thành công chỉ có 30%, nếu mà thất bại, chắc đành phải sử dụng kỹ năng bóng tối.

Cũng may, hắn thắng.

Về phần tâm tình Thái Sơn lúc này phức tạp ra sao, không nằm trong phạm vi hắn phải quan tâm.

Trận thứ năm, thắng!

“Trận đấu tiếp theo!”

Ý chí chiến đấu của Giang Hà sục sôi.

Hắn vô cùng hài lòng khi hắn có thể thắng năm trận liên tiếp mà không cần sử dụng kỹ năng bóng tối, chỉ dựa vào 20% sức mạnh của trạng thái phóng xạ cộng với kinh nghiệm chiến đấu của bản thân. Điều khiến cho Giang Hà không nói lên lời chính là, không biết có phải do hệ thống bất mãn với việc hắn giả mạo nó hay không, mà điểm đánh giá của hắn…

Chỉ tăng lên 4 điểm.

Hiện tại sức chiến đấu của hắn chỉ có 95 điểm!

Đối với việc này Giang Hà càng hài lòng, nhưng nó cũng không kéo dài được lâu.

Rất nhanh trận thứ 6 bắt đầu, bởi vì hắn chỉ có 95 điểm chiến đấu, nên lần này gặp đối thủ chỉ có 104 điểm chiến đấu. Mà trong đó trạng thái phóng xạ lên đến 50%, điều này có nghĩa, kinh nghiệm chiến đấu của đối phương chỉ có 4 điểm ít ỏi đáng thương, đây đúng là dễ như ăn cháo!

Nhưng khi người anh em này mở miệng, lời nói ra khiến mây đen kéo đầy đầu Giang Hà.

“Ngươi tên Giang Hà đúng không?”

“Trận đấu này với ngươi, ta mua!”

Người trẻ tuổi kiêu ngạo nhìn Giang Hà: “Ta đã có 10 trận thắng liên tiếp, cần thêm 8 trận nữa là có thể đối kỹ năng bóng tối. Vậy nên, khi ra ngoài ta sẽ chuyển cho người 10.000 tệ, ngươi nghĩ sao?”

“Hả?”

Giang Hà hơi mông lung.

Bỏ tiền ra để chiến thắng?

Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Người trẻ tuổi bây giờ chơi lớn thật, hơn nữa mức giá đối phương đề ra không thấp, đối với nhiều người đến đây để trải nghiệm, tận 10.000 tệ ngu gì không lấy?

Nhưng mà, thực đáng tiếc.

Người hắn gặp lại là Giang Hà!



Thắng 18 trận liên tiếp sẽ được giải thưởng, phần thưởng đó có thể dùng mấy nghìn tệ này bù vào sao? Hắn vất vả lắm mới đến được trận thứ 6, điểm chiến đấu cũng đã tăng lên, một khi thất bại phải làm lại từ đầu, gần như không có khả năng tiến lên phía trước! So với 10.000 tệ đó, hắn càng muốn xử lý tên khốn này hơn.

“Ha ha.”

Giang Hà nhếch miệng cười.

“Ngươi làm sao vậy?”

Người trẻ tuổi kia hiển nhiên cũng không ngốc, ngoài mạnh trong yếu: “Ta nói cho ngươi biết, ba ta chính là Lý Cương, ngươi mà dám gϊếŧ ta, ta trở về sẽ tra ra thân phận của ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ không thể sống yên ổn… Hơn nữa, trạng thái phóng xạ của ngươi cũng 20% đi, chúng ta không cần phải đánh nhau. Việc gì phải thế?”

Hắn vừa nói vừa lui về phía sau.

“Tạm biệt.”

Giang Hà cười giễu cợt.

“Bùm!”

Một luồng sức mạnh chiến đấu kinh khủng bùng nổ.

Một phút sau, giữa tiếng kêu gào thảm thiết của thanh niên, Giang Hà thắng một cách ngoạn mục.

“Tinh ——”

“Trận đấu kết thúc: Giang Hà, thắng!”

“Điểm chiến đấu: 106 điểm.”

Sáu trận thắng liên tiếp!

Trên bảng xếp hạng thành tích toàn thắng, tên Giang Hà bỗng lọt vào top 1.000, tạo ra một trận xôn xao.

