Chủ Tử Xấu Xa

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Truyện Chủ Tử Xấu Xa của tác giả Lâm Uyển Du là truyện ngôn tình cổ đại với một tình yêu đầy mộng mị, một tình yêu mà khó thể nào có thề thoát ra khỏi những ý nghĩ điên rồ. Trong cơn hoạn nạn, cô đượ …
Xem Thêm

Chương 20
Hắn đứng ở cửa phòng của nàng chờ nàng.

Khi Hồng Liên vừa nhìn thấy thấp thoáng thân ảnh quen thuộc, nàng còn không dám tin tưởng vào hai mắt mình, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp mấy cái, rồi lúc này mới tin rằng hắn đã bỏ rơi vị hôn thê cao nhã xinh đẹp mà đứng một mình trong gió đêm lạnh lẽo ở cái góc u ám này mà chờ nàng.

Chân Hồng Liên bước nhanh hơn, muốn lướt qua hắn, nhưng vẫn bị hắn nhanh hơn một bước bắt lấy cánh tay của nàng ghì lại.

“Đứng lại.”

“Thiếu gia còn có cái gì căn dặn sao?”

“Tối nay ta muốn ngủ với nàng.”

Hắn lộ rõ chân tướng y như một đứa bé trai bốc đồng, đưa ra một yêu cầu ngây thơ như vậy, bộ không sợ nàng cự tuyệt hay sao?

Nhưng rồi nàng vẫn để cho hắn vào cửa.

Đi vào phòng rồi, hắn liền giống như đang ở trong chính phòng của hắn vậy, lập tức nghênh ngang ngồi ở trên giường, vẫn nhìn nàng chăm chú.

Hồng Liên không nói gì, đi đến bàn bên cạnh rót cho hắn một ly trà, rồi đưa cho hắn.

Nguyệt Hiên Hoa đưa một tay ra tiếp được, hớp nhẹ một ngụm, “Ta cũng thích cách nàng pha trà.”

“Ta sẽ nhớ rõ, đem phương pháp pha trà dạy cho Ngải cô nương, như vậy đợi đến sau khi các người kết hôn, nàng có thể pha cho ngươi uống.”

“Nàng ấy pha cho ta uống?” hắn ép hỏi, “vậy còn nàng đâu?”

“Ta đã chuẩn bị tốt để vận động người.”

“Người vận cái gì động?”

“Chuẩn bị đi tới nơi mà ngươi an bài ta đến.”

Đột nhiên hắn ném mạnh chén trà đang cầm trong tay xuống đất, cũng may là nàng nhanh chân tránh đi mới không bị mấy mảnh vỡ nhỏ bắn vào người.

“Nàng làm sao cũng không được đi!” hắn vươn tay cầm lấy cánh tay mảnh khảnh của này, kéo nàng vào ngực hắn.

Hồng Liên đột nhiên vòng tay ôm lấy đầu của hắn, cho hắn một cái hôn thật sâu thật nồng nhiệt.

Vốn tưởng rằng sẽ phải qua một hồi cãi nhau nảy lửa, chứ không nghĩ rằng nàng sẽ có phản ứng như vậy, nhưng hắn vẫn phản ứng rất nhanh liền vòng tay ôm lại nàng, khát khao cháy bỏng đáp lại cái hôn của nàng.

Không biết nụ hôn kéo dài bao lâu, nàng mới lưu luyến rời đi ôm ấp nồng nhiệt của hắn, “Nguyệt, tối nay chúng ta đừng cãi nhau được không?”

Hắn lẳng lặng nhìn nàng chăm chú, đương nhiên vô cùng hoan nghênh đề nghị của nàng, “Tốt.”

“Tối hôm nay ta sẽ cố hết sức chiều lòng chàng, cho chàng vừa lòng thỏa mãn, nhưng ta van cầu chàng đừng dùng lại cái loại khẩu khí hung ác đối với ta nữa.”

“Ta cũng không phải cố ý.” Hắn nói có chút không được tự nhiên.

“Chỉ cần đối với ta ôn nhu một chút, ta cam đoan sẽ ngoan ngoãn chiều theo.”

“Hồng Liên, nàng......”

Nàng dùng nụ hôn càng ôn nhu càng dịu dàng hơn để che lại lời hoang mang của hắn.

Nàng thật tâm không muốn đêm nay lại cãi nhau nữa, nếu nàng đã hạ quyết tâm, như vậy nàng sẽ làm cho một đêm nay trở thành đêm quan trọng đáng nhớ nhất trong cuộc đời nàng.

Nàng tuyệt không muốn nó bị bất cứ điều gì phá hỏng.

Nguyệt Hiên Hoa cho dù có cảm giác được có cái gì đó kỳ dị lạ thường trong hành động của nàng, thì cũng không có cách nào tự vấn hay hỏi nàng, bởi vì lúc này Hồng Liên thể hiện vẻ yêu kiều mềm mại động lòng người mà hắn tưởng chỉ có thể thấy được trong những giấc mộng của hắn -- toàn tâm toàn ý chấp nhận hắn, không có chút nào vẻ miễn cưỡng không muốn.

