- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Võ Hiệp
- Chư Thiên: Ta Chỉ Có Thể Tu Luyện Ma Công
- Chương 70: Một chết một bị thương
Chư Thiên: Ta Chỉ Có Thể Tu Luyện Ma Công
Chương 70: Một chết một bị thương
Thắng bại giữa cao thủ, thường chỉ cách nhau trong gang tấc.
Lần xuất kiếm kinh thiên động địa này của Lâm Hàn, hội tụ tinh khí thần tam bảo làm một, đã tiêu hao 30% chân khí Huyết Ảnh của chính hắn.
Nhưng hiệu quả đúng là kinh người, Phương Thiền, cao thủ đỉnh cao đã luyện Thiếu Lâm Kim Chung Tráo đến tầng mười một, dù cho Phương Đức, có tu vi hậu thiên viên mãn cũng không phải là đối thủ của Phương Thiền tu vi hậu thiên hậu kỳ.
Không chỉ vì sức phòng ngự đáng sợ của Thiếu Lâm Kim Chung Tráo tầng mười một, mà còn vì Phương Thiền tu luyện tuyệt học mà chỉ phương trượng Thiếu Lâm mới có tư cách học: Dịch Cân Kinh.
Danh tiếng của Dịch Cân Kinh có thể thấy qua nhân vật Du Thản Chi trong Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung. Lúc đó, Du Thản Chi đã trưởng thành, căn cốt đã định hình, nếu theo thông lệ thì có thể nói cả đời không thể nào leo lêи đỉиɦ cao võ học.
Do cơ duyên xảo hợp, theo tư thế nhân vật trong Dịch Cân Kinh mà Du Thản Chi vô tình có được, trong thời gian ngắn đã luyện được một thân tuyệt đỉnh nội công.
Hóa mục nát thành thần kỳ, Dịch Cân Kinh thần kỳ, không chỉ phá vỡ quy luật luyện võ, mà sau khi có thành tựu, tất cả các môn võ công chỉ cần xem qua một lần, thi triển ra đều có thể dễ dàng, hạ bút thành văn, không có nửa điểm vướng víu.
Dịch Cân Kinh tu luyện chẳng những không hề nguy hiểm, liền ngay cả tốc độ tu luyện cũng viễn siêu Lâm Hàn tu luyện Huyết Ảnh Thần Công.
Đáng tiếc, ngưỡng cửa quá cao, ngay cả các phương trượng Thiếu Lâm qua các đời cũng chỉ có rất ít người có thể luyện Dịch Cân Kinh nhập môn, chỉ mới nhập môn mà thôi. Điều khắc nghiệt nhất là khi luyện Dịch Cân Kinh không được phép có bất kỳ ý niệm luyện võ nào, cần phải thấu hiểu phật gia vô ngã tướng, vô nhân tướng lý niệm.
Đây là điều vô cùng khó khăn, những người có đủ tư cách luyện môn Thiếu Lâm Dịch Cân Kinh này chẳng phải đều là những người có võ công cao thâm?
Mà những vị cao tăng chân chính có thể thấu hiểu vô ngã, vô nhân lại vô cùng hiếm hoi, trong số những vị cao tăng này, có thể tiếp xúc Dịch Cân Kinh vậy thì càng ít.
Vì vậy, những tăng sĩ Thiếu Lâm có thể luyện Thiếu Lâm Dịch Cân Kinh và có thành tựu, có thể nói là phượng mao lân giác, ít càng thêm ít.
Sau khi biết được Phương Thiền luyện Thiếu Lâm Dịch Cân Kinh từ Hoàng Chung Công, Lâm Hàn đã dán nhãn "phải chết" cho Phương Thiền.
Đáng tiếc, thiên địa đại biến, không nói trước việc Thiếu Lâm Dịch Cân Kinh không thể đột phá cảnh giới Tiên Thiên, chỉ riêng nội dung tối nghĩa phức tạp đến khó hiểu trong đó đã ngăn chặn 99% người trong Thiếu Lâm Tự có tư cách luyện Dịch Cân Kinh ở bên ngoài cửa.
