Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chư Thiên: Ta Chỉ Có Thể Tu Luyện Ma Công

Chương 69: Kiếm khí Lăng tiêu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hai người Lâm Hàn và Phương Thiền đều ôm mưu đồ, rốt cuộc Lâm Hàn - người "biết mình biết ta" - đã đi trước một nước cờ.

A!

Nghe tiếng kêu thảm thiết của Phương Thiền, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Hàn.

Phương Thiền, người luôn tỏ ra ung dung tự tại, lần đầu tiên lộ vẻ đau đớn trên khuôn mặt!

Lúc này sương mù tiêu tán, Phương Đức cũng nhìn rõ tình hình trên sân, chỉ thấy thanh kiếm sắc bén với lưỡi kiếm huyết sắc trên tay Lâm Hàn đã yên lặng xuyên thủng Thiếu Lâm Long Trảo Thủ của Phương Thiền. Huyết vụ hình thành từ chân khí Huyết Ảnh bao phủ Hỏa Lân Kiếm cũng đã tan đi.

Mũi Hỏa Lân Kiếm toát ra tam xích kiếm mang, sau khi xuyên thủng lòng bàn tay của Phương Thiền, vẫn không ngừng nuốt chửng, liên tục xé rách vết thương trên lòng bàn tay.

Kiếm khí?

Phương Đức và Phương Minh đang ngừng chiến bên ngoài, đồng thời kinh ngạc kêu lên.

Không đợi Phương Thiền kịp phản ứng, Hỏa Lân Kiếm đã phát huy đặc tính khát máu của nó. Chỉ thấy cánh tay phải của Phương Thiền đang thi triển Thiếu Lâm Long Trảo Thủ, với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, không ngừng co rút. Cánh tay vốn dĩ khí huyết dồi dào cũng dần trở nên khô quắt!

Hấp thụ máu từ cánh tay của vị cao thủ Thiếu Lâm này, Hỏa Lân Kiếm với linh tính mới sinh cũng phát ra thanh âm kiếm minh vui sướиɠ!

Phương Thiền hoảng hốt, lúc này cũng không màng đến vết thương của bản thân, tay trái với tốc độ nhanh như chớp, vồ lấy bả vai phải đã như củi mục chỉ sau vài hơi thở.

Keng!

Phương Thiền một lần nữa thi triển Thiếu Lâm Kim Chung Tráo, một chiếc chuông cổ kính màu vàng sẫm hình thành từ chân khí hiện ra xung quanh Phương Thiền, tốc độ quá nhanh!

Lâm Hàn không kịp đề phòng, cả người lẫn kiếm đều bị lực phản chấn từ kim chung chân khí hất văng trở lại.

Hai chân từ đầu gối trở xuống hoàn toàn chìm vào lớp bùn cứng, mặt Lâm Hàn đỏ bừng, một vệt máu chảy ra từ khóe miệng.

Gào! Gào! Gào!

Nhìn thấy thương thế Phương Thiền thảm trọng như vậy, cơn thịnh nộ Minh Vương của Phương Đức đột nhiên đốt lên. Nắm lấy cơ hội Lâm Hàn bị thương, liên tiếp gầm lên ba tiếng Thiếu Lâm Sư Tử Hống, sóng âm hùng hồn bá đạo, tấn công về phía Lâm Hàn.

Hoàng Chung Công nhìn thấy Lâm Hàn rơi vào hạ phong, vừa định cùng Ngốc Bút Ông tiến đến giải cứu, thì bị Phương Minh, người cũng nhìn ra sơ hở của Lâm Hàn, vung tay áo cà sa cản lại.

Thi triển Cà Sa Phục Ma Công, chiếc áo cà sa được làm từ chất liệu kỳ dị trên người Phương Minh tách ra khỏi người.

Dưới sự điều khiển của chân khí, như có linh tính, bay nhanh về phía đỉnh đầu của Hoàng Chung Công và Ngốc Bút Ông.

Chiếc áo cà sa vốn được khoác trên người, nhìn có vẻ không lớn, dưới sự điều khiển của Phương Minh, dường như diện tích đột ngột tăng gấp đôi. Như che khuất bầu trời, từ trên đỉnh đầu của Hoàng Chung Công và Ngốc Bút Ông giáng xuống.

Không ổn!

Hoàng Chung Công, người hiểu rõ nội tình của Phương Minh, biết đây là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm mà Phương Minh học được - Cà Sa Phục Ma Công.

Vào khoảnh khắc chiếc áo cà sa trên đỉnh đầu sắp giáng xuống, Hoàng Chung Công giơ cao cây thất huyền cổ cầm vốn dựng đứng trong tay, tay phải quét qua dây đàn một cách nhanh chóng, tiếng đàn hóa thành những thanh kiếm âm thanh vô hình liên tục, như một dòng sông kiếm khí, lao về phía chiếc áo cà sa đang rơi xuống trên đỉnh đầu.

Không hổ là Cà Sa Phục Ma Công, một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm, dòng sông kiếm khí dài như Trường Giang vừa tiếp xúc với mặt trong của áo cà sa Phương Minh, liền phảng phất như dòng sông lớn đổ ra biển, khí thế ngút trời, biến thành hư vô.

Tất cả các thanh kiếm âm thanh đều bị chiếc áo cà sa của Phương Minh nuốt chửng. Tuy rằng thanh kiếm âm thanh do nốt nhạc của Hoàng Chung Công tạo thành không thể đâm thủng áo cà sa của Phương Minh, nhưng nó cũng ngăn chặn được xu hướng bao trùm xuống.

