- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Võ Hiệp
- Chư Thiên: Ta Chỉ Có Thể Tu Luyện Ma Công
- Chương 77: Kiếm chỉ Thiếu Lâm
Chư Thiên: Ta Chỉ Có Thể Tu Luyện Ma Công
Chương 77: Kiếm chỉ Thiếu Lâm
Chẳng bao lâu sau, một vài đệ tử Thánh Môn đã mang đến trước mặt Phong Lý Đao mười mấy chiếc đầu lâu già nua, vẻ mặt sợ hãi.
Chẳng bao lâu sau, một vài đệ tử Thánh Môn đã mang đến trước mặt Phong Lý Đao mười mấy chiếc đầu lâu già nua, vẻ mặt sợ hãi.
"Đây là?"
"Bẩm trưởng lão, đây đều là những vị trưởng lão trụ cột của Khổng gia, đây là Diễn Thánh Công đương đại."
Nói xong, hắn ta đưa một cái đầu tương đối trẻ tuổi, đầy máu me trước mặt Phong Lý Đao.
"Ừm!"
"Ngươi không phải rất phách lối sao?"
"Bây giờ sao không tiếp tục dâng tấu chương nữa?"
"Đi xuống đó làm bạn với bọn chúng đi!"
Phong Lý Đao thản nhiên buông tay đang cầm đầu Diễn Thánh Công, không chút quan tâm, đá cái đầu rơi xuống đất sang bên cạnh mấy con chó mèo!
"Trưởng lão, mau đến đây!"
"Có chuyện gì?"
Nghe tiếng đệ tử gọi ở sâu trong sân, Phong Lý Đao liền thi triển khinh công, chạy về phương hướng âm thanh truyền tới.
Hoắc!
Mở khố phòng của phủ Diễn Thánh Công, quả thật khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Lúa gạo, bột mì trắng như tuyết chất đống như núi, nhìn không thấy điểm cuối. Kiểm tra kỹ lưỡng một phen, không hề có một hạt thóc cũ, toàn bộ đều là lúa mới thu hoạch năm nay.
Nhìn thấy kho lúa chất đầy ắp này, ngay cả Phong Lý Đao cũng sững sờ, từ trước đến nay chưa bao giờ nhìn thấy nhiều thóc như vậy!
Ngay cả những đệ tử Thánh Môn này cũng đều đỏ cả mắt. Tất cả bọn họ đều xuất thân nghèo khó, nếu không phải vì Thánh Môn cho một bát cơm mà đi theo, thì cũng sẽ không đến nỗi phải đi ăn xin từ nhỏ.
Nếu như trong nhà có được một túi lương thực, cũng không đến nỗi tuổi còn nhỏ liền đi ra ngoài xin cơm.
Trong thời gian ở Sơn Đông, Thánh Môn đã chứng kiến cảnh đói khát, cơ hàn khắp nơi, không ngờ Khổng gia lại có nhiều gạo như vậy, mà lại một hạt cũng không nỡ mang ra, còn cấu kết với quan lại địa phương, yêu cầu triều đình cấp gạo cứu trợ.
Phi! Thật là làm mất mặt lão Khổng Tử!
"Trưởng lão, bên này, mau đến đây."
“Còn gì nữa?”
Phong Lý Đao vui mừng chạy đến, không ngờ Cố Thiếu Đường và Mã Lão Tam cùng những người khác đã đến trước một bước, đã mở kho bí mật trong thư phòng của Diễn Thánh Công.
Kim quang lấp lánh, vô số kỳ trân dị bảo chất đống lộn xộn, ngay cả viên dạ minh châu quý giá cũng không được đựng riêng, ở khắp nơi trong căn phòng tối đen, như sao trời lấp lánh, không ngừng tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ.
"Nhanh lên, nhanh mở những cái rương bên trong."
Những người bị choáng ngợp bởi kho báu trước mắt, đặc biệt là bọ người Phong Lý Đao đã từng nhìn thấy bảo khố hoàng cung Tây Hạ, kho báu trước mắt này gần như sánh ngang với bảo khố hoàng cung Tây Hạ.
