Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chúa Quỷ Trùng Sinh Làm Người Tốt

Chương 37: Lá chắn tốt (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Belri Weig?”

“Ngài Weig?”

Lubella và Grotim nói cùng lúc, nhưng giọng điệu của họ đối lập nhau. Trong khi giọng của Lubella tràn ngập niềm vui và hạnh phúc thì giọng của Grotim tràn ngập sự bối rối và sợ hãi.

“Weig? Belri Weig? Gã quái vật đó ở đây à?”

Nhiều nhân vật mạnh mẽ xuất hiện trong thế giới sắp hỗn loạn, nhưng phương pháp họ sử dụng để đạt được sức mạnh đều khác nhau. Một số siêng năng rèn luyện trong thời bình và mạnh mẽ trước thời kỳ hỗn loạn. Một số trở nên mạnh mẽ hơn nhờ những khó khăn mà họ gặp phải trong thời kỳ hỗn loạn, một số có được sức mạnh ngay lập tức bằng cách sử dụng vật phẩm tăng cường. Và có những người đã nhận được sức mạnh từ người khác.

Zich là kiểu người có được sức mạnh nhờ những khó khăn mà anh gặp phải trong thời kỳ hỗn loạn. Mặt khác, Weig là ví dụ hoàn hảo về một người không lơ là việc luyện tập trong thời bình và mạnh mẽ trước thời kỳ hỗn loạn.

Vì vậy, ngay cả trong thời bình, Weig đã sử dụng sức mạnh ấn tượng của mình để chiến đấu chống lại kẻ thù của Karuwiman. Tất nhiên, những kẻ thù này bao gồm kẻ thù không đội trời chung của Karuwiman, Bellid. Không thể nào Grotim lại không biết tên Weig.

“Dối trá! Làm sao gã quái vật đó có thể ở đây được?!”

Đây là lần Grotim bị sốc nhất kể từ khi gặp Lubella và Zich; đó là do cái danh hiệu quen thuộc của Weig.

“Ông ấy là Đội trưởng đội cận vệ bảo vệ tiểu thư Lubella, và chỉ có chút việc cần giải quyết khi đến thành phố nên phải đi vắng một thời gian. May mắn thay, nhiệm vụ của ông ấy ở gần đây nên ta có thể cử người gọi cho ông ấy.”

‘Bây giờ nghĩ lại, trước đây ngài Zich đã hỏi mình về nhiệm vụ của ngài Weig!’

Lubella nhớ lại câu hỏi của Zich mà cô đã trả lời mà không cần suy nghĩ nhiều.

“A-Anh gọi cho ông ấy khi nào thế?”

“Không phải tôi đã nói với cô rằng tôi đã ra lệnh cho Hans làm một việc vặt cho mình sao? Đây là điều tôi yêu cầu cậu ấy làm.”

“Ah!”

Lubella nhớ đến người hầu của Zich.

‘Lúc đó anh ấy đã nghĩ đến việc gọi cho ngài Weig chưa?’

Nhưng làm sao điều đó có thể xảy ra được?

“Ngay cả khi ngài Weig ở gần chúng tôi hơn trụ sở chính hay bất kỳ chi nhánh nào, nhiệm vụ của ông ấy lẽ ra phải khiến ông ấy đi khá xa đây. Làm sao anh có thể gọi được cho ông ấy?”

“Đó là nhờ nỗ lực của Hans.”

Zich cười đùa, Lubella không thể hỏi thêm câu nào nữa. Lũ Undead và quái vật bao quanh họ bắt đầu di chuyển.

“Ha, ngay cả khi đối thủ của ta là Belri Weig, đội quân của ta vẫn đủ sức mạnh. Điều này thực sự tốt hơn. Nhân cơ hội này ta nên lấy đầu của tên đó làm kỷ niệm mang về nhà!” Grotim kiêu ngạo hét lên. Đội quân phụ trách bao vây bên ngoài bắt đầu di chuyển đến nơi xảy ra vụ nổ.

“Sẽ ổn chứ?”

Lubella lo lắng cho Weig. Cô biết ông ấy là một Thánh Hiệp sĩ đáng kinh ngạc, nhưng đội quân mà Grotim chỉ huy trông cũng rất đáng gờm. Tuy nhiên, Zich không hề lo lắng chút nào.

“Sẽ ổn thôi.”

‘Không cần phải lo lắng về một người có thể bình tĩnh thoát ra khỏi địa ngục lớn hơn địa ngục này.’

Bùm!

Như thể đồng tình với suy nghĩ của Zich, một vụ nổ khác lại vang lên khắp khu vực xung quanh. Mọi người đều nhìn chằm chằm vào nơi phát ra vụ nổ.

“Đ-Đúng như mong đợi về Belri Weig, nhưng ông ấy vẫn chỉ có một mình…!”

Bùmmm!

Vụ nổ lần này đã đến gần họ hơn rất nhiều và dao động từ sức mạnh thần thánh đã chạm tới họ.

Bịch!

Có thứ gì đó từ trên trời rơi xuống. Zich hất bay những thứ rơi trên đầu anh và Lubella.

“…Đây là.”

