- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Nhân Thú
- Chưa Gì Đã Bị Rắn Nhắm Tới, Chạy Không Thoát!
- Chương 18: Gặp lại lần nữa
Chưa Gì Đã Bị Rắn Nhắm Tới, Chạy Không Thoát!
Chương 18: Gặp lại lần nữa
Mão Đan không thể ngồi chờ chết, trước khi con diều hâu mở miệng cắp lấy nó, nó chạy về hướng ngược lại, xông vào đám yêu.
Trong chốc lát biết mất tăm, bị xen lẫn trong đó khó mà tìm được nó.
Diều hâu mắng thầm: “Lanh lợi phết, đợi ta tóm được ngươi, phải cắn đứt cổ ngươi mới được!”
Nó bay lên trời, đôi cánh ở không trung giang rộng ra, đôi mắt nó nhìn chằm chằm đám yêu bên dưới.
Nhưng mà yêu có quá nhiều, vừa thấy Mão Đan ở dưới thân con hổ trốn, nó lại chui vào lông con thỏ trốn khỏi truy bắt.
Yêu thú không có hứng thú với con sóc nhỏ không đủ nhét kẽ răng này, thấy diều hâu khoá chặt mục tiêu cũng lười để ý, người đi vào thành người xem náo nhiệt, không ai đứng ra giúp Mão Đan.
Nhưng cũng có yêu tốt bụng, giang rộng lớp lông ra cho Mão Đan trốn một trận, nhưng cũng không muốn chọc giận diều hâu đã hoá hình, làm Mão Đan lộ ra ngoài lần nữa.
Diều hâu tức giận không ngừng, nó ầm ầm hoá hình người, nhưng mà nó chỉ hoá hình được một nửa, miệng vẫn là cái mỏ sắc bén, làn da một nửa là lông vũ chưa có hoá hình hết, hình người không hoàn mỹ.
Nhưng mà như vậy vẫn đủ gϊếŧ chết Mão Đan.
Mão Đan liều mạng chạy trốn, di chuyển ở trong đám yêu thú còn phải để ý lỡ may bị dẫm bẹp.
Đột nhiên diều hâu hành động, hắn bay xuống, móng chân sắc bén phát ra ánh sáng chói mắt, lướt qua làm rách cái túi sau lưng Mão Đan, tấm da lông màu trắng đó rách làm hai.
Mão Đan bị kéo lên trời cao xoay vòng rớt xuống đất, nhưng mà sự sống theo bản năng làm đầu nó trắng tinh.
Nhất thời chân mềm nhũn bị diều hâu tóm được, tim đập thình thịch không ngớt, có phải mình sắp chết rồi không…
Khuôn mặt diều hâu đáng sợ, ngón bàn tay hắn nắm lấy con sóc run rẩy không ngừng, cười ngược: “Thức ăn phải có ý thức của thức ăn. Ta sẽ bỏ thêm gia vị cho ngươi, để ngươi chết trong êm đẹp.”
Mão Đan hai tay chấp lại: “Diều hâu đại ca, ta không ngon đâu, ta đã lâu rồi chưa có tắm, ta còn là bạn của chồn hôi! Cho nên trong bụng ta hôi thối lắm, ngươi ăn không tốt cho sức khoẻ…”
“Ồ?” diều hâu ngửi, nhất thời thoả mãn: “Chậc, là một thức ăn nói dối, trên người người thơm mà, bỏ thêm gia vị có phải càng thơm không?”
Mão Đan thấy nó trong mắt chỉ có thức ăn, trong nội tâm tuyệt vọng gọi chồn thông ca đang ở đâu….
Mão Đan muốn đưa nó bay xa, Mão Đan quyết định liều một phen, hung ác cắn mạnh lên tay hắn, đối phương hét lên thảm thiết, theo ý thức hất tay đi.
Mão Đan nhất thời bị vứt xuống đất, nó đứng dậy chạy về phía cổng thành, chỉ cần nó mạo hiểm vào bên trong sẽ được bảo vệ.
Khi Mão Đan xuyên qua đám yêu, dưới ánh mắt của kiến binh xông vào trong thành.
Đột nhiên có một làn khói đen xuất hiện, theo đó là một hình người cao lớn xuất hiện, Mão Đan phanh không kịp, chui vào trong ống quần hắn.
Bỗng nhiên bầu trời đen tối, còn có hơi lạnh xuất hiện, Mão Đan hoảng hốt không nhìn thấy gì, dơ tay ra sờ mó xung quanh, hình như là một cái chân? Ể không đúng, là hai cái chân?
Người này mặc đồ màu đen nhạt xanh, phía người trên là áo đen hoa lệ, phía dưới như ngọn lửa xanh đang tự ý bùng cháy, ở trong đám đông dễ thu hút sự chú ý.
Người này dung mạo phi phàm, cằm đẹp đến nỗi giống như thượng đế đính thân gọt, đôi mày vừa cao vừa sắc bén, trên người tràn đầy âm khí lạnh lẽo nhưng khó che đậy sự bá đạo.
Môi mỏng mím nhẹ, trên khuôn mặt tràn đầy uy phong tôn quý người quyền quý khó tính.
Đôi mắt dài của hắn có tính công kích, bình tĩnh nhìn con diều hâu đó.
Con diều hâu nhất thời bị khí tức khủng bố trên người đó bị doạ sợ, hoang mang bỏ chạy, còn đâm phải cây to, kêu thảm thiết xong lại bỏ chạy.
Mão Đan không biết bên ngoài sảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy rằng cả thế giới đột nhiên im lặng, mà ở đây lạnh quá làm cả người nó lạnh cứng cả người.
“Đi ra.”
Mão Đan không phản ứng kịp giọng nói này, nhanh chóng chui ra ngoài, nói: “Xin lỗi, ta đi ra ngay…”
Nó vừa đi ra thị bị một bàn tay trắng bệch ôm lấy đặt lên lòng bàn tay, dơ lên trước mặt, Mão Đan đối diện với ánh mắt của người đó, tròng mắt màu xanh, nhìn quen quá.
Bộ dạng người này rất đẹp, nếu như phải hình dung thì giống như con rắn đang trườn trong bóng đêm, đúng, chính là rắn.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Nhân Thú
- Chưa Gì Đã Bị Rắn Nhắm Tới, Chạy Không Thoát!
- Chương 18: Gặp lại lần nữa