Chương 22

Hắn là một alpha lại bị một beta từ nông thôn giày vò cả một đêm, nói ra ngoài ai dám tin đây? Đến ngay cả bản thân hắn cũng không dám tin nữa là, vậy mà hắn lại không có một chút sức lực phản kháng nữa chứ.

Nhớ lại đầu lưỡi liếʍ loạn trên cơ thể mình đêm hôm qua, dươиɠ ѵậŧ tội lỗi cứng rắn đâm vào trong huyệt, còn có những tiếng rêи ɾỉ dâʍ ɭσạи trong lúc tình mê ý nồng của bản thân, dạ dày của Phó Ngạn Minh cũng muốn quay cuồng, hắn đỡ vách tường nôn khan vài tiếng nhưng lại chẳng nôn ra được gì.

Phó Ngạn Minh điều chỉnh vòi hoa sen một chút, nhíu chặt mày nhắm vào phía dưới, dòng nước phân tán tụ lại thành một cột nước mạnh mẽ, không bắn vào miệng huyệt nhớp nhúa tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngược lại đập mạnh vào hộŧ ɭε bị ma sát không thu lại được kích thước ban đầu, nhưng đáng sợ là cơn tê dại giống như điện giật lan ra khắc cả cơ thể, Phó Ngạn Minh mềm nhũn chân thiếu chút nữa ngã khụy xuống đất, thở dồn dập với tay cầm lất vòi hoa sen ra xa.

Hắn đen mặt, tách hai ngón tay căng hoa huyệt ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhớp nháp ngay lập tực phủ đầy ngón tay, đồ vật bên trong khó khăn chui ra khỏi màиɠ ŧяiиɧ xử nữ, qυყ đầυ nhanh chóng rỉ nước ra ngoài.

Người đàn ông lỗ mãng bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cơ thể của cấp trên, lúc này đây còn lưu lại đồ vật trong cơ thể alpha cả một đêm tròn, bây giờ đang đầy ắp chắn ở cổ tử ©υиɠ yếu ớt, đảo quanh qua thịt mềm bên trong âʍ đa͙σ, giống như vẫn đang thay cậu an ủi đã hoàn toàn chọc giận alpha.

Miệng huyệt sung huyết, vừa chạm đã cảm thấy đau đớn, Phó Ngạn Minh không có cách nào đưa ngón tay vào trong thăm dò được, màиɠ ŧяiиɧ ngăn chặn đường đi của hắn, hắn chỉ có thể chịu đựng sự nhục nhã dựa lưng vào vách tường hơi cong đầu gối chân, tách mở hoa huyệt, khiến những đồ vật kia chịu ảnh hưởng của trọng lực mà dần dần trôi ra ngoài.

"Tần, Kiêu …" L*иg ngực của Phó Ngạn Minh không ngừng phập phồng lên xuống, đôi mắt hẹp dài nguy hiểm híp lại, bên trong chất đầy cơn thịnh nộ.



Giám đốc Phó tắm rửa tròn trĩnh ba tiếng đồng hồ, dùng hết một lọ sữa rửa tắm, làn da đều bị chà xát đến đỏ ửng, bị ngâm nước mà nhăn nhúm, hắn mới lạnh mặt khoác áo choàng tắm bước ra.

Nếu như không phải hắn cảm thấy đói đến hoa mắt chóng mặt thì quả thật hắn vẫn còn muốn ở trong đấy ngâm nước, việc lần này thực sự là việc ghê tởm nhất mà hắn đã trải qua trong cuộc đời của mình, lỗ chân lông cả người đều bị bít tắc đến khó chịu, thật sự khiến người ta cảm thấy dơ bẩn đến mức hít thở không thông.

Phó Ngạn Minh gọi một cuộc điện thoại cho trợ lý của mình, trợ lý nhanh chóng nhận cuộc gọi.

"Giám đốc Phó?"

"Cậu bây giờ thông báo cho bộ phận nhân sự, ngay lập tức sa thải tài xế tên Tần Kiêu cho tôi, tiền lương tháng này một đồng cũng không được đưa cho cậu ta." Phó Ngạn Minh dặn dò xong thì mất kiên nhẫn cúp điện thoại.

Mỗi bước đi xuống cầu thanh, hai cánh môi âʍ ɦộ tê mỏi đau đớn mạnh mẽ ma sát với nhau, có dịch thể trong suốt không ngăn lại được từ trong huyệt đạo ồ ạt chảy ra, huyệt xử nữ mới chớm nở bị mài cả một đêm, mặc dù đau đớn thế nhưng lại chẳng thể ngăn được loại kɧoáı ©ảʍ tê dại kia.

Đỉnh đầu của Phó Ngạn Minh sắp bốc khói, vành tai đỏ bừng nóng hầm hập, nổi quạu ném điện thoại lên thảm trải sàn khiến nó lăn mấy vòng mới dừng lại.

Tần Kiêu, chúng ta hãy chờ đấy, nếu như cậu đã đam làm ra chuyện coi trời bằng vung như thế này, thì nhất định phải chuẩn bị để bù đắp cái giá phải trả!