Grotim kiểm tra một trong những thứ bị rơi: một cánh tay rỉ máu và đôi chân nứt nẻ. Nhìn thoáng qua, chúng trông giống như các bộ phận của một người đàn ông bị tàn sát. Tuy nhiên, chúng không phải là bộ phận cơ thể con người mà là của Undead và quái vật.

“…”

Grotim không mở miệng nữa.

Bùm! Bùm! Bùm!

Một tiếng nổ lại vang lên; sức mạnh thần thánh và những vụ nổ ngày càng đến gần họ.

“Nhìn này. Không phải chuyện đùa đâu, phải không?”

Zich nghiêng đầu chế giễu, khóe miệng Grotim giật giật. Grotim muốn dẫm lên khuôn mặt cợt nhả của Zich, nhưng sóng âm bùng nổ và sức mạnh thần thánh khiến suy nghĩ của hắn trở nên phức tạp.

“…”

Grotim nhìn xung quanh. Hắn nhìn xem vụ nổ đến từ đâu, một lần là nơi đội quân còn lại và một lần là nơi Lubella và Zich. Như thể hắn đang đưa ra quyết định quan trọng nhất của cuộc đời mình, những nếp nhăn trên trán hắn càng hằn sâu.

Tuy nhiên, điều đó không kéo dài lâu. Ánh mắt Grotim dán chặt vào Zich và Lubella.

“Bây giờ ngươi đã quyết định chưa?”

Như thể Zich đã chán việc chờ đợi, anh ấy khıêυ khí©h Grotim.

“Dù Weig có đáng kinh ngạc đến đâu thì mọi chuyện cũng sẽ kết thúc nếu nghi lễ ảnh hưởng đến hắn.”

Grotim nhìn chằm chằm vào Lubella.

“Chà, ta sẽ lấy chiến lợi phẩm trước.”

“Ngươi không biết một chút gì về chiến thuật. Trong tình huống như thế này, ngươi nên trốn thoát. Không phải các ngươi là thành viên của Đội Thánh Hiệp sĩ và không thể quay lưng lại với đối thủ của mình. Thôi nào, các ngươi là những kẻ hèn nhát chạy trốn như những con gián và làm những điều ngu ngốc như thế này. Tại sao ngươi không thể đánh giá tốt tình hình?”

“…Ngay cả khi ta phải chịu tổn thất lớn hơn do chạy trốn muộn, ta chắc chắn sẽ cho ngươi cái chết đau đớn nhất!”

Khi tình hình diễn ra không như mong đợi của mình, Grotim cuối cùng đã bùng nổ. Hắn bắn thẳng ý định gϊếŧ người của mình vào Zich.

“Ồ! Sợ quá cơ. Nếu ta thực sự bị bắt, ta sẽ không thể trốn thoát nguyên vẹn được.”

Mặc dù lũ Undead và quái vật đã thu hẹp khoảng cách giữa họ nhưng Zich thậm chí còn không chớp mắt. Thay vào đó, nụ cười trên môi anh càng sâu hơn.

“Nhưng ngươi biết đấy…” Zich dùng lực mạnh hơn trong tay và lắc nhẹ thanh kiếm. “Tại sao ngươi lại đối xử với ta như một công cụ mà ngươi có thể bỏ vào và lấy ra khỏi túi của mình? Ngươi không biết vị trí của mình.”

“Cuộc sống tầm thường của ngươi không phải là điều ta không thể lấy được nếu ta chỉ muốn có nó!”

Với tiếng hét của Grotim, lũ Undead và quái vật bắt đầu lao vào Zich. Có rất nhiều con trong số chúng rất mạnh mẽ, nhưng Zich không hề dao động.

“Nhào hết vô đây” Zich thì thầm và giơ kiếm lên. Một lượng mana khổng lồ bắn ra và bao quanh cơ thể anh ấy.

Đinh!

“Cái gì?”

Sức mạnh của anh ấy đột nhiên tăng lên đáng kể. Zich quay lại và thấy Lubella đang nhắm mắt và giơ cây trượng lên. Một tia sáng tỏa ra từ cơ thể cô.

“Vì chúng được bảo vệ bởi năng lượng của Bellid nên Thần lực của tôi sẽ không có tác dụng với Undead. Nhưng ít nhất anh không phải lo lắng về vết thương của mình. Mặc dù tôi có hơi xấu hổ khi nói điều này, nhưng kỹ năng của tôi là tốt nhất trong số các Ứng viên Thánh. Tôi có thể chữa lành hầu hết các vết thương.”

“Thật đáng tin cậy.”

Đó không phải là những lời nói trống rỗng. Lubella thực sự có vẻ đáng tin cậy - xét cho cùng, cô ấy là người đã cùng nhóm Anh Hùng đánh bại Zich trước khi anh trùng sinh. Tất nhiên, kỹ năng và kinh nghiệm của cô hiện tại còn thiếu so với thời điểm đó, nhưng lời nói của cô mang lại cảm giác an toàn vô cùng.

‘Nếu lúc đó mình có một người hỗ trợ như Lubella, mình đã không thua.’

Anh ấy thậm chí có thể dồn nhóm Anh Hùng vào chân tường và đạt được chiến thắng áp đảo.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

« Chương TrướcChương Tiếp »