Nói với Kim Lợi đang nhàm chán ngoáy tai: “Ta là sứ giả triều đình phái tới, với mấy vị trao đổi đồ đạc, nhanh chóng trao đổi đi, có nhiều thứ để lâu sẽ mất ngon.
Kim Lợi hầm hừ, hất tay để yêu phía sau mang đồ lên trước.
Hai giới chính thức trao đổi đồ.
Hai bên dùng cách của mình kiếm tra đồ vật có đạt hay không, ví dụ như giới thú đặc biệt thô lỗ, dùng ngón tay chọc rách bì gạo, để gạo chảy ra, sau đó nằm lên trên ngửi, và cho vào mồm nhai.
Còn muối cũng vậy, nhưng mà tên ngốc đó không biết là muối, bốc một nằm múi vào mồm ho liên tục, còn tức giận đá xe chở muối, suýt chút nữa thì đổ hết.
Rất nhiều tộc thú không có hứng thú với trang sức, cho rằng đeo những cái đó lên đều là sến súa, đều thích bày ra làn da của mình ra bên ngoài chứ không phải dựa vào những thứ phàm tục đó.
Nhưng Kim Lợi lại tự mình xuống con voi, hắn đi tới không có yêu dám ngăn cản, chỉ thấy hắn nắm lấy một sợi dây hạt hồng, lại nhăn mày vứt quay về, lại cầm lấy vòng tay màu xanh trắng, giờ đây mắt hắn mới sáng lên, cái thứ này thích hợp với cô ấy.
Yêu thú bên này rất ưng với những món đồ.
Tộc người bên này thì ngược lại.
Một quan viên dùng cân đi cân thuốc, bất mãn lắc đầu, sau đó lấy mấy cân thuốc để lên, ngửi nhẹ, hỏi thái y bên cạnh: “…ngươi thấy thế nào?”
Thái ý nhăn mày suy nghĩ, thở dài lắc đầu, dường như không muốn nhìn mấy xe thuốc này.
Đồ vật yêu giới hầu như có ở trong rừng, như da thú, thịt, thuốc có ở trong rừng, còn có gỗ trân quý, còn có tốt hơn là đá ngọc, trước kia đều là đưa tới loài người, thông qua loài người gia công mới trở thành trang sức, cho nên không ngừng trao đổi.
Nhưng đồ lần này khác so với những lần trước, còn tệ hơn nữa.
Kiểm tra xong, một quan viên nói với quan dẫn đầu: “Đại nhân, tất cả… đều không đạt.”
Quan viên dẫn đầu liếc qua, nhìn những xe đồ vật, hoảng hốt trong lòng, đây đều là cái gì? Đây còn là giao dịch sao?
Hắn nhìn thấy yêu thú định mang đồ vật rời đi, lập tức lên tiếng, “Chờ đã! Đợt giao dịch này còn phải thương lượng lại, đây là thái độ của giới thú sao?”
Hai bên nhất thời căng thẳng, tất cả loài người tức giận nhìn, còn yêu tộc thì kinh bỉ: “Ồn ào làm cái gì? Đừng tưởng ông đây không dám đánh các ngươi!”
Kim Lợi sờ cái vòng đó, ngẩn mặt lên hậm hừ nói: “Sao nào? Không mãn ý với những thứ đưa tới?”
Quan viên dẫn đầu luôn muốn duy trì hoà bình, nhưng bây giờ đối phương quá đáng, giao dịch không công bằng, hắn nhất định phải chiến đấu tới cùng vì lợi ích của loài người.
Lập tức chỉ vào xe đồ, to tiếng nói: “Những thứ này, so với những thứ chúng tôi mang tới giao dịch, kém xa vô cùng!”
“Thuốc nặng nhẹ tính theo cân, các người thiếu hơn 6 cân, trên hiệp định thì mấy người đã vi phạm! Mà thuốc hầu như héo hết, hái xong để lâu, các ngươi còn phơi dưới nắng to không để ý tới, cho dù mang về loài người cũng không thể dùng được.”
“da cũng vậy, còn có vết máu khô đã lâu, mùi vị hôi thối khó ngửi, giống như chết mấy tháng rồi mới lột ra, thịt cũng vậy, vừa cứng vừa khô, trên đó còn có vết cắn, loài người làm sao sử dụng?”
Quan viên càng nói càng tức, nhìn thấy yêu giới vẫn cười đùa thì càng tức, lại đi tới gỗ tức giận vỗ, nói: “gỗ này có rất nhiều vết sâu, dùng để xây dựng sẽ sập đổ, chúng tôi không thể tiếp nhận!”
Tiếp theo đó hắn đi tới đá ngọc, càng tức giận, lại nhìn những trang sức mình mang tới.
Hét lớn: “Những thứ này đều là vật có giá! Những vòng não, đá bạc ở loài người có thể tìm thấy, so với những thứ trước đây các ngươi trao đổi, không thể sánh bằng.
Quan viên thở dốc, vì tức giận quá nên hắn ôm lấy ngực, được người bên cạnh đỡ, bọn họ đều có ý tức giận.
Vì lần này tộc thú bọn họ không có ý định giao dịch, còn muốn mang hết thứ tốt của loài người đi.