Chương 3: Chú út bị cháu trai nện khóc ở ngay cầu thang bụi bặm

Sau khi Khúc Kính Tiêu nói xong, lỗ thịt như thẹn thùng mà co rút lại một chút, nhưng miệng bướm không khép lại được lập tức phun ra nhiều hơn, chất lỏng màu trắng đυ.c ngầu, nếu nhìn kỹ, còn có thể loáng thoáng nhìn thấy một vài tia máu màu đỏ bị hoà tan...

Mặt Khúc Hoài Khiêm ngơ người, nhìn chằm chằm vào bướm non được chú út hắn căng ra, trong đầu ngập tràn chuyện đêm qua hắn đã phá thân chú út, một người ngày thường toàn trưng bộ mặt cấm dục lại chủ động tuốt thằng em cho hắn, tự dạng chân ra để cho hắn cᏂị©Ꮒ, khuôn mặt đầy dâʍ đãиɠ thừa hoan dưới thân hắn, lỗ thịt không thể khép lại được này là do chính hắn cᏂị©Ꮒ thành bộ dạng vừa lộng lẫy vừa dâʍ đãиɠ như thế, chỉ cần nhớ đến cái cảnh tượng đó thôi là dươиɠ ѵậŧ của hắn đã cương cứng đến quá sức chịu đựng.

"Thích..." Đến khi hắn nói ra mới phản ứng lại được bản thân mình đã trả lời cái gì, làm sao hắn có thể nói rằng hắn thích lỗ hoa của chú út mình chứ? Nhưng nếu bây giờ hắn lại phủ nhận thì hình như có vẻ không ổn lắm! Phủ nhận rằng thật ra bản thân cũng không thích cái nơi mà hắn đã nện gần cả một đêm?

Cả hai câu trả lời này đều quá bất ổn.

Khúc Kính Tiêu nghe thấy thế liền cong môi, đôi mắt đen trắng rõ ràng hiện lên vẻ sung sướиɠ khó có thể miêu tả được, ánh mắt lưu luyến triền miên nhìn đứa cháu trai của mình, Khúc Hoài Khiêm nhìn đến ngu người, nghĩ thầm người chú ngày thường không thích cười lúc cười rộ lên thật sự quá xinh đẹp, khi tầm mắt chạm đến ánh mắt của Khúc Kính Tiêu thì trái tim đã đập lỡ một nhịp.

"Anh cũng thích..." Khúc Kính Tiêu dừng một chút, nhìn dươиɠ ѵậŧ mập mạp của chàng trai trẻ tuổi, anh nói tiếp: "Anh cũng thích cơ thể của em, nếu vậy thì..."

Anh nắm dươиɠ ѵậŧ của Khúc Hoài Khiêm ở trong tay, ngay lập tức hơi thở của hắn trở nên nặng nề hơn, ©ôи ŧɧịt̠ trong lòng bàn tay bởi vì động tác của anh mà trở nên vừa cứng ngắc vừa nóng hổi, tay anh chậm rãi vuốt ve từ cái đầu khấc đến tận gốc rễ một cách gợϊ ȶìиᏂ, thậm chí anh còn vươn ra hai ngón tay lần mò sờ soạng trứng dái bên dưới, giọng nói của anh thật ngọt ngào: "Chúng ta xem như có thể tiếp tục mối quan hệ này."

"Mối... Mối quan hệ gì?" Khúc Hoài Khiêm nuốt nước bọt, hắn cảm thấy mình không còn suy nghĩ được gì nữa, khi hắn nghe thấy những lời Khúc Kính Tiêu nói, ngoại trừ việc không thể nào tin được, thế mà trong lòng hắn còn bùng lên cảm giác mừng như điên, trước đây hắn không hề thích đàn ông, nhưng bây giờ hắn lại vô cùng chờ mong bản thân mình với một người đàn ông khác, phát sinh quan hệ cùng với chú út của hắn, bàn tay kia vẫn đang vuốt ve trêu chọc thằng em của hắn đây này.

"Em thấy sao?"

