Chương 50

Đoạn Tu Văn trầm mặc một lát: [ Cháu sẽ tìm người xóa bài. ]

Đoạn Trì: [ Tốt. ]

Đoạn Tu Văn đóng lại màn hình cuộc trò chuyện, cảm thấy cuộc sống đại học gian nan hơn mình tưởng tượng nhiều.

Cảnh Tây lúc này cũng đã thấy đề tài đang bàn tán trên diễn đàn, biết được Tiểu Huệ cũng đang chú ý liền phân phó hệ thống nhỏ dùng góc độ suy đoán nói lại sự tình thêm một lần. Cậu đánh cuộc "trà xanh" sẽ còn tự sát, đánh động đến thái độ của mọi người, muốn cho mọi người đều thấy rằng cô ta "thực sự xin lỗi bạn tốt" của mình rồi đem dư luận đẩy lên đầu của Kim Ngữ Mộng.

Cảnh Tây: "Khi ta chà đạp cậu em trai nhỏ kia, đại khái cũng đã đoán được cô ta sẽ bị hắc hóa, cô ta sẽ tiếp tục tấn công cậu ta. Hai người đến với nhau, khá tốt."

Hệ thống nhỏ ngoan ngoãn làm việc, hỏi: "Vậy thì chuyện bên nam chính nữ chính ngài tính như thế nào?"

"Tính sau đi." Cảnh Tây không có hứng thú, thuận miệng hỏi thêm: "Tình huống của cốt truyện tiếp theo như thế nào?"

Hệ thống nhỏ: "Vừa mới bắt đầu là Ất Tuấn và Tiểu Huệ cùng nhau dây dưa ở chỗ nữ chính. Thấy bộ dạng đáng thương của Tiểu Huệ, nữ chính lại châm chọc thêm vài câu. Ất Tuấn cảm thấy tính cách của cô quá mạnh mẽ, dẫn đến tâm trạng của nữ chính càng thêm khó chịu, thành ra nam chính xuất hiện giúp cô giải vây hai ba lần, bọn họ lại cùng nhau trò chuyện với nhau, hiểu nhau thêm."

Cảnh Tây: "..."

Hệ thống nhỏ: "Về sau thì... Í cha?"

Cảnh Tây nói tiếp: "Về sau cái gì?"

Hệ thống nhỏ im lặng không trả lời.

Khi nãy nó hí hửng xem Cảnh Tây dạy dỗ em trai mình, lúc đó bọn họ đang giúp đỡ nữ chính thành ra vô cùng cao hứng, nhưng bây giờ ngẫm lại thì phát hiện có điểm không đúng: "Ngài làm như vậy, có phải bọn họ trong khoảng thời gian này sẽ không xuất hiện trước mặt nữ chính nữa không? Và nam chính cũng không có cơ hội giúp đỡ cô ấy nữa?"

Cảnh Tây bé ngoan vô tội mode on: "Ồ, vậy hả?"

"..." Hệ thống nhỏ đã quá quen với giọng điệu công dân tốt này của cậu, không khỏi rơi vào trạng thái chết máy.

Một người một hệ thống đối diện nhau không nói gì, ngay sau đó hệ thống nhỏ gào lên khóc thật to.

Hệ thống nhỏ: "Ngài không chỉ không giúp đỡ tuyến tình cảm của nam chính nữ chính phát triển mà còn tạo ra thêm tình tiết không có!"

Cảnh Tây: "Ầy nói lỗi thì phải nói là lỗi của ngươi chứ. Ngươi là người nắm rõ cốt truyện mà, nếu ngươi nhắc ta trước một tiếng thì ta đã tiết chế rồi."

Hệ thống nhỏ: "Không phải theo lẽ thường thì tra nam và trà xanh không phải là yếu tố để thúc đẩy tuyến tình cảm của nam nữ chính à!"

Cảnh Tây: "Đó là lẽ thường của các ngươi. Ở bộ phận trọng sinh của ta thì không."

Hệ thống nhỏ nghĩ thầm: nhiệm vụ bình thường của ngài mà có thể cho người bình thường làm sao?

Cho nên vì sao cục quản lý lại muốn tìm một tên chuyên nghiệp không thể nói lí lẽ để sửa bug vậy!

Hệ thống nhỏ cảm thấy bi thương không chịu nổi, khóc rống lên.

Cảnh Tây không hề có thành ý mà an ủi: "Không sao, chẳng phải còn phải giúp họ làm quen lẫn nhau sao? Có ta ở giữa giật dây, chẳng lẽ bọn họ lại không nhận ra?"

Hệ thống nhỏ cảm thấy có đạo lý, nhắc nhở thêm: "Vậy về sau ngài hãy tiết chế lại đôi chút, nam chính vừa xuất hiện đã chỉ muốn té, ngài không phát hiện ra à?"

Nó dừng một chút, bổ sung thêm: "Hơn nữa phải có ý tưởng mới, dạo vườn trường không thì làm được gì, có yêu đương nổi không?"

Cảnh Tây cười cười ha ha.

Hệ thống nhỏ im lặng, lại thành khẩn hỏi thêm: "Trước khi làm nhiệm vụ, ngài chưa từng yêu đương qua à?"

Cảnh Tây: "Ngươi nhìn ta giống đã trải qua yêu đương chưa?"

Hệ thống nhỏ lại muốn khóc to.

Nó kiên cường điều chỉnh lại tâm trạng, đưa ra ý kiến của mình: "Nếu không thì ngài thử qua một lần đi."

Cảnh Tây: "Không."

Hệ thống nhỏ biu biu: "Yêu đương có bao nhiêu tốt đẹp luôn đó, chua chua ngọt ngọt, hương vị tuyệt hảo."