Phải biết rằng, tất cả đều phải thắng từ 5 trận liên tiếp trở lên mới có đủ điều kiện vào top 1.000. Giang Hà hiện tại thắng 6 trận liên tiếp, trên bảng xếp hạng ở vị trí 998!

“Hả, đó là hắn sao?”

“Sao có thể? Hắn vậy mà vẫn thắng?!”

“Trạng thái phóng xạ 20% vậy mà có thể đi xa đến vậy?”

Mọi người dĩ nhiên không có quên Giang Hà.

Trước đó khi Giang Hà lọt vào top 10.000, có rất nhiều người từng nhìn lướt qua. Mà bây giờ, khi Giang Hà vào top 1.000 đã thành công thu hút sự chú ý của mọi người.

Trạng thái phóng xạ 20%, sức chiến đấu 106 điểm, hạng 998.

Số liệu này đủ để gây náo loạn.

“Đậu má, trạng thái phóng xạ 20% và sức mạnh chiến đấu cơ bản chỉ có 40 điểm. Như vậy là tên này được cộng thêm tận 66 điểm?”

“Thảo nào lại mạnh như vậy! Xem ra là có kỹ năng bóng tối”

“Đó là tất nhiên, không có kỹ năng bóng tối, điểm cộng thêm vào sao cao đến thế?”

“Nhưng mà, cũng chỉ có thể đi đến đó thôi đi? Trước đó toàn là mấy tên nhãi nhép, bây giờ đối thủ ngày càng mạnh, sau này nhất định rất khó khăn cho hắn rồi. Tóm lại, thực lực vẫn còn yếu, cho dù có kỹ năng bóng tối, cũng khó có thể phát huy uy lực! Dựa theo tiến độ hiện tại, nhiều nhất là 1 2 trận nữa hắn lại phải xuống dưới!”

“Nói không chừng trận tiếp theo hắn sẽ thua.”

Mọi người tất nhiên không coi trọng Giang Hà.

Không có cách khác.

Hắn quá yếu!

Mặc dù có kỹ năng bóng tối, thực lực có thể tăng lên được bao nhiêu?

Phải biết rằng, kỹ năng bóng tối là dựa theo phần trăm của sức mạnh để tăng lên. Nếu cơ bản sức mạnh ngươi không bao nhiêu, chỉ tăng thêm được vài phần, có thể có bao nhiêu cường đại?

Đây là nhận định của hầu hết người qua đường.

Giang Hà, trận thứ 7.

Tuy có nhiều người không coi trọng hắn, nhưng với tư cách là một cao thủ lọt top 1.000, mọi người cũng đi xem. Mà đối thủ lần này của, lại là một tay già đời sức mạnh chiến đấu lên đến 120! Trạng thái phóng xạ 50%, thêm 20 điểm cộng vào sức chiến đấu, mọi phương diện đều không kém.

Trận đấu rất nhanh bùng nổ.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Giang Hà một giây đã bị áp chế.

Không có biện pháp, 20% cùng 50%, chênh lệch quá lớn! Có thể nhờ vào kỹ thuật chiến đấu, nhưng bởi vì kinh nghiệm của đối phương không tầm thường nên việc này trở nên bất khả thi, trận đấu này cực kỳ khó khăn.

So với đánh Thái Sơn thật sự gian nan gấp trăm lần!

“Thật sự quá yếu…”

“Hai người đều không có kỹ năng bóng tối, xem ra trước đó nhìn lầm rồi.”

“Không có kỹ năng bóng tối mà có thể đi đến trận này, thực sự rất lợi hại! Nếu thêm một khoảng thời gian, tất nhiên có thể trở thành một cao thủ, tiềm lực rất tốt. Nhưng mà bây giờ, thật đáng tiếc …”

Mọi người đều đồng tình.

Nhưng mà lúc này, mắt thấy Giang Hà chuẩn bị thua.

Chỉ thấy cơ thể hắn đột nhiên nghiêng sang một bên, đùi phải bỗng nhiên bùng nổ, một lượng năng lượng tối khổng lồ ngưng tụ, cùng với tiếng rít, luồng năng lượng tối bộc phát. Hiện trường đấu trường đột nhiên sụp đổ!

“Tinh ——”

“Trận đấu kết thúc: Giang Hà, thắng!”

“Xoát!”

Màn hình trận chiến biến mất.

Bỏ lại một đám người xem ngơ ngác, thắng? Đậu má, vừa rồi đã xảy ra cái quái gì vậy?