Khúc Hoài Khiêm cảm thấy ngay lúc này hắn chỉ muốn đè cái người không khác gì yêu tinh xuống giường, đút ©ôи ŧɧịt̠ lớn của mình vào trong lỗ da^ʍ của đĩ da^ʍ này, nơi mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính hắn vẫn đang chảy ra ngoài.

Khúc Kính Tiêu nhìn thấy được du͙© vọиɠ mãnh liệt trong con ngươi của Khúc Hoài Khiêm, anh mỉm cười buông lỏng tay ra, nhưng lại bị hắn ôm chặt lấy, đôi bàn tay to lớn nôn nóng vuốt ve thân thể anh, khiến anh thấy thoải mái đến mức muốn híp đôi mắt lại, tay lại đẩy đẩy người đang ôm mình: "Làm gì đấy?"

"Làm anh... Muốn thịt chú út..." Hơi thở của hắn phả ra khí nóng, hắn nôn nóng đong đưa ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng của mình nhét vào trong giữa đùi Khúc Kính Tiêu, rất hiểu chuyện mà từng chút từng chút cọ xát phần thịt mềm của đùi trong, thỉnh thoảng đầu khấc còn cọ qua miệng l*и ướt nhẹp.

Khúc Kính Tiêu bị gậy thịt lớn của hắn mài miệng nhỏ, cây đồ vật đó nóng đến mức thân thể của anh đều mềm nhũn, nhưng anh vẫn nghiêng đầu tránh thoát nụ hôn của hắn rơi xuống mình: "Không được, tối qua bị em cᏂị©Ꮒ muốn hỏng luôn rồi."

"Không phải chú út nói để cho em cᏂị©Ꮒ hỏng cũng không thành vấn đề sao?" Khúc Hoài Khiêm gặm cổ anh, liếʍ mυ"ŧ làn da non mịn, còn để lại dấu vết đỏ thắm ở trên đó, thân dưới của hắn cũng bị Khúc Kính Tiêu giữ chặt.

Khúc Hoài Khiêm liếʍ lên khoé miệng hắn một chút, lòng bàn tay trêu chọc mà nhanh nhẹn sờ quanh một vòng ở đầu khấc phình to, lập tức mông của anh bị bóp mạnh hơn, anh thả ra thanh âm mềm nhẹ, nói: "Không được, cᏂị©Ꮒ hỏng rồi sau này sẽ không cᏂị©Ꮒ được nữa." Ngay sau đó, nhân lúc Khúc Hoài Khiêm bị anh sờ đến thất thần, anh liền mạnh tay đẩy hắn ra, cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nhảy xuống giường vọt vào trong phòng tắm để tắm rửa.

Những dấu vết do Khúc Hoài Khiêm để lại tối hôm qua trải đầy trên cơ thể anh, trên cổ, trước ngực, vòng eo hẹp bị bóp đến có hơi xanh tím, trên cánh mông toàn là dấu tay màu đỏ hồng, thậm chí chất lỏng còn sót lại trong bướm non của anh vẫn luôn chảy xuống đôi chân dài miên man theo từng bước chân của anh.

Khúc Hoài Khiêm bị anh đẩy ngồi trên giường, nhìn bóng dáng anh biến mất trong phòng tắm, hắn ảo não nhìn chú em của mình đã sẵn sàng làm việc chăm chỉ.

Lúc hai người họ gặp lại vị khách hàng, nhìn thấy dáng vẻ túng dục quá độ của gã khiến cả hai đều bàng hoàng, vị khách hàng đó nhìn thấy gương mặt ửng hồng của hai người cũng giật cả mình, sau khi nói chuyện mới biết, hoá ra cái bình rượu hôm qua mà khách hàng một hai bắt cấp dưới đi ra lấy chính là rượu tráng dương, chẳng trách lúc đó lúc đó cấp dưới trông lạ là khi nghe thấy yêu cầu của sếp mình.

