Chương 25

Cảnh Tây vừa bước chân vào nhà tắm liền nghe nó gào lên huhu, lười biếng ném ra một chữ: "Nói."

Hệ thống nhỏ bi thương ngược dòng sông: "Chủ nhân ơi nam chính không muốn đến trường học nữa!"

Cảnh Tây tưởng tượng một chút liền hiểu vì sao.

Theo cốt truyện trước kia, nguyên chủ có thể chất đặc thù nhưng bị bại lộ, cùng ngày đã ngỏm củ tỏi, hoàn toàn không có giá trị ảnh hưởng đến việc phát triển về sau.

Thế nhưng hiện giờ cậu không chỉ sống tốt mà còn trêu chọc phải Đoạn Trì. Vị kia biết cháu trai mình cùng cậu học chung một trường, khẳng định muốn nhúng tay.

Cậu hỏi: "Nam chính bị Đoạn Trì tống cổ đến đâu vậy?"

Hệ thống nhỏ thút thít: "Bọn họ muốn chuyển trường!"

Cảnh Tây "ừ" một tiếng.

Hệ thống nhỏ mệt mỏi muốn chết máy ngay lập tức: "Phải làm sao bây giờ? Thật sự nhiều tình tiết đều phát triển ở sân trường đại học phát sinh, nam chính thế mà lại muốn chạy trốn!"

Cảnh Tây vô cùng bình tĩnh: "Vậy trước tiên giúp bọn họ gặp mặt, dù sao nam chính của ngươi cũng không bỏ đi cái "vận mệnh sắp đặt" kia, sớm muộn gì cũng phải vòng về thôi..."

Cậu hơi dừng lại một chút: "Đúng rồi, còn bao lâu nữa thì khai giảng?"

Hệ thống nhỏ không đến mức chết máy nhưng máy móc gần như hỏng mất: "Tám ngày!"

Nó nói xong bắt đầu tính toán biện pháp giải quyết.

Cảnh Tây dù là tạm nghỉ học hay chuyển trường đều không tốt lắm, trước mắt ở lại thành phố này là vì theo học ở Cách Trách. Dù cậu có xin tạm nghỉ học, nam chính cũng sẽ lựa chọn rời xa, còn cậu mà chuyển trường nữa thì hoàn toàn không thể làm nhiệm vụ.

Nhưng thật ra vẫn có một cách khá ổn...

Hệ thống nhỏ chủ động cống hiến hi sinh: "Chủ nhân... Ngài có nghĩ mình nên ờm, ký huyết khế với Đoạn Trì không?"

Cảnh Tây: "Giải thích thử."

Hệ thống nhỏ: "Đây là bí thuật cổ xưa nhất của tộc Thiên Lang, tương đối phức tạp. Nói đơn giản chút thì chính là lấy máu của hai bên tinh luyện thành thuốc, ở cạnh nhau dẫn nhập vào mạch máu của đối phương, làm cho trong ngươi có ta, trong ta có ngươi. Tuy rằng đến nay không rõ nguyên lý cụ thể, nhưng sau khi thành công thì hai bên sẽ hòa quyện hơi thở của nhau. Có hơi phiền nhưng với ngài như vậy cũng đủ xua những con sói khác đi rồi."

Cảnh Tây cười cười đáp lại cộng sự nhỏ: "Ngươi biết cách ngươi vừa nói giống gì không?"

Hệ thống nhỏ ngơ ngác: "Giống cái gì?"

Cảnh Tây: "Omega bị đánh dấu."*

*=))))) móa hahahahhahhahahhahhahahhah

Hệ thống nhỏ: "... Nhưng ngài đâu có thời kỳ động dục đâu! Thêm nữa khi Đoạn Trì có hơi thở của ngài rồi, cảm xúc sẽ ổn định hơn, du͙© vọиɠ cùng dễ dàng khắc chế hơn, không phải là rất tốt à?"

Cảnh Tây gật gù: "Cũng khá tốt. Vậy thì nghi thức kia phải làm như thế nào?"

Hệ thống nhỏ lập tức chột dạ: "Là... khi cả hai cùng nhau kết hôn. Nghe nói căn cứ vào thể chất của cả hai, tiếp đó đến linh hồn, càng hòa hợp xứng đôi hiệu quả càng rõ ràng."

Cảnh Tây: "Cái này thì không được."

Hệ thống nhỏ nhanh chóng bổ sung: "Hai người cũng không phải thực sự kết hôn, tôi cũng đã nghĩ kỹ lý do để ngài nhờ hắn rồi. Ngài cứ nói với hắn là do thể chất của ngài quá đặc thù, bị nhiều Dị Lang theo dõi thực không thể an ổn mà sống."

Cảnh Tây: "Hắn và ta không đăng ký kết hôn, liệu tộc Thiên Lang có đồng ý cho chúng ta cử hành nghi thức không?"

Hệ thống nhỏ chậm chạp đáp: "... Vẫn là nên đăng ký rồi..."

Cảnh Tây nhanh chóng cự tuyệt: "Ta không làm."

Hệ thống nhỏ thương tâm không thể làm gì khác ngoài trực tiếp giả bộ chết máy.

Từ lúc đi theo vị chủ nhân này, nó cũng đã chui rèn bản lĩnh chấp nhận những kiến nghị của mình đều sẽ bị cậu quăng vào sọt rác.

Cảnh Tây chuyên chú tắm rửa xong, thay đồ rồi ra ban công ngoài phòng ngủ đứng.

Công ty nội thất vẫn ở phía dưới làm việc, vẫn còn vườn hoa và hai nơi nữa chưa làm xong. Cậu đảo mắt đánh giá một vòng, yêu cầu thêm một vài bồn hoa nữa mới hài lòng ngồi xuống ghế, bảo cộng sự nhỏ gửi cho mình công việc hằng ngày của nam chính.