Gương mặt Dương Minh trở nên cau có khó gần, mặc dù vậy nhưng nét đẹp trai vẫn không hề lu mờ. Hắn gằn giọng:
- Cô là ai, ở phòng ban nào.
Cô không vội trả lời câu hỏi này của hắn, nếu như hắn biết cô không những đánh, mắng mà còn đe doạ hắn, nói không chừng mới làm được hơn tuần, cô đã bị đuổi việc cũng nên. Diệp Chi thận trọng hỏi ngược lại:
- Thế chủ tịch có biết em là ai không.
Hắn lạnh giọng, gương mặt không chút biến đổi:
- Cô không nói thì sao tôi biết được.
Nghe có vậy, cô cúi gập người xuống xin phép ra ngoài, mặc cho hắn có quát nạt, cô cũng chạy thục mạng ra ngoài. Nghĩ đến hành động trong thang máy lúc nãy, Dương Minh giận run người. Chỉ là một nhân viên nhỏ bé mà cô ta dám đấm thẳng vào gương mặt anh tuấn này. Đã vậy còn làm tổn thương hàng họ của hắn thì lửa giận này không thể nào dập tắt được.