Vị khách hàng đó tiếc nuối cho tuổi trẻ cùng với sức bền đã biến mất của mình, Khúc Hoài Khiêm âm thầm biết ơn gã cùng với bình rượu của gã, nếu không phải nhờ gã, thì chắc hắn với Khúc Kính Tiêu cũng sẽ không có mối quan hệ như này, hắn cũng không biết có nên hay không, hắn thừa biết đây là lσạи ɭυâи, cũng biết hai người cùng lắm chỉ là bạn giường, nhưng hắn không có cách nào dừng lại khát vọng của mình đối với thân thể của Khúc Kính Tiêu.

Hai người đi công tác gần một tuần, ngoại trừ cái lần say rượu làm loạn đó ra thì lúc sau Khúc Hoài Khiêm cũng không tiếp tục làm loạn với chú út của mình nữa, đêm nào họ cũng ngủ chung một phòng, mỗi lần Khúc Kính Tiêu tắm xong cũng toàn cởi chuồng để cơ thể ướt sũng nước bước ra ngoài quyến rũ hắn, mỗi lần hắn muốn làm việc thì đều nói mệt, Khúc Hoài Khiêm nhìn được nhưng ăn không được, hắn bị nghẹn đến sắp hỏng luôn rồi, trong lòng lén lút suy nghĩ không thì hắn thử chuốc say chú út xem sao, nhưng nhìn đến vẻ mặt nghiêm túc của Khúc Kính Tiêu thì hắn lại không dám.

Cứ như thế cho đến khi bọn họ trên đường về, Khúc Hoài Khiêm ngồi trên xe của chú út hắn đến dưới lầu nhà mình.

"Tới rồi." Khúc Kính Tiêu hạ phanh tay, nhưng người ngồi bên cạnh không chịu xuống xe, thậm chí còn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn anh chăm chú.

"Chú út." Khúc Hoài Khiêm bình tĩnh gọi anh.

"Sao thế? Tới nhà của em rồi kìa." Khúc Kính Tiêu nhắc hắn xuống xe, nhưng lại bị hắn ôm chầm, sau đó cậu chàng liền hôn lên đôi môi của anh.

Khúc Kính Tiêu cũng không kháng cự, mặc kệ đầu lưỡi của đối phương càn quét khắp khoang miệng anh, ngay sau đó anh cũng được hắn hôn đến động tình, nhưng mà...

"Hưm! Buông ra... Có người ở ngoài..."

Anh đậu xe trước cổng ở tầng dưới, hiện tại khoảng 7 - 8 giờ, người người đi lại đông đúc, rất có thể cha mẹ của Khúc Hoài Khiêm cũng có mặt ở đây, nếu bị bọn họ thấy con trai mình cùng với chú út dính ở bên nhau môi dán môi thì hai người họ cũng không biết phải giải thích như thế nào.

Khúc Hoài Khiêm buông anh ra, cả hai đều thở hổn hển, nhưng Khúc Hoài Khiêm không muốn để anh đi, chỉ mới hôn một cái mà bụng dưới của hắn đã nóng rần, mắt hắn sáng quắc nhìn Khúc Kính Tiêu: "Chú út, em muốn anh."

Thật ra mấy ngày nay ở cùng với Khúc Hoài Khiêm, chính Khúc Kính Tiêu cũng nhịn thật vất vả, tay Khúc Hoài Khiêm vói vào trong quần áo của anh, anh lấy lại bình tĩnh: "Ở đây?"

Khúc Hoài Khiêm không rõ chuyện gì đang xảy ra, thế mà hắn đã kéo chú út xuống xe muốn đưa anh về nhà, nhưng Khúc Kính Tiêu sống chết không muốn, có quỷ mới bằng lòng, muốn anh biểu diễn cảnh làʍ t̠ìиɦ ngay trước mặt cha mẹ hắn hả?

"Anh không muốn thiệt hả?"

Khúc Hoài Khiêm nhìn đôi môi Khúc Kính Tiêu bị mình hôn đến hơi sưng đỏ, anh gật đầu hệt như một cậu học sinh ngoan, thế là hắn bị chú út đẩy vào cầu thang bộ ở phía sau, khu chung cư nhà hắn ở đã có niên đại nhất định, trong lối đi thang bộ phủ đầy tro bụi, còn có một số thứ đồ linh tinh lộn xộn chẳng hạn như bàn, tủ chất đống trong đây, cũng không có ai dọn dẹp sạch sẽ.