Hắn nên tỉnh táo lại để hỏi cho rõ ràng vì sao nàng lại như vậy? Vì ghen tuông tức giận? Hay là vì đã muốn đầu hàng hắn?

Nhưng nàng đã giữ chặt tay hắn đặt lên trên bộ ngực sữa mềm mại, du͙© vọиɠ nóng rực lập tức bốc cháy phừng phừng làm hắn gần như muốn phát cuồng.

Mặc dù thân thể của nàng đối với hắn đã quen thuộc như vậy, nhưng so với trước đây dáng vẻ xinh đẹp trước mắt của nàng bây giờ càng làm hắn thêm hưng phấn vô cùng, du͙© vọиɠ nơi hạ phúc cũng nhanh chóng thức tỉnh.

Nàng giống như là một nữ yêu vô cùng khêu gợi chủ động khıêυ khí©h thân thể hắn, bàn tay to của hắn âu yếm mân mê bộ ngực mê người của nàng, nàng chỉ có thể vô lực không xương vặn vẹo thân thể mềm mại, trong miệng phát ra tiếng rên yêu kiều khe khẽ mê người.

Hắn dùng hai tay chà xát chơi đùa với cặρ √υ" mềm mại co dãn kia, còn tà tứ dùng trứ ngón tay chà xát miết nhẹ lên hai nhũ tiêm như hạt đậu đỏ.

Nàng cảm nhận bộ ngực của mình sau khi bị hắn khıêυ khí©h đã nhanh chóng bành trướng, nhũ tiêm se chặt lại, toàn bộ các dây thần kinh tìиɧ ɖu͙© đều bị hắn kí©h thí©ɧ, toàn thân trở nên mềm nhũn. Khi hắn cúi đầu mở miệng ngậm lấy nhũ tiêm xinh đẹp của nàng, nàng chỉ có thể vươn tay gắt gao đè lại đầu của hắn, thân mình nàng càng ưỡn về phía hắn như mời gọi hắn tận tình hưởng dụng.

“Tại sao hôm nay nàng nhiệt tình vậy?” Hắn một tay tùy ý sờ loạn nhưng vẫn mang tính chiếm hữu lướt qua cái bụng bằng phẳng của nàng.

“Chẳng phải chàng vẫn thường chê ta không đủ nhiệt tình hay sao? Bây giờ ta cải tiến, thế mà chàng còn ngại!” Nàng đẩy nhẹ bờ vai của hắn ra một chút.

Hắn vội vàng đặt môi hôn lên mặt của nàng, trấn an nói: “Sẽ không, ngược lại, ta sẽ làm cho nàng đạt tới một sự thỏa mãn trước nay chưa từng có.”

Môi hắn mang một thứ khát vọng cháy bỏng, nhưng lại hết sức ôn nhu mà hôn lên môi nàng, hắn dùng đầu lưỡi linh hoạt ướŧ áŧ khıêυ khí©h, liếʍ qua đôi môi cánh hoa đỏ mọng của nàng, đánh tan những khó chịu không thoải mái của nàng, mãi cho đến khi cánh tay của nàng lại một lần nữa vươn ra vòng qua cổ hắn.

“Hé miệng.” Hắn khàn khàn ra lệnh cho nàng.

Nàng xuôi thuận theo hắn theo bản năng, khẽ mở môi xinh nghênh đón hắn tiến vào, để cho hắn hết lần này đến lần sau liên tiếp xâm nhập một cách bá đạo, nhấm nháp những ngọt ngào trong miệng nàng, mãi cho đến khi hai người như muốn thở không nổi mới thôi.

Tay hắn vội vàng vuốt ve trên mỗi một tấc da thịt của nàng, thi triển trên thân thể của nàng một loại ma lực kỳ diệu nhất tốt đẹp nhất, bàn tay to lúc này cũng âu yếm nơi mềm mại nữ tính bên trong đùi của nàng.

“A......” thân mình yêu kiều của nàng liên tục run run, thẹn thùng muốn kẹp chặt hai chân lại, nhưng không thể nào ngăn cản ngón tay của hắn xâm nhập vào.

Nguyệt Hiên Hoa cảm thấy ngón tay mình được nàng gắt gao bao chặt lấy, trải qua những âu yếm vừa rồi của hắn, tiểu huyệt của nàng đã muốn tràn ngập yêu dịch.

Tay hắn ở trong cơ thể của nàng chậm rãi đong đưa ra vào, Hồng Liên bất tri bất giác ôm chặt lấy hắn, khuôn mặt mồ hôi tuôn đầm đìa phiếm hồng, đầu không ngừng lắc lư, hiển nhiên là không thể kháng cự kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đến thế mà hắn đem lại cho mình.

Miệng vẫn rêи ɾỉ, nàng nâng mông mình lên, phối hợp với những luật động của hắn.

“Nguyệt, đừng như vậy, ta muốn chàng...... Đừng tra tấn ta như vậy......” nàng thở gấp gáp, sợ mình sẽ bởi vì quá mức sung sướиɠ vui thích mà thiếu dưỡng khí rồi ngất đi.

Thêm Bình Luận