Đôi mắt Mão Đan đỏ lên, nghẹn ngào nói: “Hoá ra ngươi tốt như vậy, là ta trước kia…”
Sau đó chồn hôi nắm lấy ngón tay Mão Đan ấn lên tờ giấy, sau đó lại tóm lấy tay chồn thông ấn lên, trên tờ giấy này tụ tập ba dấu ấn.
Chồn hôi thoả mãn gật đầu, sau đó từ trong túi lấy ra tờ giấy, trên đó chữ chi chít, nhét vào trong lòng Mão Đan.
Nó nói: “Được rồi, buôn chuyện tới đây kết thúc, hai người đã động ý hiệp ước thì hôm nay bắt đầu làm, ta còn có việc đi trước đây~”
Vù một cái, chỉ thấy nó thu lại bàn ghế, nhanh chóng chui vào trong vườn mất tăm….
Mão Đan khó hiểu cùng chồn thông nhìn tờ giấy, vừa nhìn sắc mặt liền đổi nhiều màu, đôi mắt trừng lớn tưởng mình nhìn sai.
[Tờ giấy trả nợ: Có ý xấu lừa đảo trong quán bị người khác tố cáo, phạt: 1000 yêu thạch.
Trộm bảo vật trân quý để bán bị bắt, phạt: “4000 yêu thạch.
Người quá hôi làm nhiều yêu ngất, bồi thường tiền thuốc men: “5000 yêu thạch.
Cầu xin giúp đỡ chim đen làm giả thẻ định cư, nợ: 3000 yêu thạch.
Tổng cộng 13000 yêu thạch cần trả, do Mão Đan A Thông (tự nguyện) và Trứng thối trả hết 13000 viên yêu thạch, lý do trên làm chứng.
Phải làm công trả nợ cho trâm ngọc các, cả năm không nghỉ, không lo ăn ở, nếu trong ba năm không trả hết, sẽ chặt một cánh tay làm chi phí, nếu trong năm năm không trả hết, lột da bóc gân… (bởi vì trừng phạt quá tàn nhẫn, tụi nó không nhẫn tâm xem nữa.)
….. (lượt bỏ một đống từ)
Cuối cùng ba thú đóng dấu: Trứng thối (dấu chân)
Mão Đan (Dấu chân)
A Thông (Dấu chân)
Khế ước thành lập, không thể thay đổi]
Mão Đan: ….
Chồn thông: ….
Không khí đột nhiên im lặng, trời mát mẻ nhưng trong lòng hai con vật có ngọn lửa cháy bùng lên, khuôn mặt đỏ bừng như muốn đốt cháy tờ giấy này.
Cho nên…. cái chứng minh đó chỉ cần 3000 yêu thạch, mà một vạn yêu thạch là thằng khốn nạn nó nợ?
“Nó lừa chúng ta.”
“Đúng vậy.”
Khi phát hiện đã trễ, hai đứa phẫn nộ vô cùng, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về hướng chồn hôi rời đi, chờ tóm được tên đó…. nó chết chắc!”
Ta ta ta
Trâm ngọc các hình như là quán ăn của yêu giới, bên trong có rất nhiều yêu thú ăn uống, phong cách xa hoa làm ở đây trở nên đắt đỏ.
Ở đây có bốn tầng, màu chủ yếu là xanh và trắng, ngoài bày bàn ghế ra ở giữa còn có nơi đặt chỗ bỏ phiếu.
Ở đây có rất nhiều người đi ngang qua, rất nhiều người nhìn chằm chằm bảng xếp hạng, trên đó xuất hiện cái tên này tới cái tên khác, những người tham gia tuyển chọn yêu đế đều có tên bên trên
Nhưng mà chỉ có một người được chọn, trong chớp mắt cái tên này thay thế cái tên kia.
Nếu như ngay cả bảng xếp hạng mà cũng không có tên, thì cạnh tranh yêu đế làm cái gì.
Trong đó có hai cái tên đứng vững trên cao, gió thổi không bay, sấm đánh không hoảng đó chính là thứ hai chuột nương tử và đầu tiên là Quân Thất.
Hai người cách nhau 500 phiếu chọn, cách xa đoạn xa những người ở phía sau.
Nếu không ngoài ý thì yêu đế là một trong hai vị.
Mão Đan không có hứng thú nhìn, bây giờ trong đầu cậu đều là tìm được tên chồn hôi, sau đó đánh nó!”
Nhưng hai người tìm khắp nơi đều không có tung tích của chồn hôi, Mão Đan luôn đi xuyên qua dưới gầm bàn, mũi ngửi liên tục, không có mùi hôi nào.
Đang định cùng chồn thông tập hợp đi nơi khác tìm, đột nhiên nó cảm nhận được nguy hiểm, một bàn tay to nắm gáy cổ nó lên.
Mão Đan bất ngờ bị nhấc lên, đôi mắt vô tội đối diện với con heo.
Con heo trước mắt là hình người, nhưng mà cái đầu là đầu heo, đang nhe răng ra nhìn tên làm loạn ở đây.
Một tay khác nhấc chồn thông, hai người nhất thời ỉu xìu.
Sau đó Mão Đan và chồn thông bị đua vào một căn phòng giáo dục, heo các chủ dơ tay chỉ hai người, bắt hai người úp mặt vào tường suy nghĩ.
Một lát sau, trên đầu Mão Đan dơ một cốc trà, bên trong còn có nước nóng rớt ra, nếu không chú ý thì da cậu bị bỏng mất.
Chồn thông cũng vậy, đứng bằng một chân, trên hai tay còn có tấm gỗ nặng phải cầm, trên đầu còn có tấm gỗ, nghiêng lệch xuýt nữa thì rớt xuống.