Ngay khi cánh cửa đóng lại, Khúc Kính Tiêu bị chàng trai phía sau mạnh mẽ đè lên tường rồi hôn một cách mãnh liệt, tất cả ham muốn phải kiềm chế trong mấy ngày nay đã hoàn toàn bùng nổ, cả hai người đều gấp không chờ đợi được muốn có nhau, Khúc Kính Tiêu không hiểu sao mình lại lớn mật như thế, dám làʍ t̠ìиɦ với Khúc Hoài Khiêm tại chỗ này, chỉ cần nghĩ đến thôi là bướm non của anh đã ướt đẫm.

"Hưm!" Bàn tay to lớn của chàng trai đã duỗi vào trong quần anh, ngay sau đó đã chạm vào cái l*и đang chảy nước của anh.

"Chú út, anh ướt rồi." Khúc Hoài Khiêm bắt đầu đút một ngón tay vào trong lỗ thịt chảy đầy nước, miệng bướm mềm mại lập tức ngậm chặt ngón tay hắn.

Khúc Kính Tiêu nghe thấy thế liền nở một nụ cười xinh đẹp, "Vậy em còn không mau mau đút vào đi." Lỗ thịt của anh co rúm lại cắn lấy ngón tay Khúc Hoài Khiêm như đang cắn dươиɠ ѵậŧ.

Người trẻ tuổi huyết khí phương cương nơi nào chịu được sự cám dỗ như này của anh, hắn vội vàng cởϊ qυầи của hai người ra, cây gậy thô to nhịn nhục thật lâu nhảy ra khỏi quần, nó đã ở trong trạng thái gân guốc ghê gớm khiến người ta phải hoảng sợ, Khúc Kính Tiêu nhìn gậy thịt to lớn đã từng cᏂị©Ꮒ mình đến dục tiên dục tử, anh liếʍ đôi môi khô khốc của mình, đưa lưng về phía Khúc Hoài Khiêm, hai tay chống trên bàn làm việc đầy bụi bặm, cặp mông tròn trịa trắng như tuyết nhắm ngay ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Khúc Hoài Khiêm, anh quay đầu lại, nhìn cháu trai bằng đôi mắt ướŧ áŧ, lắc lư cặp mông, nói: "Mau tiến vào... Mau tiến vào cᏂị©Ꮒ chú út đi!"

Người thường ngày mang vẻ mặt cấm dục lại trở nên dâʍ đãиɠ như thế, Khúc Hoài Khiêm chỉ mới nếm thử mùi vị cơ thể của anh, lúc này ngay cả một giây hắn cũng không nhịn nổi, xúc cảm bàn tay bóp mông thịt rất thích, hắn đung đưa eo dùng đầu khấc vuốt ve miệng l*и ướt nhẹp, hai người lập tức phát ra một tiếng thở dài thoải mái.

"Chú út nhanh quá, sao mà l*и chảy nước nhanh thế?" Khúc Hoài Khiêm vừa nói vừa hung hăng nhéo mông của chú út, thân dưới đột nhiên đâm đầu khấc vào trong miệng bướm.

"Ưm a! Đúng vậy... Chú út chính là muốn ăn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của cháu trai... A a... Tiến vào... A..." Đã vài ngày không bị tiến vào nên lỗ da^ʍ đã khôi phục lại độ khít chặt từ lâu, bởi vì bị nhét vào nên càng tiết ra nhiều nước hơn, nước da^ʍ trơn trượt càng làm cho ©ôи ŧɧịt̠ lớn tiến vào dễ dàng, kɧoáı ©ảʍ tê dại từ chỗ tiếp xúc với đầu khấc đang lan ra khắp cơ thể tựa như bị điện giật, thoải mái vô cùng, anh vô thức nâng mông lên, chủ động dùng lỗ da^ʍ vừa ướt vừa mềm ăn vào que thịt to lớn của chàng trai.

