Chương 14: Thánh Nữ Lubella

Bàn tay của Zich vô thức chạm tới chuôi kiếm và dừng lại.

‘Bình tĩnh lại. Cô ấy không phải là kẻ thù của mình, ít nhất là vào lúc này.’

Zich đã chiến đấu với Thánh Nữ trước khi trùng sinh, nhưng đây là lần gặp đầu tiên. Tuy nhiên, vì ký ức về những gì xảy ra trước khi trùng sinh vẫn còn rất mới mẻ nên Zich không thể xóa đi cảm giác khó chịu trong lòng.

Thánh Hiệp sĩ đứng gần cô nhất nói với giọng lo lắng, “tiểu thư Lubella. Cô không cần phải đích thân ra ngoài.”

Tuy nhiên, Aine Lubella lắc đầu.

“Chúng ta mới là người phải nhờ họ một việc. Chính tôi, đại diện của đoàn này, phải ra trình diện.”

“Nhưng chúng ta thậm chí còn không biết xuất thân của những người này.”

“Lòng nhân từ của Karuna không phân biệt cấp bậc và địa vị.”

Như thể đang giảng bài, Lubella nói nghiêm túc và lại mỉm cười.

“Hơn nữa, không phải tất cả các người đều sẽ bảo vệ tôi sao?”

Theo lời cô nói, tất cả các Thánh Hiệp sĩ đều có vẻ xúc động và tràn ngập cảm xúc, nhưng điều đó cũng khiến các Thánh Hiệp sĩ quyết tâm bảo vệ cô nhiều hơn.

“Dừng lại đi. Tất cả các ngươi đã thua cuộc. Hãy để cô ấy làm những gì cô muốn.”

Một giọng nói trầm và mạnh mẽ vang lên từ trong xe ngựa. Sau đó, một người khác bước ra khỏi xe theo sau Thánh Nữ .

‘Đó là hắn!’

Zich đã mất cảnh giác sau khi nghe cuộc trò chuyện giữa Thánh Nữ và các Thánh Hiệp sĩ của cô ấy, nhưng sau khi nhìn thấy người đàn ông này, Zich đã nâng cao cảnh giác của mình lên mức tối đa ngay lập tức. Gã đó cũng là người mà Zich biết.

Với đôi mắt thân thiện trông có vẻ ngạc nhiên khi theo dõi trận chiến từ xa.Với mái tóc bạc và bộ râu, hắn là một ông già có vẻ ngoài tốt bụng, trông như đã sống một cuộc đời bình yên. Tuy nhiên, hắn chắc chắn không phải là kiểu ông nội hay cười, như vẻ ngoài thể hiện. Hắn có vô số biệt danh như thanh kiếm của Karuna, thần tượng của tất cả các Thánh Hiệp sĩ, Người bảo vệ Thần thánh , v.v., nhưng đối với Zich, anh ấy quen thuộc hơn với biệt danh còn lại của người đàn ông đó.

‘Cỗ máy gϊếŧ người của Tasia!’

Trước khi Zich được gọi là Chúa quỷ, có một nhóm người được gọi là ‘Quỷ Nhân’. Quỷ Nhân làm bất cứ điều gì họ muốn, từ chối tuân theo các quy tắc của đất nước họ, mang lại sự hỗn loạn cho thế giới và nói chung là gây ảnh hưởng đến người khác bằng thái độ bất cẩn của họ. Trước khi được gọi là ‘Chúa Quỷ’, Zich cũng từng là một phần của ‘Quỷ Nhân’ đó.

Tuy nhiên, khi những Quỷ Nhân này chạm trán với nhau hoặc bị lực lượng bên ngoài loại bỏ, số lượng của họ giảm đi. Những người còn lại dần dần tạo dựng sức mạnh của mình và sống sót sau đó đã đạt được danh hiệu ‘Chúa Quỷ’; và trước khi một nhóm Anh hùng tiêu diệt họ, họ đã thống trị với nỗi sợ hãi.

Trong thời điểm hỗn loạn đó, ông già này đã băm nát rất nhiều Quỷ Nhân. Hiện tại, hắn đang đứng trước mặt Zich và cười: ‘Hô hô!’