Phải biết rằng đó là một quốc gia, tích lũy hơn trăm năm.
Khổng gia to lớn cỡ nào? Truyền thừa nghìn năm cư nhiên giàu có đến vậy. Không biết vào cuối triều Đường, Khổng gia này là thế nào tránh thoát cuộc khởi nghĩa Hoàng Sào, hành động tàn sát các gia đình quý tộc một cách dã man như thế nào.
Rầm rầm rầm! !
Khi từng chiếc hộp được mở ra, những thứ có tư cách được đựng trong hộp này, cuối cùng đã lộ diện, một lần nữa nhìn thấy ánh sáng ban ngày.
Ồ!
Chiếu chỉ và ấn tín của các triều đại phong cho Khổng gia, bát đũa bằng phỉ thúy, cực phẩm ngàn năm Hồng San Hô, dương chi bạch ngọc chế tạo Ngọc Quan Âm...
Có vô số báu vật quý giá, không thể đếm xuể.
"Mang tất cả những thứ này đi cho ta."
Bọn người Phong Lý Đao và Mã Lão Tam vốn xuất thân là thổ phỉ, khi nhìn thấy nhiều báu vật như vậy, làm sao có thể bỏ qua được?
Hơn hai nghìn người, ròng rã bận rộn hơn nửa đêm, y nguyên chỉ dọn đi một nửa.
Bọn người Phong Lý Đao hai mắt rực lửa, luyến tiếc nhìn những thứ còn lại.
Nhắc tới cũng kỳ quái, cả đêm trôi qua, thế mà không có bất kỳ một quan sai nào xuất hiện.
Tuy nhiên, Phong Lý Đao cũng không quan tâm đến những vấn đề này nữa, vội vàng lấy những thứ quý giá, ném lại mấy thanh đao của giặc Oa và rút lui. Nếu không đi, sẽ bị lộ!
Phong Lý Đao nào biết, nếu không phải vì Vũ Hóa Điền ở sau dọn dẹp tàn cuộc, Bọn người Phong Lý Đao đã sớm bị lộ.
Ngay sau khi bọn người Phong Lý Đao vừa đi, Đàm Lỗ Tử đã dẫn theo một đám Tây Hán Tây Xưởng, thu dọn tất cả những thứ mà Thánh Môn không thể mang đi trong phủ Diễn Thánh Công.
Oanh!
Tin tức Khổng gia bị diệt môn, lập tức oanh động toàn bộ Sơn Đông. Tất cả quan lại Sơn Đông đều bắt đầu dâng sớ lên triều đình, yêu cầu trừng phạt nghiêm khắc giặc Oa.
Khổng gia a!
Đây chính thế gia thánh nhân là truyền thừa ngàn năm.
Tất nhiên cũng có những kẻ thông minh, biết rằng đây không phải do giặc Oa làm. Nhưng không ai dám nói ra, họa từ miệng mà ra.
Hậu quả của Khổng gia đang ở ngay trước mắt, ai có thể bảo chứng sẽ không đến phiên mình?
Khi Vũ Hóa Điền nhận được thư của Đàm Lỗ Tử, nhìn thấy cho dù Thánh Môn đã mang đi những thứ có giá trị nhất. Số tài sản còn lại quy đổi thành bạc cũng lên tới hơn hai mươi triệu lượng.
"Ai, coi như bù đắp cho việc tiết lộ bí kíp võ công của Thánh Môn vậy."
Hóa ra, Vũ Hóa Điền cũng mới biết, Huyết Ảnh Thần Công mà hắn ta học được từ Thánh Môn đã được hoàng đế đưa vào cho cao thủ đại nội bế quan. Thậm chí, những tin tức liên quan còn được một cao thủ cung phụng hoàng thất có quan hệ mật thiết với Thiếu Lâm bí mật truyền cho Thiếu Lâm.
mệnh lệnh hoàng đế, không thể không tuân theo. Dù địa vị của Vũ Hóa Điền cao đến đâu cũng không thể che giấu được sự thật rằng hắn ta là nô tài của hoàng gia.