Khúc Hoài Khiêm nhìn cái lỗ hồng hào bị đầu khấc của mình cᏂị©Ꮒ cho mở ra, lại chủ động nuốt thân ©ôи ŧɧịt̠ to lớn vào, trong lòng hắn thật hài lòng, nhưng cũng chỉ là hài lòng mà thôi, bởi vì hắn cần phải hung bạo cᏂị©Ꮒ chú út dâʍ đãиɠ này mới có thể có được thoải mái và thoả mãn.

"Hừm... Tuyệt quá... Vào nhanh đi... Ưm a... CᏂị©Ꮒ lỗ da^ʍ của chú út... A a a!" Tóc Khúc Kính Tiêu dựng đứng cả lên thét một tiếng chói tai kèm theo tiếng khóc nức nở, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của Khúc Hoài Khiêm đâm thật mạnh vào cơ thể anh, lập tức nhét đầy trong âʍ đa͙σ anh, anh quay đầu, thở hổn hển: "Ưm a a! Lớn quá!"

Khúc Hoài Khiêm cũng sướиɠ vô cùng, vách thịt mềm mại ướt nhẹp vừa nóng hổi vừa quấn chặt lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, lúc đi vào còn phát ra tiếng nước nhóp nhép, không cần nhìn thì hắn cũng biết cái lỗ thịt dâʍ đãиɠ này chảy ra thật nhiều nước da^ʍ là để chờ được cᏂị©Ꮒ, từng đợt co bóp và bú ʍúŧ mãnh liệt khiến hắn không chịu nổi, bàn tay to vỗ một cái bóp lên cánh mông vểnh của Khúc Kính Tiêu: "Đĩ da^ʍ! Đừng mυ"ŧ chặt thế! Nước chảy nhiều như thế là thèm cᏂị©Ꮒ tới vậy sao?"

Khúc Kính Tiêu không ngờ rằng mình thân là người lớn mà còn bị cháu đét mông, anh thấy xấu hổ vô cùng, cánh mông bị quất đánh thật đau đớn khiến cơ thể anh càng thêm hưng phấn, anh đỏ mặt cắn chặt môi dưới, chủ động lắc mông qua lại vuốt ve dươиɠ ѵậŧ: "Ưm a! Đúng vậy..."

Lỗ da^ʍ rạo rực không ngừng chảy ra nước da^ʍ trơn trượt, Khúc Hoài Khiêm nhìn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của mình đang ra ra vào vào trong động thịt, thân ©ôи ŧɧịt̠ dính đầy nước da^ʍ sáng lấp lánh, những thứ đó phát ra hơi thở dâʍ đãиɠ khiến du͙© vọиɠ của hắn tăng vọt, bàn tay to không nhịn được kìm chặt eo nhỏ của Khúc Kính Tiêu, hắn gầm nhẹ một tiếng, không tiếp tục chào hỏi nữa mà bắt đầu kí©h thí©ɧ cặp mông trần, điên cuồng cᏂị©Ꮒ chú út đang mở rộng cái động da^ʍ vì hắn.

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người dính chặt vào nhau, cọ xát mãnh liệt cho nhau sinh ra kɧoáı ©ảʍ tột độ, hai người họ làʍ t̠ìиɦ điên cuồng trong thang lầu tối tăm, chỗ giao hợp phát ra tiếng "bạch bạch bạch" cùng tiếng nước "òm ọp", ©ôи ŧɧịt̠ lớn đâm vào rút ra lỗ da^ʍ ẩm ướt nước l*и càng thêm thuận lợi, Khúc Kính Tiêu ở tại nơi bẩn thỉu này, bị cháu trai ruột của mình đè mông mặc kệ thân phận, dâng lên lỗ da^ʍ ướŧ áŧ mềm mại lại biết cách bú ʍúŧ, bị động tác làʍ t̠ìиɦ thô bạo phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ tựa như một đĩ điếm thấp kém.