Nhiều kẻ bất lương và Quỷ Nhân đã chết dưới tay hắn, nhưng hắn được biết đến nhiều nhất nhờ sự kiện khiến bản thân có biệt danh là ‘Cỗ máy gϊếŧ người của Tasnia’.

‘Trên Đồng bằng Tasnia, hắn đã gϊếŧ sáu Quỷ Nhân và những người theo họ chỉ trong một đòn.’

Trong thời gian câu chuyện được lan truyền, Quỷ Nhân đã hoạt động rầm rộ đến mức người ta gọi thời kỳ đó là ‘Thời đại Quỷ Nhân’. Tất nhiên, vì ‘Sự cố đồng bằng Tasnia’ đã xảy ra vào đầu thời đại này nên Quỷ Nhân tương đối yếu. Nhưng họ vẫn được gọi là Quỷ Nhân, và thật sốc khi hắn không chỉ gϊếŧ chết sáu Quỷ Nhân mà còn cả những người theo họ chỉ trong một đòn.

‘Cỗ máy gϊếŧ người’, Mình không biết ai đã nghĩ ra biệt danh đó, nhưng đó là một cái tên hay.’

Đó có thể là một biệt danh lạnh lùng đối với một người phục vụ một vị thần, nhưng đối với những người chống lại Karuwiman, họ nghĩ rằng không có biệt danh nào phù hợp hơn.

‘Với tình trạng hiện tại, có lẽ mình thậm chí sẽ không thể làm cho hắn một vết xước nào.’

Mặc dù Zich đang trở nên mạnh mẽ hơn với tốc độ nhanh theo cấp số nhân nhưng anh ấy chỉ mới trùng sinh gần đây.

Như thể họ đã nói chuyện xong, Thánh Nữ và ‘Cỗ máy gϊếŧ người’ tiếp cận Zich.

‘Chết tiệt! Năng lượng của họ vượt xa bảng xếp hạng!’

Một trong số đó là đôi mắt sáng ngời - Cỗ máy gϊếŧ người, người mà Zich không có cơ hội nhét một chiếc răng nào vào, còn người còn lại là ‘Người chế tạo Zombie’, người có thể xóa mọi dấu vết ngay cả khi cô ấy bị cắn. Tất nhiên, giống như Zich lúc này đang yếu đuối, Lubella có lẽ không thể sử dụng phước lành đáng kinh ngạc của mình như trước khi trùng sinh. Nhưng ngay cả bây giờ, nó cũng đủ khiến trái tim Zich đập thình thịch.

“Anh có khỏe không?”

“Khỏe, còn cô thì sao?”

Tuy nhiên, Zich cũng đã trải qua khá nhiều rắc rối. Anh ấy chỉ bị sốc trong giây lát và ngay lập tức lấy lại bình tĩnh để đáp lại Thánh Nữ với một lời chào nhẹ nhàng.

“Xin thứ lỗi cho chúng tôi vào thời điểm muộn như vậy. Tôi là người hầu của Karuna, Aine Lubella.”

‘Cô ấy chưa phải là Thánh à?’

Theo những gì anh biết, anh đã nghe nói rằng tên đệm của Thánh là ‘Primel’. Khi Zich gặp cô ấy lần đầu - không, chiến đấu với cô ấy, tên đầy đủ của cô ấy là ‘Aine Primel Lubella.’

‘Cô ấy chắc chắn vẫn là một ứng viên hạng S.’ (1)

Zich biết rằng Karuwiman đã bầu chọn một số ứng viên Thánh và phong cho một trong số họ danh hiệu Thánh. Thấy cô ấy không nhắc đến tên đệm của mình, ‘Primal’, có vẻ như cô chưa phải là Thánh.

Sau khi Lubella tự giới thiệu xong, ‘Cỗ máy gϊếŧ người’ tiến tới. Nụ cười hiền lành của hắn giống như của một kẻ săn mồi, đội lốt động vật ăn cỏ và gầm gừ đầy dối trá.

“Tôi là người hầu khiêm tốn và kiếm sĩ của Karuna, Belri Weig. Và những người ở đằng kia cũng là những kiếm sĩ như tôi phục vụ Karuna.”

Các Thánh Hiệp sĩ nhẹ nhàng gật đầu với Zich.

“Tôi là Zich.”