Mà Phong Lý Đao cũng nhận được tin tức do Lâm Hàn truyền đến trên đường đi, dẫn theo tất cả mọi người hướng đến Thiếu Lâm để hội ngộ với Lâm Hàn. Số tài sản cướp bóc từ Khổng gia được chôn giấu bí mật dưới sự chỉ huy của Cố Thiếu Đường và Mã Lão Tam.
Lúc này, Hắc Bạch Tử, Đan Thanh Sinh và năm đệ tử của Lâm Hàn đã tụ họp, cũng đang chạy như điên hướng về Thiếu Thất Sơn.
Lâm Hàn từ sau khi rời Hàng Châu, liền rốt cuộc không nở nụ cười.
Không phải vì bị người Thiếu Lâm ám sát, mà là vì để đổi lấy Thiên Ma Cầm và Thiên Ma Cầm Phổ của Lục Chỉ Cầm Ma cho Hoàng Chung Công, Lâm Hàn đã tiêu tốn tổng cộng 200 điểm khí vận ma đạo. Cộng thêm hai viên Ma Nguyên Đan đổi trước đó, tài sản của hắn ta đột nhiên giảm đi một nửa.
Trên đường đi, nhìn thấy lão bất tử Hoàng Chung Công này, ngay cả lúc ăn cơm cũng không nỡ buông Thiên Ma Cầm xuống. Lâm Hàn tức giận không chỗ phát tiết.
Chỉ có thể thúc ngựa phi nhanh về Thiếu Lâm, để đám lừa trọc kia gánh chịu cơn thịnh nộ của mình!
Thiếu Thất Sơn
Tất cả các danh môn chính phái lớn nhỏ chi viện Thiếu Lâm cũng đã đến nơi!
Thiếu Lâm tự vốn đã bị bao vây bởi các cao thủ tà đạo, gần đây cũng vô cùng đau đầu. Lũ người này, có đủ mọi thủ đoạn, đầu độc, phóng hỏa, dùng mọi thủ đoạn tà đạo, không chịu giao chiến trực diện.
Khiến cho Thiếu Lâm tự và đám cao thủ chi viện vô cùng đau đầu!
Tuy nhiên, trong đợt vây khốn Thiếu Lâm này, đại đệ tử Lệnh Hồ Xung của phái Hoa Sơn, đã có cơ hội lộ mặt. Độc Cô Cửu Kiếm học được từ Phong Thanh Dương đã tỏa sáng rực rỡ dưới Thiếu Thất sơn. Hung hăng gϊếŧ chóc mấy giang hồ cao thủ nổi danh tà đạo.
Nhìn thấy các Đại chưởng môn, lần lượt chúc mừng Nhạc Bất Quần, ai cũng nói rằng phái Hoa Sơn có người kế nghiệp!
Chỉ có Nhạc chưởng môn của chúng ta, trong lòng thầm than thở.
Phái Hoa Sơn đang ở thời điểm khó khăn, cần tranh thủ thời gian phát triển. Hành động bất chấp hậu quả xuất thủ của Lệnh Hồ Xung đã hoàn toàn xáo trộn kế hoạch phát triển âm thầm của Nhạc Bất Quần.
Nhìn ánh mắt như muốn ăn thịt người của Tả Lãnh Thiền. Nhạc Bất Quần âm thầm kêu khổ.
Nhưng trên mặt lại không lộ ra bất kỳ dấu hiệu gì, vẫn tiếp tục trò chuyện ôn hòa với các chưởng môn khác, bản thân không hề ra tay một lần nào.
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Võ Hiệp
- Chư Thiên: Ta Chỉ Có Thể Tu Luyện Ma Công
- Chương 77: Kiếm chỉ Thiếu Lâm