"Ưm a thích quá... Chậm chút... Bị cᏂị©Ꮒ đến sắp bắn rồi... Ưm a..." Bên trong Khúc Kính Tiêu bị cᏂị©Ꮒ đến vừa ngứa vừa tê, miệng tử ©υиɠ bị va chạm vẫn luôn chảy nước ròng ròng, chẳng mấy chốc sẽ bị khai phá sạch bách.

"Là em muốn nện cho chú út bắn tinh!" Khúc Hoài Khiêm nghe anh nói lại càng hưng phấn, đong đưa thắt lưng cường tráng liên tục, dưới háng tựa như một cơn gió quét cᏂị©Ꮒ thủng l*и non của chú út hắn, dươиɠ ѵậŧ to lớn múa may hung ác đánh thẳng vào miệng tử ©υиɠ, miệng tử ©υиɠ yếu ớt nào chịu nổi đợt tấn công kịch liệt như thế, "ọt" một tiếng, bị đầu khấc to lớn đâm mở.

"A a a a..." Lần này Khúc Kính Tiêu bị đứa cháu trai nện hung tợn đến thét chói tai liên tục, bờ mông trắng như tuyết run rẩy loạn xạ, lỗ thịt co quắp, thịt l*и đều run lên bần bật, sau khi ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ đâm vào trong tử ©υиɠ cũng không giảm tốc độ, hắn nắc vào trong khoang tử ©υиɠ như điên dại, da thịt mềm mại bên trong đã bị khuấy đảo đến vừa tê vừa mềm, vẫn luôn tiết ra dâʍ ɖị©ɧ giống như là bị nện đến khóc vậy.

"Ha a... Chậm... Á a a... Chậm chút... A... Muốn chết mất... Hưm ưʍ... Bị cᏂị©Ꮒ đến sắp chết mất..." Hai chân Khúc Kính Tiêu bị banh ra rộng hơn, mông cũng bị nâng lên cao để tạo điều kiện cho hắn đυ. ȶᏂασ ở đằng sau, nơi giao hợp của bọn họ nhanh chóng nhỏ giọt nước da^ʍ tí tách, Khúc Kính Tiêu chỉ cảm thấy âʍ đa͙σ cùng bị tử ©υиɠ của mình bị nện sắp nứt ra, thịt l*и bị căng ra đến cực điểm, nhưng anh vẫn run rẩy bú chặt lấy gậy thịt, làm cho Khúc Hoài Khiêm thoải mái gầm nhẹ một tiếng, tiến vào sâu hơn nữa.

Hắn cᏂị©Ꮒ anh từ phía sau vừa nhiệt tình lại vừa mạnh mẽ, có vẻ như hắn thật sự muốn nện đồ đĩ dâʍ đãиɠ này đến chết, bàn tay to của Khúc Hoài Khiêm ác liệt nhào nặn mông thịt của Khúc Kính Tiêu, hắn thở hổn hển thấp giọng nói: "Chú út dâʍ đãиɠ như thế, có cᏂị©Ꮒ chết anh thì cũng không sao!"

"Ha a... Đừng mà... A a... Đừng làm chết anh... Sau này anh còn phải bị cᏂị©Ꮒ... Á a..." Khúc Kính Tiêu rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ chào đón từng cú nhấp của hắn, lỗ l*и ẩm ướt muốn lấy lòng mà ngậm chặt ©ôи ŧɧịt̠ đang ra vào, lúc đi ra ngoài cũng phải giữ lại không chịu buông tha, dụ dỗ Khúc Hoài Khiêm nện anh ngày một nhanh hơn.

Lần nào đầu khấc to lớn cũng va chạm thật mạnh vào miệng tử ©υиɠ, như muốn nện mị thịt bên trong đến thối nát sưng tấy, Khúc Kính Tiêu bị đâm đến dươиɠ ѵậŧ dưới thân cũng va chạm bạch bạch lên bụng của mình, nhanh chóng bị phịch đến bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, anh vừa khóc thét vừa xuất tinh, nhưng cây thịt bên trong vẫn trước sau như một vô tình xỏ xuyên cơ thể anh, âʍ đa͙σ cùng tử ©υиɠ của anh run rẩy kịch liệt kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể.