Phương Đức, Kim Cương Bất Hoại chi thân bị phá vỡ, dưới cơn đau dữ dội nhắc nhở, nhìn thấy nửa cánh tay còn lại trên vai, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Bắt chước cách xử lý cánh tay cụt của Phương Thiền đã chết, sắc mặt đau khổ giật xuống nửa cánh tay còn lại, tay trái thành chỉ, điểm vào một số huyệt đạo lớn ở chỗ bị đứt lìa để cầm máu. Run rẩy lấy ra một viên thuốc từ trong ngực nuốt xuống, sắc mặt khó coi ngã ngồi trên mặt đất.
Mọi người ở đây, nhìn thấy một kiếm tưởng chừng không có chút hỏa khí nào của Lâm Hàn, nhưng lại có thể chém ra luồng kiếm khí không gì không phá như vậy, ngay cả Phương Thiền đã luyện Thiếu Lâm Kim Chung Tráo đến tầng mười một cũng chết dưới kiếm của Lâm Hàn.
Phương Minh đang đấu với Hoàng Chung Công và Ngốc Bút Ông hừng hực khí thế, khi nhìn thấy người có chiến lực mạnh nhất trong ba người là Phương Thiền, đã chết dưới kiếm của Lâm Hàn, môn chủ Thánh Môn, thực chất là môn chủ Ma Môn, một thanh niên chỉ mới hai mươi tuổi.
Lúc này, không còn ý định ép buộc Lâm Hàn vào Thiếu Thất Sơn bế quan tu luyện nữa, mà là vấn đề có thể bảo toàn mạng sống hay không.
Thi triển một chỉ Thiếu Lâm Niêm Hoa Chỉ, đẩy lùi Ngốc Bút Ông đang tiến đến gần, quay người bay về phía Phương Đức đang ngã xuống đất.
"Sư huynh!"
Nhìn thấy thương thế thảm trọng của Phương Đức, Phương Minh cũng không khỏi lộ ra vẻ bi thương.
Chuyển biến này diễn ra quá nhanh!
Chỉ một khoảnh khắc trước, ba người vẫn chiếm thế thượng phong, áp đảo Lâm Hàn. Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, một người chết và một người bị thương.
A Di Đà Phật!
Phương Minh chắp hai tay lại, niệm một câu Phật hiệu về phía Phương Đức đang ngồi xếp bằng dưới đất. Sau đó, quay sang nhìn Lâm Hàn, không biết từ lúc nào đã thoát khỏi hố.
"Thí chủ, bỏ xuống đồ đao, lập địa thành Phật!"
“Ba sư huynh đệ chúng ta, hôm nay một người chết và một người bị thương, chỉ còn lại một mình ta. Mong rằng thí chủ có thể nhân từ, để ta thay sư huynh chữa trị vết thương, hai người lập thệ cả đời này sẽ không xuống Thiếu Thất Sơn nữa.
Phương Minh một lần nữa thi triển thần công "vô liêm sỉ" của Phật môn, giả nhân giả nghĩa nói với Lâm Hàn.
Khụ khụ khụ!
"Ha ha ha! Các ngươi Phật môn, cũng đúng thật tuyệt!"
Lâm Hàn thoát ra, máu vẫn không ngừng chảy ra từ khóe miệng, tuy rằng sau khi chém ra luồng kiếm khí ngưng tụ toàn bộ 30% chân khí của bản thân, hiệu quả rõ rệt, ba cao thủ Thiếu Lâm lập tức một chết một bị thương, người bị thương nếu không được cứu chữa kịp thời cũng sẽ chắc chắn chết.
Cường chiêu ắt tự tổn thương!
Kiếm khí của Lâm Hàn không chỉ gϊếŧ chết Phương Thiền mà còn làm bị thương Phương Đức. Ngay cả bản thân cũng bị phản phệ, cảm giác kinh mạch đau đớn, giống như thủy triều, không ngừng kí©h thí©ɧ thần kinh Lâm Hàn.
Nghe Phương Minh nói những lời vô liêm sỉ như vậy, trong lúc nhất thời, không thể kìm nén được vết thương, không ngừng ho khan.
A Di Đà Phật!
Phương Minh cúi đầu vái về phía Lâm Hàn, trong khoảnh khắc cúi đầu, đôi mắt nhắm hờ đột ngột mở ra, nhanh như chớp, tấn công Lâm Hàn!