Zich đã vứt bỏ họ Steelwall của mình và anh cảm thấy do dự khi sử dụng cái tên Moore, cái tên mà anh đã dùng làm Chúa quỷ. Vì dự định sống một cuộc sống tử tế nên anh ấy không thêm vào, và cả Lubella và Weig cũng không đề cấp đến. Họ không quan tâm đến Zich.

‘Dù sao thì mình cũng không nghĩ sẽ chào đón họ như thế này.’

Đó là một trong những điều thú vị khi trùng sinh. Anh ấy không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng ít nhất hiện tại, Zich và hai người gặp nhau trong hoàn cảnh hoàn toàn khác so với trước kia.

‘Vì mình đã thề sống một cuộc sống tử tế nên điều này có thể thuận lợi.’

“Này, cậu cũng nên chào đi…”

Zich quay về phía Hans và dừng lại.

‘Đây là một điều bất ngờ.’

Đôi mắt của Hans đang nhìn chằm chằm vào Lubella, và khuôn mặt cậu ấy thật buồn cười. Cậu ấy không chớp mắt, đồng tử đứng yên; và trong cái miệng há hốc của mình, trông như nước bọt có thể chảy ra bất cứ lúc nào.

‘Chà, mình đoán có thể hiểu được...?’

Thánh Nữ đẹp một cách phi thực tế.

‘Giờ nghĩ lại, kể cả tên Glen Zenard đó, mọi người trong nhóm Anh Hùng đều xinh đẹp và đẹp trai. Cứ như thể họ chọn thành viên trong nhóm dựa vào vẻ ngoài vậy.”

Tất nhiên, điều đó không thể xảy ra vì những người bạn đồng hành của Glen Zenard cũng có những kỹ năng phù hợp với họ.

‘Không phải họ đang chơi trò búp bê đâu.’

Zich nghiêng đầu và lại tập trung sự chú ý vào Hans.

‘Mình nên chăm sóc cậu ấy trước.’

Hans vẫn đang nhìn chằm chằm vào Lubella. Rất may, cô ấy đang mỉm cười, trông hơi xấu hổ, trong khi những người khác, kể cả Weig, có vẻ như họ đã hiểu và đã quen với điều đó. Nhưng Zich không thể cứ để vậy được. Mặc dù họ hiểu nhưng điều đó không có nghĩa là họ nghĩ tốt về tình huống này. Trên thực tế, một số hiệp sĩ đã bắt đầu tỏ ra khó chịu.

“Tập hợp các giác quan của cậu!”

Bốp!

“Ah!”

Sau khi bị đánh vào sau đầu, Hans ôm lấy đầu và cúi xuống.

“Tên anh chàng này là Hans. Cậu ấy là người hầu của tôi.”

“Tôi hiểu rồi.”

Với vẻ mặt lo lắng, Lubella nhìn Hans đang quằn quại đau đớn.

“Dù sao thì, cô đến đây để làm gì?”

“À, chúng tôi cũng định ở lại qua đêm và cắm trại quanh đây. Chúng tôi muốn mong anh thông cảm.”

Nơi Zich và Hans cắm trại là một khu vực rộng rãi. Không giống như những khu vực khác tràn ngập cây cối, khu vực họ ở chỉ có một chút cỏ dại. Nó giống như một nơi mà mọi người thường cắm trại với dấu vết của đống lửa đã tắt và vô dụng.

‘Họ có đích thân đến để nói điều đó không? Một người là ứng viên hạng S?’

Zich rất ấn tượng. Không, anh ấy quá ấn tượng và không thể hiểu được. Có vẻ như cô ấy không phải là con người như anh.

‘Mình đoán đây chính là ý nghĩa của một người tử tế.’

Zich không thể tưởng tượng được mình lại làm một việc như thế này.

“Tất nhiên rồi.”

Zich gật đầu.

* * *

Những người từ Karuwiman chuẩn bị cắm trại qua đêm ngay lập tức. Với cỗ xe mà Lubella sẽ ngủ, một chiếc lều lớn đã được dựng lên.

“Cậu đang nhìn chằm chằm gì vậy?”

“V - vâng thưa ngài?”

Hans trông như thể bị bắt quả tang đang ăn trộm một kho báu. Ánh mắt Hans đã không rời khỏi xe ngựa được một lúc rồi.