Khúc Hoài Khiêm được lỗ thịt mềm mại trơn trượt vuốt ve khiến hắn sảng khoái không thôi, hắn lại càng tàn nhẫn càng tăng nhanh biên độ khuấy động lỗ thịt vẫn đang phun nước, nhìn Khúc Kính Tiêu bị hắn nện đến phun cả nước, hắn liền hưng phấn khôn tả, "Sướиɠ quá... Lỗ da^ʍ của chú út khiến em sướиɠ muốn chết!"

Lỗ thịt trong cơn cao trào vừa chảy nhiều nước vừa khít chặt, cơ thể đáng thương cực kỳ nhạy cảm của Khúc Kính Tiêu bị tấn công kịch liệt đến mức run lên bần bật như sắp chết, hai tay của anh sớm đã không thể chống đỡ được cơ thể, nửa người trên ghé vào chiếc bàn cũ kỹ dơ bẩn, anh như bị nghẹt thở nên phải há to miệng để hô hấp, sướиɠ đến mức đầu lưỡi mềm mèo thè ra khỏi khoang miệng, nước bọt trong suốt chảy xuống không ngừng, khoé mắt đều là màu hồng phấn của tìиɧ ɖu͙©, còn chảy ra cả nước mắt, trong miệng liên tục bật ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, vang lên ngay tại không gian nhỏ hẹp này.

Khúc Hoài Khiêm dứt khoát bế Khúc Kính Tiêu lên, còn hắn thì ngồi trên bàn, trong lúc Khúc Kính Tiêu còn đang mơ màng, hắn nhắm ©ôи ŧɧịt̠ to tướng của mình ở ngay lỗ l*и giàn giụa nước da^ʍ, sau đó "ọt" một tiếng đút vào trong, nguyên ©ôи ŧɧịt̠ to lớn thế như chẻ tre đâm thẳng vào tử ©υиɠ, toàn bộ cây thịt đều đâm vào trong cơ thể dâʍ đãиɠ của chú út.

"Đừng mà a! Quá... A a... Sâu quá rồi... A... Đâm thủng rồi... A a..." Khúc Kính Tiêu vừa khóc vừa lắc đầu nguầy nguậy, đôi tay yếu ớt muốn đẩy cậu chàng trẻ tuổi ra, nhưng lại phát hiện mình đẩy không được, sau đó anh lại đặt tay lên vai hắn muốn mượn lực nâng mông lên để nhả cái cây gậy to tướng kia ra một chút, nhưng gậy thịt cùng với thịt l*и cọ xát cho nhau liền truyền đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như thế, dữ dội đến mức mông Khúc Kính Tiêu lại run lên bần bật, bắt đầu vuốt ve lên xuống ©ôи ŧɧịt̠ lớn của cháu trai, muốn theo đuổi càng nhiều kɧoáı ©ảʍ.

Khúc Hoài Khiêm nhìn chú út nâng mông lên rồi lại ngồi xuống, dùng bé bướm dâʍ đãиɠ vuốt ve dươиɠ ѵậŧ giúp hắn, cả thế xác lẫn tâm lý đều được thoả mãn vô cùng, cái lỗ nhỏ khít chặt kia, trước khi bị cᏂị©Ꮒ thì có màu hồng nhạt, giờ đây đã bị hắn nện đến đỏ bừng, miệng l*и lầy lội, hai cánh môi âʍ ɦộ bị hắn quất đánh đến đỏ hết cả lên trông thật đáng thương, thịt non trong âʍ đa͙σ bị gậy thịt của hắn mang ra khỏi miệng bướm, rồi lại theo động tác của gậy thịt mà lùi vào bên trong, một màu đỏ thắm dụ dỗ người ta phải mài giũa liên tục.