Hoàng Chung Công và Ngốc Bút Ông sống chung với nhau mấy chục năm, ăn ý vô cùng. Tận dụng thời điểm chiếc áo cà sa bị cản trở, Ngốc Bút Ông giơ cây Phán Quan Bút trong tay, thi triển khinh công bay về phía Phương Minh đang điều khiển chiếc áo cà sa từ xa, Phán Quan Bút nhắm thẳng vào ngực, vây Nguỵ cứu Triệu, giảm bớt áp lực cho Hoàng Chung Công.

Lúc này, Hoàng Chung Công và Ngốc Bút Ông đều không còn quan tâm đến Lâm Hàn đang lâm vào thế bất lợi!

Nhìn thấy thân hình Lâm Hàn chìm sâu vào bùn đất, vừa định vận khí đứng dậy thoát ly khốn cảnh, thì bị sóng âm Thiếu Lâm Sư Tử Hống của Phương Đức trấn áp, khiến thân hình sắp thoát khỏi bị kẹt lại.

Phương Thiền cố nén đau đớn, đại lực vận chuyển chân khí, kim chung chân khí quanh người không những không biến mất mà còn trở nên rắn chắc hơn, kim chung chân khí như thực. Ánh sáng rực rỡ, từ trên xuống dưới trấn áp Lâm Hàn.

Phương Đức cũng nhìn chuẩn thời cơ, xuất ra Thiếu Lâm Đại Lực Kim Cương Chưởng, phi thân phóng tới Lâm Hàn đang lâm vào khốn cảnh, thề phải đem Lâm Hàn, môn chủ Ma Môn này gϊếŧ chết dưới lòng bàn tay.

Tốt một cái tuyệt sát chi cục!

Lâm Hàn không thể cử động, nhìn thấy hai cao thủ Thiếu Lâm tuyệt đỉnh bao vây, trước tình cảnh nguy hiểm như vậy, cũng bộc phát toàn bộ thực lực, không còn che giấu!

Sát Lục Kiếm Ý tái khởi!

Ý chí Kiếm Đạo ảnh hưởng đến hư không xung quanh, chiến trường vốn đã tan nát, trong chớp mắt đã hóa thành hóa thành núi thây biển máu.

Lấy bản thân Lâm Hàn làm trung tâm, Sát Lục Kiếm Ý hình thành không gian, kí©h thí©ɧ hai vị trưởng lão Thiếu Lâm Phương Đức và Phương Thiền.

Thân hình vốn nhanh nhẹn, bị ảnh hưởng bởi Sát Lục Kiếm Ý, đột nhiên chậm đi ba phần.

Vù!

Lâm Hàn hướng về phía Phương Đức đang bay đến, từ dưới lên trên vung ra tuyệt chiêu trong Huyết Hà Thần Kiếm kiếm pháp, động tác xuất kiếm của Lâm Hàn, thoạt nhìn chậm rãi nhưng lại nhanh như chớp.

Mỗi khi Hỏa Lân Kiếm biến đổi một góc độ, kiếm khí ngưng tụ thành tia ở đầu kiếm lại tăng thêm một phần. Động tác xuất kiếm phản phác quy chân, không mang theo biến hóa chút nào.

Một kiếm này của Lâm Hàn, khác với thanh cự kiếm chân khí lúc khai chiến. Cái này nhìn như phong khinh vân đạm, nhưng tất cả kiếm khí đều ngưng tụ thành tia, không hề lộ ra một chút sức mạnh nào.

Theo động tác của Lâm Hàn, mặt đất trước mặt từ từ xuất hiện một khe hở sâu không thấy đáy, không ngừng kéo dài về phía Phương Đức đang bay nhanh từ xa.

Nửa vòng cung này vung ra, kiếm khí cực kỳ ngưng tụ như sợi chỉ, dưới sự gia trì của Sát Lục Kiếm Ý cùng kiếm khí, chân chính làm được không gì không phá.

Theo hướng kiếm khí tiến lên, bất kể là cỏ cây sỏi đá hay chim bay trên trời, toàn diện một phân thành hai, do tia kiếm khí này cực kỳ thu liễm lực lượng, không hề lộ ra chút nào, chỉ có một đường, một đầu tử vong chi tuyến.

Phương Đức xuất ra một chưởng Thiếu Lâm Đại Lực Kim Cương Chưởng, kiếm khí của Lâm Hàn bay qua ngón giữa của Phương Đức, không hề gặp trở ngại nào, hướng đỉnh đầu kim chung chân khí khổng lồ nhanh chóng rơi xuống.

Trong vô thức, Phương Đức cánh tay vung chưởng ra, hoàn hoàn chỉnh chỉnh lấy ngón giữa làm trung tâm, một phân thành hai.

Ngay cả kim chung chân khí của Phương Thiền cũng không hề có chút động tĩnh nào mà bị chẻ đôi, mà Phương Thiền đang trốn trong kim chung, từ chỗ mi tâm, từ từ xuất hiện một đường máu.

Không có bạo tạc kinh thiên động địa, cũng không có dị tượng thiên hoa loạn trụy, chỉ có một kiếm tuyệt sát của Lâm Hàn, chém ra một kiếm vô tiền khoán hậu này.

Phương Thiền, đệ tử Thiếu Lâm thiên tài nhất từ trước đến nay, đã chết một cách bình thản như vậy, bị chia làm hai nửa chết đi.

Mà Phương Đức cũng mới thoát khỏi ảnh hưởng của Sát Lục Kiếm Ý.
« Chương TrướcChương Tiếp »