Phương Minh chỉ giả vờ, làm tê liệt Lâm Hàn. Mong rằng Lâm Hàn sẽ lơ là cảnh giác, đòn này đã được sử dụng nhiều lần và không bao giờ thất bại.
Chiếc áo cà sa trên người lập tức bay từ người Phương Minh về phía Lâm Hàn.
Sau khi chứng kiến
uy lực kiếm khí của Lâm Hàn, Phương Minh cũng sẽ không hy vọng rằng chiếc áo cà sa được làm từ chất liệu đặc biệt của mình có thể chặn được lưỡi kiếm sắc bén của thần binh lợi khí trong tay thanh niên này. Nếu không thể chặn được, thì không cần phải chặn nữa.
"Cẩn thận!"
Môn chủ, cẩn thận!
Nhìn thấy Phương Minh chợt xuất thủ đánh lén, Hoàng Chung Công và Ngốc Bút Ông, hai người nhìn thấy động tác của Phương Minh, lập tức hét lớn cảnh báo Lâm Hàn.
Ngay sau khi chiếc áo cà sa bay ra, che khuất tầm nhìn của Lâm Hàn, Phương Minh đã thi triển một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm mà ông đã học mấy chục năm - Thiếu Lâm Niêm Hoa Chỉ.
Phương Minh nhanh chóng vươn tay phải của mình, ngón tay cái cùng ngón trỏ nhẹ nhàng nắm lại, phảng phất như nắm bắt bông hoa. Tận dụng cơ hội tầm nhìn của Lâm Hàn bị che khuất, ngón trỏ của ông ta búng ra một luồng khí vô hình mạnh mẽ và sắc bén, xuyên qua hư không, lao về phía Lâm Hàn.
Tay phải một lần nữa thực hiện tư thế tương tự, một lần nữa thi triển Niêm Hoa Chỉ, búng ra luồng khí vô hình về phía Lâm Hàn. Tiếng xé toạc không khí vang lên, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Phương Minh đã búng ra hàng chục luồng khí.
Thế nhưng là ngoài dự liệu chính là, chiếc áo cà sa không chỉ đánh trúng Lâm Hàn mà còn bao bọc lấy cơ thể Lâm Hàn. Từng luồng khí Niêm Hoa Chỉ lao ra liên tiếp đâm vào Lâm Hàn đang bị áo cà sa bao bọc.
Không đợi Phương Minh mặt lộ vẻ vui mừng, chiếc áo cà sa bị Niêm Hoa Chỉ đánh trúng đã bị lực đẩy bay xa.
Hóa ra, Lâm Hàn không hề lơ là cảnh giác với Phương Minh, chỉ sợ mình sẽ đi theo vết xe đổ của những "tiền bối" Ma Đạo trong phim ảnh và tiểu thuyết thế kỷ 21.
Động một chút lại đả thương nhân vật chính, hết lần này tới lần khác không gϊếŧ. Đánh cho chính phái tè ra quần, nhưng họ còn không có mất đi năng lực phản kháng, chỉ ở đó ra vẻ đạo mạo, cuối cùng bị tập kích phản công.
Loại hành động ngu xuẩn lấy mạng mình ra để thử thách tiết tháo của những "cao thủ chính đạo" này, Lâm Hàn tuyệt đối sẽ không làm.
Những cái gọi là "nhân sĩ chính đạo", cũng có thể làm ra một đám người đơn đấu một người, còn lấy cớ thay trời hành đạo để cùng nhau tấn công, ngươi mà còn trông cậy vào bọn hắn giảng giang hồ quy củ?
Ngươi không chết, lão thiên gia cũng nhìn không được.
Nếu thực sự có một tên ngốc Ma Đạo như vậy xuất hiện trước mặt Lâm Hàn, dù nhân sĩ chính phái không gϊếŧ, Lâm Hàn cũng muốn làm thịt hắn, quả thực mất hết mặt mũi ma đạo.
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Võ Hiệp
- Chư Thiên: Ta Chỉ Có Thể Tu Luyện Ma Công
- Chương 70: Một chết một bị thương