Hắn không thể khống chế được nữa mà dùng hai tay kìm chặt vòng eo của Khúc Kính Tiêu, đột nhiên ấn mạnh xuống, đồng thời hắn cũng đẩy gậy thịt ra sức va chạm phía trên, bắt đầu nện anh như mưa rền gió dữ, thịt mềm bên trong đã không chịu nổi kí©h thí©ɧ bất chợt, kẹp chặt lại cấp tốc, bờ mông phía sau bị trứng dái quất đánh "bạch bạch" đến đỏ bừng, Khúc Hoài Khiêm kéo áo anh sang xoa nắn đầu ti của anh, Khúc Kính Tiêu lại phát ra tiếng khóc la, núʍ ѵú của anh bị hắn ngậm lấy bú ʍúŧ nhiệt tình, giống như muốn hút ra sữa luôn vậy.

"A a... Thoải mái quá... Núʍ ѵú thật thoải mái... Ưm ư... Lỗ da^ʍ cũng sướиɠ quá... A a... Tuyệt quá..." Hắn ra ra vào vào liên tục, lại tàn nhẫn bú √υ" anh, chẳng mấy chốc, Khúc Kính Tiêu đã chịu không nổi muốn lêи đỉиɦ.

Khúc Hoài Khiêm nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh tràn đầy sắc thái dâʍ đãиɠ, cái mông cùng vòng eo đều phe phẩy theo động tác cᏂị©Ꮒ đυ. của hắn, gậy thịt dưới háng cũng lướt qua lướt lại, mắt thấy phải sắp xuất tinh đến nơi rồi, chỗ giao hợp của hai người ra ra vào vào thật lâu đều dính đầy chất lỏng đυ.c ngầu, Khúc Hoài Khiêm nhìn đến mức ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ dưới háng lại căng to thêm một vòng, động tác cũng trở nên lộn xộn cuồng dã, tiếng nước lép nhép càng thêm vang dội.

"A a không! Lớn quá! Hưm a a!" Côи ŧɧịt̠ cắm ở trong thân thể Khúc Kính Tiêu vốn đã lấp đầy trong tử ©υиɠ cùng với âʍ đa͙σ của anh rồi, bây giờ trở nên cương hơn nóng hơn, vách trong mềm mại của anh bị hắn đâm đến buộc phải mở ra, anh thét gào thảm thiết muốn thoát khỏi hung khí này, nhưng hai chân lại bị banh ra một cách thô bạo hơn, bị hắn bá đạo đè trên ©ôи ŧɧịt̠ lớn hung hăng xỏ xuyên cái l*и da^ʍ chật hẹp, anh như không chịu nổi dùng cả hai tay giữ chặt người đang cᏂị©Ꮒ mình, ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn lại.

Cơ thể của anh như được khảm vào gậy thịt lớn, bị cᏂị©Ꮒ đυ. đến run rẩy loạn xạ, cuối cùng anh không thể chịu nổi nữa ôm Khúc Hoài Khiêm khóc la bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, "A a bị cᏂị©Ꮒ bắn... Lại bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn cᏂị©Ꮒ bắn... Hưm a sướиɠ quá..."

Vách thịt mềm mại co quắp mấp máy mát xa ©ôи ŧɧịt̠ lớn trong cơ thể, giống như có vô số cái miệng nhỏ há mồm liếʍ mυ"ŧ, Khúc Hoài Khiêm cũng không chịu nổi nữa, hắn ở trong cơ thể Khúc Kính Tiêu chạy nước rút mấy chục cái, rốt cuộc không khống chế được du͙© vọиɠ muốn bắn tinh, đầu khấc lại phình to một lần nữa đâm sâu vào trong tử ©υиɠ rồi phóng ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng hổi.

"Ha!" Khúc Kính Tiêu phát ra tiếng rêи ɾỉ trong cổ họng, cảm giác bị bắn vào trong mạnh mẽ khiến cơ thể anh run lên không thể kiềm chế được, nhiệt độ nóng rực của chất lỏng gần như tan chảy trong anh, giống như âʍ đa͙σ cùng tử ©υиɠ của mình hoà vào làm một với gậy thịt của Khúc Hoài Khiêm, làm anh thoải mái đến mức khoé mắt đỏ hoe lại chảy nước mắt thêm lần nữa.