“Thức dậy!”

“Vâng thưa ngài!”

‘Cậu ấy chỉ giỏi trả lời thôi.’

Hành động của Hans không đi theo câu trả lời của mình, và Zich nhún vai khi nhìn thấy ánh mắt của Hans lại hướng về phía cỗ xe.

‘Nếu mình kéo cậu ấy đi khắp nơi để cậu quá mệt mỏi khỏi nghĩ về những suy nghĩ vô ích, cậu ấy sẽ lấy lại được ý thức của mình.’

Và điều đó cũng rất dễ khiến Hans mệt mỏi. Zich cười tươi để lộ hàm răng khi nhìn Hans. Nhưng thật không may, Hans không nhìn thấy Zich đang làm gì và không thể đoán trước được cái địa ngục mà cậu sẽ sớm nhảy vào.

‘Nhưng đây là số phận. Bây giờ có cơ hội, mình có nên hỏi về điều đó không?’

Zich chợt nghĩ và bước về phía Karuwiman. Hans đứng dậy đi theo nhưng bị Zich dùng tay chặn lại khiến Hans ngã xuống đất.

“Có chuyện gì thế?”

Một Thánh Hiệp sĩ bảo vệ đã chặn đường Zich.

“Tôi có thể nói chuyện với Thá.. - không, với tiểu thư Lubella, thưa ngài? Tôi có vài điều muốn hỏi cô ấy.”

Nhìn vẻ mặt khó chịu của hiệp sĩ, có vẻ như hắn sẽ không để Zich đi qua.

‘Chà, mình thực sự không có gì để mất từ

việc này.’


Zich cũng không có ý định tiếp tục gượng ép nếu họ từ chối sự tiếp cận của anh.

“Ta xin lỗi, nhưng ngươi không thể- ”

“Không sao cả.”

Ngạc nhiên thay, khi Thánh Hiệp sĩ cũng như Zich đang định bỏ đi, Lubella ló đầu ra khỏi xe ngựa.

“Xin mời vào.”

Khi cô ấy mỉm cười ấm áp và thậm chí còn ra hiệu cho Zich, Thánh Hiệp sĩ không thể không phản đối.

“Nhưng tiểu thư Lubella!”

“Tôi có nghĩa vụ phải lắng nghe càng nhiều người càng tốt. Mục đích của chuyến hành trình này không phải là để tôi tích lũy nhiều kinh nghiệm sao?”

“Hắn có thể nguy hiểm!”

“Sir Weig đang ở bên cạnh tôi. Và tôi cũng có tất cả các anh. Với điều này, tôi được bảo vệ là quá đủ rồi.”

‘ĐÚNG VẬY. Có ‘Cỗ máy gϊếŧ người của Tasnia’ làm vệ sĩ là quá đủ rồi.’

Thánh Hiệp sĩ có vẻ mâu thuẫn với quyết tâm kiên quyết của Lubella, nhưng Weig đồng ý với Lubella khi hắn đang quan sát từ xe ngựa.

“Không sao đâu. Tôi sẽ ở cạnh tiểu thư Lubella.”

“... Vâng, thưa ngài.”

Thánh Hiệp sĩ để Zich đi qua. Tuy nhiên, Hiệp sĩ không che giấu sự không đồng tình của mình; hắn nhìn Zich như thể Zich đã gây ra sự gián đoạn không đáng có. Nhưng Zich không để ý đến Hiệp sĩ và Lubella dẫn anh ta vào trong xe ngựa.

Bên trong toa xe sạch sẽ. Có một số đồ trang trí mang tính tôn giáo nhưng không hề xa hoa. Zich ngồi đối diện với Lubella. Weig đi theo sau Zich, ngồi cạnh Lubella và cả hai đều nhìn Zich.

“Anh có điều gì đó muốn hỏi tôi?”

“Vâng. tiểu thư Lubella, tôi nghĩ cô có lẽ là người tốt nhất để hỏi.”

“Nó là gì?”

“Tôi nên làm gì để sống một cuộc sống tử tế?”

“Cái gì?”

---------------------------------------------------------------------------------------------------

(1) Hạng S là cao cấp nhất, theo thứ tự giảm dần thì: S>A>B>C>D>F